Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3870: Thiên Hà chân giải (Thượng)




Lần này, Sở Mộ không có né tránh, hai con mắt hắn sáng rực khóa chặt Kiếm Chấn, Cầu Chân Công vận chuyển tới cực hạn, Chư Thiên kiếm đạo bản nguyên ngưng tụ ở giữa bầu trời, sau lưng hiện ra Chân Đạo Đại Ma Bàn thực ảnh, một luồng uy thế mạnh mẽ cũng thuận theo tràn ra.

Chỉ là, cỗ uy thế này tuy ảnh hưởng đến không gian bốn phía, nhưng không cách nào ảnh hưởng đến Kiếm Chấn, dù sao thực lực của Kiếm Chấn cũng vô cùng mạnh mẽ.

Sở Mộ tăng lực lượng lên tới cực hạn, mi tâm càng có ánh sáng trong nháy mắt lấp loé, đầy đủ hai mươi đạo.

Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ 20!

Phong mang tăng lên dữ dội, đồng thời, thân kiếm khẽ run lên, loại run rẩy kia, là tần suất nhanh chóng tăng lên, toả ra thanh âm chói tai.

Nghênh thân mà lên, song kiếm như hai cánh phi yến, nhanh chóng xẹt qua.

Một chiêu kiếm cùng kiếm của Kiếm Chấn va chạm, hai nguồn lực lượng trung hoà lẫn nhau, mà một chiêu kiếm khác, thì xẹt qua thân thể Kiếm Chấn.

Trong song kiếm, đều mang theo một luồng lực lượng chấn động, dù lực lượng chấn động này kém hơn Kiếm Chấn rất nhiều, nhưng làm cho uy lực của kiếm tăng lên rất nhiều, chặn ngang chặt đứt thân thể của Kiếm Chấn.

- Ngươi dĩ nhiên nắm giữ lực lượng chấn động.

Sau khi bị chặn ngang chặt đứt, Kiếm Chấn không có tấn công nữa, thân thể cũng không có trực tiếp gãy vỡ, trái lại phần eo nhanh chóng khép lại, ngữ khí của nó, thì lại mang theo khiếp sợ.

- Này phải cảm tạ ngươi.

Sở Mộ nói, không thả lỏng cảnh giác chút nào.

- Có thể ở trong chiến đấu, từ lực lượng chấn động của ta lĩnh ngộ tiến tới nắm giữ lực lượng chấn động, ngươi là Tu Luyện giả kinh tài tuyệt diễm nhất mà ta đã thấy.

Kiếm Chấn tiếp tục nói, để Sở Mộ cảm giác, thật giống như mình cùng một nhân loại từng trải phong phú trò chuyện:

- Bất quá, lực lượng chấn động của ngươi, chỉ vừa đạt đến cấp độ da lông mà thôi.

- Lực lượng chấn động của ngươi là cấp độ gì?

Sở Mộ hỏi ngược lại.

- Tầng một.

Kiếm Chấn hồi đáp, nói xong, Kiếm Chấn hóa thành một bãi chất lỏng màu bạc, đi vào dưới đáy hành lang.

Thân hình Sở Mộ hơi động, nhanh chóng lao về phía trước, hắn muốn tranh thủ một trăm vị trí đầu đến trung tâm, mới có thể thu hoạch ban thưởng, trước mình cùng Kiếm Chấn chiến đấu, đã có bảy mươi ba người đến trung tâm, không biết trải qua quãng thời gian này, lại có bao nhiêu người đến trung tâm, hi vọng mình sẽ không quá chậm.

Tốc độ đạt đến mức tận cùng, nhanh chóng lướt qua đoạn thứ nhất tiến vào đoạn thứ hai, không ngừng đi tới, Sở Mộ cũng vừa suy nghĩ.

- Lực lượng Thiên Hà, tổng số có thể chia làm chín tầng, ở trước chín tầng còn có hai cấp độ không tính cấp bậc, một là da lông, cũng chính là vừa lĩnh ngộ nắm giữ lực lượng Thiên Hà, vô cùng nhỏ bé, một là nhập môn.

- Lực lượng Thiên Hà, là một loại lực lượng mạnh mẽ, triển khai nó, là tiến hành chuyển hóa lực lượng bản thân, để nó biến thành lực lượng Thiên Hà, lực lượng Thiên Hà tầng một, có thể chuyển hóa hai phần mười lực lượng bản thân, cứ thế suy ra, lực lượng Thiên Hà tầng chín liền có thể chuyển hóa mười phần lực lượng.

- Lực lượng chấn động của ta vừa mới đạt đến da lông, vẫn chưa tới nhập môn, nhưng có thể chuyển hóa một thành, đây là ngoại lệ.

