Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3809: Thong dong thoát thân (Thượng)




Ở dưới Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh giúp đỡ, Lãnh Nhược miễn cưỡng chống lại từng đạo kiếm khí tập kích, tổ ba người thành trận pháp, không ngừng đi ra bên ngoài, thời gian dần trôi qua, uy lực kiếm khí suy yếu, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh càng thêm nhẹ nhõm, thành thạo, mà Lãnh Nhược thừa nhận áp lực cũng thời gian dần trôi qua yếu bớt.

Nhưng chống cự kiếm khí bên ngoài Kiếm Thần Sơn, y nguyên phải tiêu hao không ít lực lượng của bọn hắn, Lãnh Nhược vẫn dựa vào Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh giúp đỡ, mới có thể hoàn toàn chống lại kiếm khí.

Trận pháp vận chuyển, ba người đánh nát một đạo kiếm khí cuối cùng, rốt cục thoát ly phạm vi lực lượng của Kiếm Thần Sơn, không hề đối mặt kiếm khí của Kiếm Thần Sơn công kích nữa.

Lãnh Nhược thở dài một hơi, cảm giác lực lượng trong cơ thể trống trơn, trên mặt không khỏi bay lên một trận hoảng sợ, thiếu một ít, nàng sẽ chết ở dưới kiếm khí.

- Cảm ơn các ngươi.

Lãnh Nhược tự đáy lòng biểu đạt lòng biết ơn với Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, nếu không có hai người bọn họ mời mình tổ đội, bằng thực lực của hai người bọn họ, nói không chừng có khả năng lao ra Kiếm Thần Sơn nhanh hơn, có thể nói, bọn hắn hoàn toàn là cứu mình một mạng.

- Không cần phải khách khí, chúng ta tổ đội, cũng là vì ly khai Kiếm Thần Sơn.

Sở Mộ cười nói, không có kể công.

- Bất kể nói thế nào, đều là ta thiếu các ngươi một mạng, ngày sau nếu có phân công, Lãnh Nhược ta tất không chối từ.

Lãnh Nhược nghiêm mặt nói, chợt, nàng lấy ra một khối Hàn Băng lệnh bài, đưa cho Tuyết Ngân Linh:

- Ta là Kiếm Tu của Hàn Băng Kiếm Cung, ngày sau nếu các ngươi đến Băng Kiếm Đại Thế Giới, có thể dùng lệnh bài liên hệ ta, nếu ta không bế quan, nhất định sẽ dốc sức chiêu đãi.

Tuyết Ngân Linh nhận lấy Hàn Băng lệnh bài kia.

Trong Hỗn Độn vũ trụ, ngoại trừ Tam đại Chủ Thế Giới ra, còn phân bố lấy vô số thế giới, những thế giới này có thể chia làm Tiểu Thế Giới, Trung Thế Giới cùng Đại Thế Giới, địa vực của Đại Thế Giới thường thường còn lớn hơn một giới vực cao cấp, tối thiểu muốn lớn hơn gấp 10 lần, có Đại Thế Giới thậm chí lớn gấp trăm lần giới vực cao cấp.

Thế giới càng lớn, tài nguyên thường thường sẽ càng phong phú, Thiên đạo cũng sẽ càng nguyên vẹn, bởi vậy, thực lực của Tu Luyện giả trong Đại Thế Giới thường thường sẽ không kém, các thế lực ở trong Đại Thế Giới, cũng đều rất cường đại, không kém hơn rất nhiều thế lực ở Chủ Thế Giới.

Băng Kiếm Đại Thế Giới, là một Đại Thế Giới rất nổi danh, diện tích địa vực tối thiểu là gấp trăm lần giới vực cao cấp, trong đó có Bán Thần Chí Tôn, cực kỳ giỏi.

Lãnh Nhược này là Kiếm Tu của Hàn Băng Kiếm Cung, chắc hẳn thế lực của Hàn Băng Kiếm Cung cũng không yếu.

Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh du lịch lưu lạc Hỗn Độn vũ trụ, cũng không có nghĩa là bọn hắn sẽ một mực phiêu lưu ở trong vũ trụ, có đôi khi sẽ tiến vào một ít thế giới, đây cũng là một loại lịch lãm rèn luyện.

- Tối thiểu, trước phải giải quyết phiền toái trước mắt đã.

