Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3615: Cùng nhau phiêu bạt (Hạ)




Tuyết Ngân Linh nói:

- Tu vi hiện giờ của chúng ta ở cấp Nửa Bước Đại Đế, ít gặp đối thủ. Tuy không đi nơi xa được nhưng có thể phiêu bạt khu vực gần đây, trong Tuyết tộc ghi chép một số bí cảnh, nếu chúng ta tìm được một chỗ bí cảnh, đi vào trong là sẽ được nhiều ích lợi, càng giúp ích cho việc tu luyện.

Sở Mộ ngẫm nghĩ, cảm thấy hơi có lý:

- Cũng được.

Trong Thiên Kiêu doanh tiến bộ cũng nhanh, nhưng nếu đi phiêu bạt sẽ được một số kỳ ngộ chắc chắn tiến bộ mau hơn nữa.

Cộng thêm luôn bế quan tu luyện làm Sở Mộ thấy hơi chán, đi ra ngoài phiêu bạt là lựa chọn không tồi.

Sở Mộ nói:

- Trước khi ra ngoài phải chuẩn bị một phen.

Đi phiêu bạt khác với ở trong Thiên Kiêu doanh. Bên trong Thiên Kiêu doanh rất an toàn vì chỗ này có cường giả Bán Thần Chí Tôn tọa trấn, đi lang thang sẽ gặp các loại nguy hiểm, nếu không có đủ thực lực thì sẽ chết.

Rất nhiều trường hợp thiên tài chết vào phiêu bạt.

Sở Mộ nói chuẩn bị Tuyết Ngân Linh liền hiểu ý hắn.

Tuyết Ngân Linh lấy ba miếng ngọc trắng tinh ra khỏi không gian giới chỉ:

- Cho ngươi cái này.

Mỗi miếng ngọc có vết khắc tinh xảo đan chéo nhau trông cực kỳ huyền diệu. Nguyên miếng ngọc toát ra khí lạnh:

- Đây là tiền bối Tuyết tộc để lại, tuyết ngọc kiếm đạo. Trong miếng ngọc này ẩn chứa một Hàn Tuyết kiếm ý có thể giết Đại Đế tam bộ, khối ngọc này thì ẩn chứa kiếm khí có thể chống đỡ công kích của Đại Đế tam bộ, còn miếng này chứa kiếm khí cho ngươi trong mười phút tốc độ lên đến đẳng cấp Đại Đế tam bộ.

Ba miếng tuyết ngọc kiếm đạo ẩn chứa lực lượng khác nhau nhưng đều đến đẳng cấp Đại Đế tam bộ làm Sở Mộ rất bất ngờ. Sở Mộ biết báu vật như vậy nếu đổi bằng tộc huân thì mỗi miếng tương đương hàng vạn điểm. Sở Mộ vốn định dùng tộc huân đổi một, hai món báu vật giữ mạng không ngờ Tuyết Ngân Linh một lúc lấy ra ba khối tặng hắn.

Báu vật này dù ở trong Tuyết tộc cũng không có bao nhiêu, Tuyết Ngân Linh làm thánh nữ đương nhiên được xem trọng, lấy được chút ít.

Đại Đế tam bộ đúng là kinh người.

Sở Mộ không khách sáo với Tuyết Ngân Linh, hắn trực tiếp nhận tuyết ngọc kiếm đạo làm lá bài giữ mạng.

Đã có lá bài giữ mạng rồi thì cũng tới lúc lên đường.

Hai người báo cho Thiên Kiêu doanh biết một tiếng rồi không quyến luyến hay ở lâu hơn, dứt khoát rời đi. Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh mới rời khỏi Thái Cổ kiếm thành bước vào cánh cửa thời không, chợt có hai luồng hơi thở vô hình xuất hiện trong hư vô. Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh không hề phát hiện, hai luồng khí bám vào người bọn họ, thẩm thấu vào cơ thể, tiếp theo hai người biến mất ở bên kia cánh cửa thời không.

Trong hư không vang lên giọng nói rồi lại như không có gì:

- Hai ngươi đều là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh cao nhất của phe ta, không thể bị sơ sẩy gì. Để lại hơi thở của bổn tọa trên người các ngươi có thể chấn nhiếp một số kẻ trộm, nếu có ai không mở mắt thì ý chí của bổn tọa sẽ giáng lâm trực tiếp trấn giết!

Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh rời xa Thái Cổ kiếm thành, đi tới một bí cảnh được ghi trong Tuyết tộc.

