Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3346: Vương điện Sát Lục (Thượng)




Hư không đại hỗn độn tồn tại vô số thần bí. Ngay cả là chí cường giả trong cấp Chúa Tể cũng có không cách nào thăm dò được tất cả. Ngoại trừ từng giới vực ra, còn có vô số tiểu thế giới trời sinh hoặc được mở ra. Những tiểu thế giới này hoặc hiện ra ở trong hư không đại hỗn độn, hoặc là biến mất ở tầng sâu bên trong hư không, với đủ loại hình thức tồn tại.

Không có ai biết, vòng xoáy không tuân theo quy tắc xuất hiện trong hư không sau khi phi thuyền nổ mạnh là cái gì. Nhưng rất nhanh, Sở Mộ lại rõ ràng.

...

- Lại có người đến.

- Không biết lần này là người nào không may, lại bị hút vào trong vương điện.

- Vừa vào vương điện, muốn rời khỏi sẽ không dễ dàng như vậy.

- Nghìn năm qua, cũng chỉ có mấy người có thể rời khỏi mà thôi.

...

- Tỉnh là tốt rồi. Thương thế của ngươi rất nặng. Vì trị hết thương thế của ngươi, bản tọa đã tốn không ít lực.

Âm thanh chói tai giống như có cái dùi, đâm vào trong màng tai Sở Mộ, khiến cho hắn vừa tỉnh táo lại, có cảm giác nhức đầu.

Hắn mở mắt ra nhìn lại, nhưng không nhìn thấy người nói chuyện. Điều này khiến cho hắn có chút kinh ngạc.

- Không cần tìm. Chỉ dựa vào ngươi là một Vạn Cổ Cảnh, đừng hòng mơ tưởng phát hiện bản tọa.

Âm thanh chói tai tiếp tục nói.

Tìm kiếm người nói chuyện đồng thời, Sở Mộ cũng nhanh chóng quan sát bốn phía xung quanh, điều tra rõ ràng mình nơi mình đang ở. Đây là một căn phòng diện tích một vài trăm thước, cao mấy chục thước. Bên trong căn phòng, phương tiện rất đơn giản. Một chiếc giường lớn trải loại da thú nào đó không rõ. Một cái bồ đoàn màu đen. Còn có mảnh đất trống. Ngoài ra, trên một vách tường có lắp một khối chừng mấy thước, thoạt nhìn trong suốt. Một mặt tường còn lại trong suốt, có thể nhìn đi ra bên ngoài.

Ngay sau đó, Sở Mộ cũng phát hiện thương thế của mình đều đang khỏi hẳn. Thân thể hoàn hảo không tổn hao gì. Đương nhiên, kiếm đạo bản nguyên tiêu hao hết cũng không có được khôi phục. Chỉ có điều thương thế trầm trọng như vậy, cho dù là sử dụng bí pháp Cầu Chân Công nhanh chóng khôi phục, cũng phải nhiều lần mới được. Không nghĩ tới, mình không ngờ hoàn toàn khỏi hẳn. Ngược lại cũng là một chuyện tốt.

- Đây là địa phương nào?

Sở Mộ vô cùng kinh ngạc hỏi. Hắn nhớ, trước khi hôn mê, mình rơi vào bên trong một vòng xoáy xoay tròn, vốn vẫn rất lo lắng. Không nghĩ tới tình hình dường như không quá tệ giống như mình suy đoán.

- Vương điện Sát Lục.

Âm thanh chói tai phát ra tiếng cười quái dị, nghe chói tai như vậy, lại giống như mang theo một chút hả hê. Không biết tại sao, Sở Mộ cảm thấy không ổn.

- Vương điện Sát Lục... Chỗ nào?

Sở Mộ không tự chủ hỏi.

- Một địa phương tốt... Một nơi một khi đã tiến vào cũng đừng mong rời đi được...

Âm thanh chói tai càng chói tai hơn. Thần sắc Sở Mộ cũng không có chút biến hóa nào. Trong đầu hắn lại chợt lóe lên rất nhiều ý nghĩ.

- Rốt cuộc là nơi nào?

Sở Mộ hỏi lại lần nữa.

- Sau này ngươi sẽ biết.

Âm thanh chói tai bỗng nhiên trở nên nghiêm túc:

- Nói ra tên của ngươi.

Sở Mộ không trả lời.

Vương điện Sát Lục là nơi nào? Hắn chưa từng nghe qua. Những thứ không biết bao giờ cũng rất thần bí. Hơn nữa là ở trong phạm vi Nguyên Giới bản nguyên, nói không chừng có năng lực kỳ lạ gì đó. Một khi nói ra tên của mình, ai biết sẽ như thế nào.

