Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3565: Thu hoạch kinh người




Nhìn chằm chằm vào góc màu đen kia, Sở Mộ lập tức lộ ra kinh ngạc cùng vui mừng, hắn thật không ngờ, mình vậy mà sẽ ở trong Ma vực, tìm được đồ vật tản mát ra khí tức Bổn Nguyên chi lực.

Phải biết rằng, Ma vực bị Bán Thần Chí Tôn của các tộc liên thủ phong tỏa, tối đa chỉ có thể xuất hiện Ma tộc Đại Đế cảnh, về phần Chúa Tể cảnh là không thể nào xuất hiện, không có Chúa Tể cảnh, sẽ không có bổn nguyên.

Xem ra, vật tản mát ra khí tức Bổn Nguyên chi lực kia, hẳn là thật lâu trước đây, Chúa Tể các tộc cùng Chúa Tể Ma tộc chiến đấu lưu lại, đây là phỏng đoán duy nhất.

Ly Thương Kiếm nhảy lên, trực tiếp lấy đồ vật màu đen kia ra, là một mảnh vỡ bất quy tắc.

Sở Mộ bắt lấy mảnh vỡ, liền có cảm giác đau, giống như bị kiếm đâm thoáng một phát, Sở Mộ cũng có thể từ trên mảnh vỡ này, cảm giác được mũi nhọn thuộc về kiếm.

Không hề nghi ngờ, đây là mảnh vỡ của một thanh kiếm.

Thậm chí, Sở Mộ còn có thể phán đoán, đây là mảnh vỡ thanh kiếm của Ma tộc Chúa Tể.

Thu lại mảnh vỡ, Sở Mộ ý định mang về cẩn thận nghiên cứu, nói không chừng có thể từ trong đó đạt được một chút chỗ tốt.

Lại cảm thụ một lát, không có cảm nhận được khí tức khác, Sở Mộ lần nữa ngự không bay lên, nhắm về phía cửa vào Ma vực, có quả ngọt vừa rồi, lúc Sở Mộ phi hành, đồng thời cũng sẽ tận lực chú ý động tĩnh phía dưới, đáng tiếc, thẳng đến hắn bay đến cửa vào Ma vực, vẫn không có phát hiện khác.

Cửa vào Ma vực cũng chẳng khác gì là cửa ra vào Ma vực, có lực lượng của Trấn Ma Điện bao trùm, nếu Ma tộc tiếp cận, sẽ lập tức bị đuổi giết thành cặn bã, chẳng khác gì là tiến vào khu vực an toàn trong Ma vực.

- Sở Mộ, ngươi cũng trở lại rồi.

Sở Mộ vừa bước vào phạm vi lực lượng của Trấn Ma Điện, liền có người gọi hắn, xem xét, là Lý Hàn, vì vậy cười nói:

- Thời gian không sai biệt lắm, nên trở về.

- Ta cũng vậy, đoán chừng Thẩm Lâm Đào cũng sắp trở về rồi.

Lý Hàn cười nói.

Quả nhiên không lâu lắm, Thẩm Lâm Đào cũng trở lại, trừ bọn họ ra, những người khác nhận nhiệm vụ thu thập Ma huyết lần này cũng trở về.

- Lúc này đây, ta thắng định rồi.

Thẩm Lâm Đào trở lại, câu nói đầu tiên là như thế, bộ dáng lời thề son sắt, tin tưởng mười phần, hiển nhiên hắn thu thập được không ít Ma huyết, nếu không sẽ không tự tin như thế.

- Vậy cũng chưa hẳn.

Lý Hàn cười nói, hiển nhiên, hắn thu hoạch cũng không nhỏ, duy chỉ có Sở Mộ cười cười không nói gì.

- Sở Mộ, không phải là thu không được bao nhiêu Ma huyết chứ.

Thẩm Lâm Đào nhìn về phía Sở Mộ, cười nói.

- Khá tốt, có một ít.

Sở Mộ nói.

- Đúng rồi, đầu tiên nói trước, nếu đã so, vậy thì phải có tiền đặt cược, bằng không thì không có ý nghĩa.

