Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 449: Xét nhà diệt tộc (Thượng)




Cảnh đầu tiên rơi vào tầm mắt của bọn họ, chính là cửa lớn phủ đệ của Vương gia bị đánh nát, mở rộng. Hai bên trái phải đều có một thi thể đang nằm. Có thể thấy trên cổ họng hai thi thể có hai lỗ máu. Máu đã chảy khô, nhuộm dần xuống mặt đất, thành một mảnh sền sệt.

Bước chân có chút dừng lại. Sau đó hai vị trưởng lão Sở gia vội vàng dẫn dắt ba mươi con cháu đi vào cửa lớn Vương gia. Nhất thời, sắc mặt mỗi người đại biến, tái nhợt một mảnh, đồng thời khom lưng nôn khan không ngừng.

Cảnh tượng ở tiền viện Vương gia quá mức kinh người, giống như một trận tàn sát. Máu tươi tràn ngập chảy thành sông. Khắp nơi đều có thi thể nằm rải rác. Đồng thời phần lớn đều bị chém ngang lưng, nội tạng ruột rơi vãi xung quanh.

Hai vị trưởng lão Sở gia chung quy cũng là người đã từng nhìn qua vô số cục diện. Mặc dù vạn phần khiếp sợ, thậm chí có chút buồn nôn, nhưng vẫn kìm chế được. Bọn họ nhìn kỹ, phát hiện ở giữa những thi thể này, có một vài người bọn họ biết. Đó chính là trưởng lão của Vương gia.

Lúc này, tiếng bước chân vang lên khiến hai vị trưởng lão Sở gia cảm thấy tóc gáy đảo dựng thẳng, sởn gai ốc. Hai mắt bắn bắn ra tinh quang sắc bén nhìn về phía tiếng bước chân truyền đến. Đó là một chỗ ngoặt.

Ba mươi con cháu kiệt xuất Sở gia cũng cảnh giác theo. Mỗi người đều cầm lấy chuôi kiếm.

Cuối cùng, chủ nhân của tiếng bước chân xuất hiện, khiến người của Sở gia ngẩn ra. Đồng thời bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì người xuất hiện chính là Sở Mộ.

- Mộ thiếu.

Hai vị trưởng lão vội vàng kêu lên.

- Các ngươi đã tới.

Sở Mộ mỉm cười. Trên người của hắn hoàn toàn không nhìn thấy có vết máu. Giết người không dính máu, cũng không có sát khí. Điều này khiến người của Sở gia có chút nghi ngờ. Lẽ nào những người Vương gia kia không phải do Mộ thiếu giết chết sao?

- Tất cả cao thủ Vương gia đều đã chết. Còn lại một vài người giao cho các ngươi xử lý.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói, bước chân không ngừng đi tới:

- Còn nữa, hai mươi mấy người con cháu kiệt xuất của Sở gia chúng ta đang bị giam giữ ở chỗ nào, cũng cần các ngươi đi tìm. Nói tóm lại, bên trong Vương gia có chút vật giá trị, tất cả đều tìm ra đi.

- Vâng, Mộ thiếu.

Hai vị trưởng lão Sở gia lập tức nghiêm mặt nói. Bọn họ thậm chí theo bản năng, xem Sở Mộ là gia chủ Sở gia.

Sở Mộ rời khỏi Vương gia trước, đi về phía phủ đệ của Sở gia. Hai vị trưởng lão Sở gia dẫn dắt ba mươi huynh đệ con cháu Sở gia tu vi Kiếm Khí Cảnh thất đoạn, bắt đầu sự nghiệp vĩ đại xét nhà diệt tộc.

...

- Mộ Nhi, ngươi không có bị thương chứ?

Sở Mộ mới vừa tiến vào Sở gia, Sở Hành Vân đã xông tới, nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt thân thiết.

- Phụ thân, con không sao.

Trong lòng Sở Mộ cảm thấy ấm áp, cười nói.

- Sở Mộ, Vương gia sao rồi?

Sở Hành Không cũng đã đi tới, hỏi.

- Vương gia trên dưới cơ bản đều đã chết hết. Còn lại đều là một vài người hầu thị nữ.

Sở Mộ đáp lại.

- Được, chết tốt...

Sở Hành Không lúc này bắt đầu cười ha ha. Lo lắng trong lòng cuối cùng đã tan đi. Trong lòng hắn vô cùng vui sướng

Đi vào bên trong đại sảnh, Sở Đương Hùng và Sở Hành Phong đã ở đó. Vừa nhìn thấy Sở Mộ trở về, bọn họ vội vàng hỏi thăm.

- Vương lão quỷ cuối cùng đã chết. Vương gia bị diệt...

Sở Đương Hùng thở dài, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia mờ mịt, cũng không vui sướng giống như đám người Sở Hành Không.