Đẳng cấp Nửa Bước Đại Đế không thích hợp đi phiêu bạt, khi nào đến Đại Đế mới đi được. Đương nhiên khi đó họ phiêu bạt cao cấp hơn, Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh chỉ đi lang thang, bọn họ đi bí cảnh thích hợp hơn.

Đi phiêu bạt không thể nào không gặp nguy hiểm, phiêu bạt mà không có nguy hiểm gọi là đi chơi, không có chút hiệu quả rèn luyện.

Sở Mộ, Tuyết Ngân Linh bôn ba hết mấy ngày cuối cùng đến bí cảnh ghi chép trong Tuyết tộc.

Dọc đường đi Tuyết Ngân Linh kể tỉ mỉ chủng loại, tình huống bí cảnh chỗ này cho Sở Mộ. Nơi đây không chỉ có một bí cảnh mà là có rất nhiều, hơn nữa đều là bí cảnh vô cùng xa xưa. Một số bí cảnh đã được phát hiện, đào bới rồi, còn một ít thì chưa bị ai biết.

Tìm bí cảnh chưa bị khai phá, đi vào trong sẽ được thu hoạch không nhỏ.

Một chiếc phi hạm trắng tinh bay nhanh trong hư không.

Chiếc phi hạm này trắng như tuyết, toát ra lạnh lẽo buốt giá, là phi hạm của Tuyết tộc. Trong phi hạm chỉ có hai người, một là Sở Mộ, hai là Tuyết Ngân Linh.

Thực lực của Nửa Bước Đại Đế hoàn toàn có thể bay trong hư không nhưng tốc độ quá chậm, muốn từ nơi này bay sang chốn khác không biết mất bao lâu. Nếu cưỡi trên phi hạm thì khác, ít nhất có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Tuyết Ngân Linh là thánh nữ của Tuyết tộc, chiếc phi hạm này không đơn giản. Từ điều này là biết chỗ tốt của việc có thế lực cường đại làm chỗ dựa. Sở Mộ thường phiêu bạt một mình, dù vào môn nào đó cũng sẽ không như thế lực khác, không thể so sánh với thánh nữ Tuyết tộc như Tuyết Ngân Linh.

Phi hạm Tuyết Trắng có tốc độ cực nhanh không thua gì Đại Đế tam bộ bay hết sức, phi hạm bay vút qua hư không hỗn độn, không ngừng tiến sâu vào.

Sở Mộ nhìn qua cửa sổ phi hạm ngắm phong cảnh bên ngoài. Vô số đốm sao lấp lánh, đó là ánh sáng từ vô số biên giới thậm chí tiểu thế giới phát ra, vì rất xa xôi nên trông như ánh sao.

Sở Mộ bỗng thấy một thiên thể to lớn ở gần đó. Thiên thể hình tròn lơ lửng trong hư không hỗn độn, quanh thiên thể có vô số tia điện nhấp nháy lấp lóe, toát ra hơi thở đáng sợ khiến người hoảng loạn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Lôi Đình bí cảnh.

Bí cảnh không giống tiểu thế giới. Tiểu thế giới có căn nguyên thế giới, căn nguyên thế giới ít nhất sẽ có kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, thời gian, không gian diễn biến ra một thế giới hoàn chỉnh cho sinh mệnh sống. Bí cảnh thì đơn nhất, bình thường chỉ có một hoặc hai loại lực lượng.

Ví dụ Lôi Đình bí cảnh bên trong chỉ ẩn chứa lực lượng căn nguyên lôi đình.

Cái tên của bí cảnh thường rất đơn giản, đặt tên theo lực lượng nó có.

Loại bí cảnh dễ bị thấy thế này là đã bị người phát hiện, khai phá, là bí cảnh có chủ.

Bí cảnh khác nhau ẩn chứa lực lượng căn nguyên khác biệt, đi vào trong, chiếm cứ nó, trở thành chủ bí cảnh là có thể tham ngộ lực lượng căn nguyên thuộc về bí cảnh.

Phi hạm không ngừng tiến sâu, Sở Mộ thấy càng nhiều thiên thể bí cảnh. Có màu xanh thẳm như sóng nước dập dờn, có tựa lửa cháy, có như dây leo quấn quanh bừng bừng sức sống, có màu nâu vàng toát ra hơi thở dày nặng trầm ổn. Có thiên thể bí cảnh thoạt trông như mây trắng biển ảo, như quả cầu to đóng băng.

Trước những thiên thể bí cảnh đó thì phi hạm Tuyết Trắng thật nhỏ bé.

Nơi này rất đặc biệt, bí cảnh đầy rẫy, không dò xét rõ nguyên nhân được, có lẽ liên quan đến thượng cổ.