Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3555: Ma vực (Hạ)




Các tộc ở Bản Nguyên Nguyên Giới cùng Thần Ma hai tộc là thiên địch, không có khả năng hòa bình ở chung. Coi như các tộc nguyện ý, Thần tộc cùng Ma tộc cũng không chịu. Bọn hắn một lòng nghĩ chiếm cứ Bản Nguyên Nguyên Giới, hủy diệt hoặc nô dịch các tộc, bởi vậy, cho dù đã hòa bình trăm vạn năm, nhưng các tộc đều nhận định, Thần tộc cùng Ma tộc chắc chắn sẽ không hết hy vọng, tất nhiên sẽ ngóc đầu trở lại.

Bởi vậy, tận khả năng lý giải Ma tộc Thần tộc là một sự tình cực kỳ tất yếu, mà biện pháp hiểu rõ tốt nhất, là chiến đấu, tự mình cùng người Thần tộc Ma tộc chiến đấu.

Lối vào Ma vực, có một cung điện, đó là chí bảo do Bán Thần Chí Tôn của các tộc luyện chế thành, chuyên môn dùng để phong tỏa cửa vào Ma vực, có được năng lực tự động kiểm tra đo lường, nếu như kiểm tra đo lường ra là người Ma tộc hoặc Thần tộc, sẽ bị lực lượng của chí bảo đuổi giết, mơ tưởng tiến vào hoặc ly khai.

Điện này, gọi là Trấn Ma Điện.

Thời Không Chi Môn của Trấn Ma Điện bỗng nhiên lập loè, ba đạo thân ảnh tùy theo xuất hiện.

Một người trong đó, đúng là Thiên Kiêu Doanh Lý Hàn, còn có một, gọi là Thẩm Lâm Đào, thiên phú của hắn là tuyệt thế thiên kiêu Thập Tinh, người thứ ba là Sở Mộ.

Từ khi Sở Mộ tiến vào Thiên Kiêu Doanh đến nay, đã qua một năm, điểm tộc huân của hắn đã sớm dùng hết rồi, một chút cũng không dư thừa.

Mấy trăm điểm tộc huân kia, chủ yếu đều dùng ở Kiếm Đạo Thiên Bích, không ngừng tìm hiểu, trước trước sau sau cộng lại, tổng cộng tìm hiểu một năm, để cho Sở Mộ hiểu rõ Kiếm đạo càng thêm xâm nhập càng thêm thấu triệt, một thân tích lũy cũng viễn siêu dĩ vãng.

Ngoại trừ tìm hiểu Kiếm Đạo Thiên Bích ra, Sở Mộ cũng sẽ tu luyện Thái Cổ Kiếm Ấn, cũng sẽ tu luyện Cầu Chân Công, luyện hóa Kiếm Đạo Bổn Nguyên, bởi vậy tu vi của hắn cũng từ Tiểu Thánh Tôn sơ giai tăng lên tới Tiểu Thánh Tôn trung giai, thực lực cũng bởi vậy đạt được tăng lên một chút.

Ngoại trừ tu luyện, Sở Mộ cũng đọc qua điển tịch, Thái Cổ Kiếm Thành là một trong ba đại bộ phận chí cao của Nhân tộc, lịch sử đã lâu, cất chứa điển tịch vô số, với tư cách thành viên của Thiên Kiêu Doanh, còn là tuyệt thế thiên kiêu kiệt xuất nhất từ trước tới nay, Sở Mộ muốn tìm đọc điển tịch, tự nhiên là một đường đèn xanh, thông suốt tất cả.

Một năm, Sở Mộ cũng không có xem hết toàn bộ điển tịch của Thái Cổ Kiếm Thành, thậm chí chỉ nhìn một phần nhỏ trong đó mà thôi, Dù như thế, cũng làm cho tầm mắt của Sở Mộ càng thêm khoáng đạt, tích lũy càng thêm thâm hậu.

Tiến vào Thiên Kiêu Doanh một năm, có thể nói, so với Sở Mộ hơn một năm trước, đã có biến hóa hết sức rõ ràng, cái kia không chỉ là tu vi, không chỉ là thực lực biến hóa, còn có biến hóa phương diện khác.

Giờ khắc này, hắn thoạt nhìn rất bình thản, tựu như bảo kiếm giấu ở trong vỏ, mũi nhọn không lộ ra.

Đương nhiên, không chỉ Sở Mộ có tăng lên, Lý Hàn cùng những tuyệt thế thiên kiêu khác, thực lực cả đám đều tăng lên một ít, dù sao, thiên phú của bọn hắn đều không tầm thường, lại có đủ loại tài nguyên của Thiên Kiêu Doanh, không tăng mới kỳ quái.