Nhìn Tuyết Ngân Linh thu hồi Hàn Băng lệnh bài, Sở Mộ lại cười nói, Lãnh Nhược cũng phát hiện, ở bốn phía, còn có những Kiếm Tu khác, ánh mắt của bọn hắn đang rơi vào trên thân ba người, loại ánh mắt này, rõ ràng đã coi ba người như là con mồi.

Ly khai Kiếm Thần Sơn liền ý nghĩa, không cách nào tiếp tục tìm kiếm bảo vật ở trong Kiếm Thần Sơn nữa, nhóm Kiếm Tu liền đưa ánh mắt về phía người khác, những người đồng dạng tiến vào Kiếm Thần Sơn lại còn sống rời đi kia.

Con đường tu luyện, vốn là cùng thiên tranh phong, cùng thiên tranh giành cùng người tranh giành cùng mình tranh giành.

Vì có thể tăng lên bản thân, sẽ không từ thủ đoạn hại người lợi mình, chuyện như vậy cũng sẽ có rất nhiều người nguyện ý đi làm, chủ động đi làm, vui vẻ đi làm.

Hiện tại, Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh cùng với Lãnh Nhược, không thể nghi ngờ bị người theo dõi, bọn hắn nhìn ra được tu vi của ba người Sở Mộ, Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành, về phần những đội ngũ nguyên vẹn khác, tu vi không yếu, tương đối mà nói, ba người Sở Mộ xem như quả hồng mềm.

Ẩn ẩn tầm đó, các đội ngũ khác di động, tạo thành một vòng vây, từng đạo khí tức tập trung Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh cùng với Lãnh Nhược.

- Trên người hai người bọn họ có đại lượng Kiếm đạo bảo vật.

Một người trong đó nói, Sở Mộ nhìn sang, liền nhận ra đối phương, rõ ràng là một trong năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn lúc trước bị Tuyết Ngân Linh đánh bại, nhìn ra được bọn hắn còn ghi hận trong lòng, ý định mượn đao giết người.

Nghe được người nọ nói, các vị Kiếm Tu bốn phía hai con ngươi tỏa sáng, tinh mang kích xạ ra, phảng phất như kiếm khí lợi hại, phảng phất như muốn xuyên thủng Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh.

- Mục tiêu của bọn hắn là hai người chúng ta, Lãnh Nhược ngươi thối lui trước đi.

Sở Mộ nói.

Lãnh Nhược nhìn chung quanh, tựa hồ suy tư một chút, liền lui về sau. Lúc thông qua lực lượng bốn phía Kiếm Thần Sơn, nàng đã biết rõ, thực lực của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cường hoành hơn nàng rất nhiều. Một khi động thủ, nàng chỉ có thể cản trở, thành vướng víu của bọn họ, chẳng bằng ngay từ đầu tự mình rút đi.

Lãnh Nhược vừa ly khai, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh sẽ phát huy thực lực của mình càng tốt hơn.

Tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh cao, luận thực lực, đủ để đánh bại Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành bình thường. Bộc phát toàn lực, đủ để chống lại Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn. Hai người liên thủ, Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn bình thường cũng bị bọn hắn giết chết, đây chính là lực lượng của bọn họ.

- Muốn động thủ, vậy thì đến.

Sở Mộ nói ra, ngữ khí bình thản lại ẩn chứa bá đạo không gì so sánh nổi, Chư Thiên Trấn Ma Kiếm nơi tay, mũi nhọn hiển thị rõ.

Tuyết Ngân Linh cầm trường kiếm trong tay đứng ở bên cạnh, không nói một lời, nhưng mũi kiếm rét lạnh, hư không bốn phía phảng phất như muốn đống kết, lại phảng phất như hóa thành hư vô.

- Chỉ là hai Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành, cũng dám hung hăng càn quấy như thế.

Một Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn lên tiếng, đồng thời đâm ra một kiếm, kiếm quang xé hư không, như kiêu dương kích bắn, rộng lớn mênh mông, uy thế khôn cùng.

Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn này giết đến, thân hình của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh khẽ động, Chư Thiên Trấn Ma Kiếm phá không giết ra, cùng kiếm của đối phương va chạm, âm thanh chói tai vang lên, vô số đốm lửa vẩy ra, kiếm quang sáng lạn kích xạ, Tuyết Ngân Linh một kiếm giết ra.

Đại Hư Vô Kiếm!

Vô thanh vô tức, một kiếm lướt qua, hết thảy phảng phất như hóa thành hư vô.