Thẩm Lâm Đào bỗng nhiên nói.

- Tiền đặt cược gì?

Lý Hàn hỏi, nếu so cao thấp, phải có thắng thua, như vậy mới có động lực, hắn không phản đối, Sở Mộ cũng sẽ không phản đối.

- Ai cuối cùng lấy được tộc huân nhiều, hai người khác, về sau coi hắn là đại ca, như thế nào?

Thẩm Lâm Đào nói xong lại hỏi ngược lại.

Nói thật, tiền đặt cược mà Thẩm Lâm Đào nói, quả thực để cho Lý Hàn cùng Sở Mộ cảm thấy ngoài ý muốn.

- Ta không có vấn đề.

Lý Hàn rất nhanh kịp phản ứng nói.

- Đồng ý.

Sở Mộ cũng nói, gọi đại ca, chỉ là một xưng hô mà thôi, không coi vào đâu.

- Hai người các ngươi, chờ kêu ta đại ca đi.

Thẩm Lâm Đào cười to nói.

Ba người lần nữa tiến vào Trấn Ma Điện, sau đó thông qua Trấn Ma Điện Thời Không Chi Môn, truyền tống về Thái Cổ Kiếm Thành, lại phản hồi Thiên Kiêu Doanh.

Đi vào chỗ giao nộp nhiệm vụ, ngoại trừ ba người Sở Mộ ra, cũng có những thứ khác đang chờ giao nhiệm vụ.

- Năm mươi bảy giọt Ma huyết cấp thấp, hai giọt Ma huyết trung cấp, tổng cộng là 67 điểm tộc huân.

Ma huyết cấp thấp, là Ma huyết nửa bước Đại Đế cấp thấp, Ma huyết trung cấp thì đối ứng Ma huyết nửa bước Đại Đế trung cấp, đó cũng không phải tuyệt đối, mà là một loại cách gọi.

- 130 giọt Ma huyết cấp thấp, ba giọt Ma huyết trung cấp, tổng cộng là một trăm bốn mươi lăm điểm tộc huân.

Ba người Sở Mộ xếp hàng chờ đợi, từng bước từng bước hối đoái, rất nhanh, liền đến phiên bọn hắn rồi.

Lý Hàn xếp ở phía trước, đầu tiên hối đoái, hắn lấy Ma Huyết Bình giao cho đối phương.

- 365 giọt Ma huyết cấp thấp, 23 giọt Ma huyết trung cấp.

Người phụ trách hối đoái rất kinh ngạc nói, khiến người khác cũng hết sức kinh ngạc, này là cho đến bây giờ đến giao nhiệm vụ, lấy được Ma huyết nhiều nhất.

Cái này ở trên lý luận, có hơn ba trăm nửa bước Đại Đế Ma tộc, đã chết ở dưới kiếm của hắn, chiến giọt này, không thể nghi ngờ là hết sức kinh người.

Lý Hàn cuối cùng lấy được bốn trăm tám mươi điểm tộc huân, để cho hắn cao hứng phát ra từ nội tâm, này, là hắn cho đến bây giờ lấy được nhiều tộc huân nhất.

Tiếp đó, liền đến phiên Thẩm Lâm Đào, biết rõ Lý Hàn được đến tộc huân, Thẩm Lâm Đào có chút ngoài ý muốn, lại như cũ là một bộ tin tưởng mười phần, điều này nói rõ, hắn có thể lấy được tộc huân, còn hơn Lý Hàn.

- Ba trăm tám mươi chín giọt Ma huyết cấp thấp, hai mươi lăm giọt Ma huyết trung cấp.

Lý Hàn được Ma huyết, đã để cho người hết sức kinh ngạc, Thẩm Lâm Đào được Ma huyết, lại còn hơn nữa, đưa tới chấn động càng lớn.

Thẩm Lâm Đào cuối cùng lấy được, là năm trăm mười bốn điểm tộc huân, vượt qua Lý Hàn mười điểm.