Sở Mộ cảm nhận được chỗ tốt của tộc huân, tự nhiên muốn đạt được càng nhiều tộc huân, nhưng muốn đạt được tộc huân rất không dễ dàng, hiện tại hắn không có thực lực khiêu chiến cường giả trên Thiên Kiêu Bảng, chỉ có thể tìm chút nhiệm vụ để làm.

Nhưng đại đa số nhiệm vụ thu được điểm tộc huân đều quá ít, phải hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ mới có thể tích lũy, không bao lâu lại sẽ dùng hết, lúc này, cao tầng Thái Cổ Kiếm Thành ban bố một nhiệm vụ, cái kia chính là thu thập Ma huyết.

Ma huyết, là huyết dịch của người Ma tộc.

Ma tộc là cấp độ sinh mệnh thứ hai, bọn hắn ở trên khí lực có ưu thế may mắn, điểm này, Nhân tộc, Thần tộc, cho dù là Kim Cương tộc dùng khí lực xưng danh cũng khó có thể bằng được.

Khí lực cường đại, cũng sáng tạo ra khí huyết của người Ma tộc vô cùng cường thịnh, máu của bọn hắn ẩn chứa lực lượng cùng tiềm năng cường đại, loại lực lượng này, có thể bị đề luyện ra, luyện chế thành đan dược hoặc vật hữu dụng khác... nói ngắn lại, có giá trị không tầm thường.

Nhưng huyết dịch của người Ma tộc lại không dễ dàng đạt được như vậy, bảo tồn chính là một vấn đề, bởi vì trong đó ẩn chứa lực lượng rất cường đại, vật chứa bình thường căn bản không cách nào chứa được.

Mặt khác, một khi người Ma tộc biết rõ mục đích của đối phương là máu của bọn hắn, bọn hắn sẽ lập tức phá hủy lực lượng ẩn chứa trong máu, khiến cho huyết dịch trở nên bình thường, mất đi giá trị.

Đương nhiên, cường giả tuyên bố ra nhiệm vụ thu thập Ma huyết cũng có thủ đoạn tương ứng, cái kia chính là lợi dụng Ma Huyết Bình đến chưa Ma huyết, Ma Huyết Bình là bảo vật chuyên môn luyện chế ra để chưa đựng Ma huyết.

Nhiệm vụ thu thập Ma huyết, ban thưởng tộc huân cùng số lượng Ma huyết thu thập được chung một nhịp thở, lập tức đưa tới rất nhiều người chú ý, để cho không ít người động lòng, Sở Mộ là một cái trong đó, Lý Hàn cũng thế, còn có Thẩm Lâm Đào cũng như thế, bọn hắn lập tức xác nhận nhiệm vụ, cùng nhau thông qua Thời Không Chi Môn, đi vào trong Trấn Ma Điện.

Không hề nghi ngờ, muốn thu thập Ma huyết, Ma vực là nơi đi tốt nhất.

Đưa ra Thái Cổ Kiếm Thành Lệnh, ba người liền trước sau thông qua Trấn Ma Điện, thông qua cửa vào, tiến vào Ma vực.

Thiên không của Ma vực, vĩnh viễn là hắc ám, vô số tầng mây màu đen như rót chì, rậm rạp chằng chịt, lại vô cùng trầm trọng, phảng phất như tùy thời có khả năng sụp đổ sụp xuống, trấn áp đại địa, nổ nát hết thảy sinh linh trên đất.

Loại tầng mây màu đen dày đặc này, để cho người cảm giác cực kỳ áp lực, mà đại địa đưa mắt nhìn đi, thì lộ ra cực kỳ hoang vu, so sánh với những giới vực khác, thiên không của Ma vực màu đen, thổ địa cũng tiếp cận màu đen, hoang vu, quả thực giống như thâm sơn cùng cốc.

Trong không khí, tràn ngập một loại hương vị tiêu sát mà hoang vu mờ mịt, phảng phất như không giây phút nào không cảnh cáo ba người Sở Mộ, Ma vực không phải một địa phương an toàn, trái lại, còn là một địa phương vô cùng hung hiểm.

- Sở Mộ, Lâm Đào, chúng ta cùng một chỗ hành động, hay tách ra?

Lý Hàn hỏi.

- Ta quen một mình hành động, như vậy mới tự do.

Thẩm Lâm Đào nhún vai, như có như không nhìn Sở Mộ nói, Sở Mộ minh bạch ý tứ của Thẩm Lâm Đào.