- Ở trước ta, đã có tám mươi hai người đến trung tâm, ta chính là người thứ tám mươi ba.

Tây Đức Long lầm bầm lầu bầu một tiếng, tốc độ bay nhanh.

Dưới chạy như điên, sương mù trước mặt Tây Đức Long rốt cục hoàn toàn tiêu tán, thấy rõ ràng phía trước, kia chính là trung tâm, không khỏi lộ ra vẻ mừng rỡ.

Hắn ở trên Thiên Hà Bạch Ngân bảng bài danh hơn năm trăm, thực lực rất mạnh, nhưng hắn cũng biết, trong những người lần này tiến vào Thiên Hà Cổ Điện, người cường đại hơn hắn còn có rất nhiều, trên trăm cái cũng chẳng có gì lạ, nếu như dựa theo tình huống bình thường, hắn rất khó có thể trở thành Top 100 đến trung tâm.

Nhưng mà, ở trong mảnh hư không hắc ám kia, có ít người tìm được quang môn tiến vào tầng này tương đối chậm, thời gian chênh lệch, để cho hắn đã có ưu thế nhất định, chỉ cần trước trăm tên đến trung tâm, có thể đạt được ban thưởng, thứ tự càng gần phía trước ban thưởng lại càng tốt.

Ngay khi Tây Đức Long một cước nâng lên, sắp rơi xuống bước vào trung tâm, một thân ảnh đột nhiên từ nơi không xa lao ra, dẫn đầu vào trong nội tâm, rồi sau đó, Tây Đức Long mới chính thức bước vào.

- Là ai?

- Vậy mà so với ta sớm một bước.

Tây Đức Long kinh sợ không thôi.

Thứ tự càng cao, ban thưởng lại càng tốt, trước hắn đã có tám mươi hai người, hắn muốn trở thành người thứ tám mươi ba, lại bị người vượt lên trước một bước, gần kề chính là một bước như vậy, lại để cho mình rơi xuống thứ tám mươi bốn.

- Là ngươi!

Tây Đức Long nhìn rõ ràng được người kia:

- Ngoại tộc.

- Ngươi tốt.

Sở Mộ nhìn Tây Đức Long, nhận ra đối phương, liền gật đầu mở miệng nói.

- Một chút cũng không tốt, ngươi đã đoạt thứ tự của ta.

Tây Đức Long cả giận nói.

- Ta chỉ là sớm hơn ngươi một bước mà thôi.

Sở Mộ nói, trước mặt xuất hiện một hạt đan dược kim sắc, ước chừng lớn cỡ long nhãn, phía trên có chín đường vân màu sắc thâm thúy, giúp nhau giao thoa, che kín toàn bộ đan dược, thoạt nhìn để cho đan dược nhiều thêm vài phần thâm thúy cùng thần bí.

Trước mặt Tây Đức Long cũng đồng dạng xuất hiện một hạt đan dược, bất quá trên đan dược chỉ có tám đường vân.

- Thiên Hà Đan!

Trên mặt Tây Đức Long lộ ra sắc mặt vui mừng, vội vàng bắt được đan dược, chợt nhìn về phía Sở Mộ:

- Ngoại tộc, cái kia nguyên bản phải thuộc về ta, phần thuởng của ngươi cũng là thuộc về ta, hiện tại, cùng ta trao đổi.

- Ha ha.

Sở Mộ chỉ cười cười, thân hình biến mất không thấy gì nữa.

- Vô liêm sỉ.

Tây Đức Long giận dữ, thân hình cũng tùy theo biến mất không thấy gì nữa.

Nếu như nói mới đầu bước vào đại môn Cổ Điện, xem như sơ bộ tiến vào Cổ Điện, như vậy tìm hiểu kinh văn trên cây cột mà tiến vào hư không hắc ám, là tầng thứ nhất của Cổ Điện, về sau hành lang là tầng thứ hai, hôm nay, là tiến vào tầng thứ ba.

Cổ Điện có mấy tầng, Sở Mộ không biết, bất quá ở chỗ này, hắn thật sự đã nhận được chỗ tốt không nhỏ.

Tầng thứ ba, bốn phía vẫn là một mảnh hư không hắc ám.

Địa phương Sở Mộ xuất hiện có một cây cột, cây cột không lớn, ước chừng chỉ có đường kính 2m, trên cây cột có một bệ đá, trên bệ đá để một quyển sách.

Nhìn lại bốn phía, Sở Mộ có thể chứng kiến rất nhiều cây cột, từng cây đứng vững ở trong hư không hắc ám, vừa lúc là một ngàn cây.