Cũng không phải Vương gia bị diệt, khiến Sở Đương Hùng cảm thấy mất hứng. Chỉ có điều, Sở gia và Vương gia đối địch đã lâu.

Hắn và lão gia chủ Vương gia từ thời niên thiếu chính là đối thủ, là kẻ địch. Nhiều năm qua vẫn như vậy. Bất kỳ lúc nào Vương gia còn tồn tại, lúc đó Sở Đương Hùng đều cố gắng khiến mình lớn mạnh hơn, Sở gia lớn mạnh hơn, để chiến thắng được Vương gia.

Mà bây giờ, lão gia chủ Vương gia, đối thủ cũ này đã chết. Vương gia cũng bị diệt ở dưới kiếm của Sở Mộ. Trong lúc nhất thời, Sở Đương Hùng giống như mất đi mục tiêu, trở nên có chút mờ mịt.

- Vương gia bị diệt. Sau này Sở gia chúng ta có thể an tâm phát triển lớn mạnh.”

Sở Mộ nhìn Sở Đương Hùng, hình như có thể hiểu rõ tâm tình hắn lúc này, liền mở miệng nói:

- Sở gia chúng ta không chỉ phải phát triển trở thành gia tộc lớn nhất Khai Dương Thành, còn phải hết sức phát triển, chân chính trở thành gia tộc lớn có nội tình.

- Ha ha, nói không sai. Sở gia chúng ta còn có thể tiếp tục phát triển lớn mạnh. Chuyện những người của thế hệ trước vẫn cố gắng nhưng không cách nào làm được, vậy hãy hoàn thành vào thời điểm Sở Đương Hùng ta còn sống đi.

Vẻ mờ mịt trong mắt Sở Đương Hùng biến mất. Hắn cười ha ha nói, vô cùng hào khí.

Lại hàn huyên thêm vài câu, Sở Mộ đứng dậy đi tới hậu viện.

Thi thể của Vương Long và hai sư huynh của hắn đặt ở mặt đất tại hậu viện, có người canh chừng. Trên người bọn họ cũng chưa từng bị động tới.

Vương Long sử dụng chính là kiếm khí hạ phẩm. Hai sư huynh của hắn sử dụng lại là kiếm khí trung phẩm. Lại thêm hai thanh kiếm khí hạ phẩm nhận được ở trong Vương gia, tổng cộng có năm thanh kiếm khí.

Ngoài ra, Sở Mộ còn tìm được ở trong người Vương Long cùng với hai sư huynh của hắn một vài thứ. Đó là một môn kiếm thuật siêu giai hệ hỏa và một môn kiếm thuật siêu giai hệ phong.

Về phần vòng tay không gian các loại, không có. Có thể nhìn ra được, nếu như Ma La Kiếm Tông không khác mấy so với Đại Khôn Kiếm Phủ, như địa vị của vậy ba tên này ở bên trong Ma La Kiếm Tông chỉ sợ không phải là quá cao.

Dù sao bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ phủ, học viên có thể có được vòng tay không gian cũng không nhiều. Mỗi một người thực lực đều tương đối cao minh.

Không chỉ nói vòng tay không gian, chính là ngay cả linh thạch hạ phẩm một viên cũng không có. Chỉ có điều linh thạch hạ phẩm cũng không tiện mang theo ở trên người.

- Đem thi thể của bọn họ đốt đi.

Sở Mộ phân phó nói:

- Bất kỳ kẻ nào, cũng không được nhắc tới chuyện này. Cho dù là lén bàn tán tới cũng không được.

Sở dĩ nói như vậy, cũng là bởi vì Sở Mộ muốn bảo vệ Sở gia.

Nếu như Ma La Kiếm Tông gì đó biết ba đệ tử nội môn của bọn họ chết ở chỗ này, một khi truy cứu tới, cho dù Sở Mộ cũng có không cách nào bảo vệ được Sở gia.

- Có nghe hay không? Các ngươi đều phải quên chuyện này đi, không được nhắc tới. Bằng không sẽ xử lý theo gia quy.

Sở Đương Hùng quát.

- Vâng.

Những người của Sở gia đang đứng ở đó đều nghiêm sắc mặt trả lời.

Nhưng như vậy còn chưa đủ. Còn có những người khác không được căn dặn. Cho nên phải tiến hành một vài hành động. Nhưng đó chính là chuyện đám người Sở Đương Hùng Sở Hành Không phải đi làm.

...

Hai vị trưởng lão Sở gia dẫn dắt ba mươi con cháu Kiếm Khí Cảnh thất đoạn, cuối cùng từ trong Vương gia tìm được hai mươi mấy người con cháu kiệt xuất đã bị nhốt lại. Tất cả đều được đưa về trong Sở gia.