Đối với cái này, Lý Hàn rất im lặng, hắn được Ma huyết đã rất nhiều rất nhiều, không nghĩ tới, Thẩm Lâm Đào còn nhiều hơn mình một chút, chợt, hắn nhìn về phía Sở Mộ, thấy vẻ mặt hắn bình tĩnh, sẽ không phải hắn lấy được Ma huyết, còn nhiều hơn mình cùng Thẩm Lâm Đào chứ.

Ngẫm lại, khả năng không lớn a.

- Sở Mộ, đến phiên ngươi.

Thẩm Lâm Đào đạt được hơn năm trăm điểm tộc huân, vui mừng phát ra từ sâu trong nội tâm.

Sở Mộ lấy ra Ma Huyết Bình, người kiểm tra Ma Huyết Bình lập tức giật mình, một hồi lâu mới tuyên bố.

- Ma huyết cấp thấp 1130 giọt...

Hắn vừa nói ra, tất cả mọi người mộng, chỉ cảm thấy giống như bị oanh lôi bổ trúng, đầu óc hỗn loạn, thanh âm còn lại, cơ bản nghe không được rồi.

Ma huyết cấp thấp 1130 giọt, này ý nghĩa, người này chém giết 1130 cường giả nửa bước Đại Đế Ma tộc cấp thấp, phải biết rằng, nửa bước Đại Đế Ma tộc cũng không phải rau cải trắng a, cũng không phải cọng rơm cái rác, có thể tùy ý thu hoạch.

Nhưng nếu như không phải chém giết nửa bước Đại Đế Ma tộc cấp thấp lấy được Ma huyết, như vậy, là chém giết Thánh Tôn cấp Ma tộc tôi luyện ra Ma huyết, cái kia phải chém giết bao nhiêu Ma tộc Thánh Tôn, mười vạn, hay trăm vạn?

Sát thần, một đại sát thần!

Mọi người kịp phản ứng, ánh mắt nhìn Sở Mộ mang theo kinh ngạc cùng tò mò, lại có chút sợ hãi.

Ma huyết trong Ma Huyết Bình của Sở Mộ là 1130 giọt cấp thấp, Ma huyết trung cấp tám mươi sáu giọt, Ma huyết cao cấp tám giọt, tính toán ra, cuối cùng có thể được 1640 điểm tộc huân.

Thẩm Lâm Đào cùng Lý Hàn hoàn toàn mộng, không chỉ nhiều hơn mình, còn hơn hai người cộng lại, này, rốt cuộc là làm sao lấy được.

Nhìn Thái Cổ Kiếm Thành Lệnh của mình nhiều ra hơn 1600 điểm tộc huân, Sở Mộ hết sức cao hứng, hảo hảo lợi dụng những tộc huân này, đủ để cho thực lực của mình đạt được tăng lên rõ ràng.

- Đại ca.

Lý Hàn cực kỳ sảng khoái kêu lên, nguyện đánh bạc chịu thua, đây là tính tình của hắn.

- Đại ca...

Thẩm Lâm Đào ngược lại không có sảng khoái như vậy, nhưng tiền đặt cược này là hắn nói, cho nên hắn cũng chỉ có thể kêu lên như thế, cho dù nội tâm không quá nguyện ý.

- Lý huynh Thẩm huynh không cần cho là đúng.

Sở Mộ khoát tay nói, hắn nhìn ra được nội tâm Thẩm Lâm Đào kháng cự, với hắn mà nói, có gọi đại ca hay không, cũng không sao cả.

- Nguyện đánh bạc chịu thua, huống chi, đại ca ngươi có bản lĩnh, ta tâm phục khẩu phục.

Lý Hàn nói.

- Sở huynh khách khí, hổ thẹn hổ thẹn.

Nhưng Thẩm Lâm Đào lại chắp chắp tay cười nói, tuy hắn cũng biết, tiền đánh cuộc là hắn nói, bây giờ không muốn thừa nhận, cũng có chút không ý nghĩa, nhưng để cho hắn đi gọi Sở Mộ là đại ca, lại rất không cam lòng, Sở Mộ đã nói như vậy, hắn liền thuận gió bẻ măng, đối với chuyện này, Sở Mộ cũng không để ý.