- Nếu như ngươi muốn rời ra khỏi vương điện Sát Lục, nói ra tên của ngươi. Cơ hội chỉ có một lần.

Lúc này, âm thanh chói tai lại nghiêm túc nói, để lộ ra một loại tiêu sát.

- Sở Vương Đình.

Ý nghĩ ở trong đầu nhanh chóng chuyển động. Sở Mộ nói. Hắn cũng không có báo ra cái tên Sở Mộ này. Vì hắn căn bản lại còn không biết vương điện Sát Lục này rốt cuộc là thứ gì.

Hắn cũng không có nói sai. Thân thể vốn tên là Sở Vương Đình.

Bỗng nhiên, phần trong suốt rộng chừng mấy thước gắn ở trên vách tường mở ra. Ánh sáng chợt lóe lên, trực tiếp chiếu xuống ở trên người Sở Mộ. Sau khi chạy qua toàn thân Sở Mộ, ánh sáng liền lập tức thu hồi. Nhanh tới mức, ngay cả Sở Mộ cũng không kịp phản ứng nữa. Ngay sau đó, chỉ thấy trên tấm trong suốt kia xuất hiện những dòng chữ.

Tên họ: Sở Vương Đình.

Chủng tộc: Nhân tộc.

Cốt linh: 21.

Tu vi: Vạn Cổ bát trọng thiên trung giai.

Tu luyện chính: Kiếm đạo.

Công pháp: Không biết.

Kiếm pháp: Không biết.

Số lần chiến đấu: 0.

Giá trị giết chóc: -100.

Đổi: Không.

Cống hiến: Không.

- Đây là cái gì?

Sở Mộ liếc mắt một cái, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

- Đây là thuộc tính của ngươi ở bên trong vương điện Sát Lục này. Ban đầu, giá trị giết chóc của ngươi đáng lẽ là 0. Nhưng do ta chữ trị hết thương thế cho ngươi, bị trừ 100 điểm giá trị giết chóc. Cho nên là -100.

Âm thanh chói tai giải thích:

- Bên trong vương điện Sát Lục, từ giờ trở đi ngươi sẽ không ngừng tuần hoàn chiến đấu. Thắng cơ bản nhất sẽ được 10 điểm giá trị giết chóc. Bại bị trừ 10 điểm giá trị giết chóc. Thời điểm giá trị giết chóc thấp hơn -100 điểm, sẽ bị vương điện Sát Lục hoàn toàn gạt bỏ.

Sở Mộ nghe vậy, trong lòng nhất thời chấn động.

Giá trị giết chóc thấp hơn -100 điểm sẽ bị hoàn toàn gạt bỏ. Hiện tại giá trị giết chóc của hắn đang đứng ở điểm giới hạn này. Dựa theo như lời đối phương nói, không hề khó hiểu. Một khi Sở Mộ thua một trận, sẽ bị bị trừ 10 điểm giá trị giết chóc. Hắn chắc chắn sẽ chết, không thể nghi ngờ.

- Như thế nào mới có thể rời khỏi vương điện Sát Lục?

Sở Mộ hỏi.

- Hắc hắc, chờ sau khi giá trị giết chóc của ngươi hết âm, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Âm thanh chói tai cười quái dị nói:

- Giá trị giết chóc có thể đổi rất nhiều bảo vật ở bên trong vương điện Sát Lục. Cũng có thể đổi công pháp, kiếm pháp, bí pháp. Rất nhanh, ngươi sẽ bắt đầu tiến vào trận chiến đấu đầu tiên. Hi vọng ngươi có thể sống sót.

Sau đó âm thanh chói tai dừng lại. Tiếp theo là sự yên tĩnh.

Sở Mộ tĩnh tâm, bắt đầu hồi tưởng lại.

Đầu tiên, hắn từ giới vực Úy Lam sử dụng một chiếc phi thuyền chuẩn bị rời khỏi thánh cung Úy Lam, đi tới một giới vực trung đẳng gần với giới vực Úy Lam. Nhưng giữa đường phi thuyền lại nổ mạnh. Tổng hợp lại tình hình trên phi thuyền, Sở Mộ có thể xác định, chiếc phi thuyền này đã bị động tay động chân qua.

- Là ai?

Trong đáy mắt Sở Mộ có tinh quang chớp hiện, nghi ngờ từng đối tượng, bác bỏ từng đối tượng.

Không thể nghi ngờ, đối tượng đáng nghi là thánh cung Úy Lam. Nhưng Chúa Tể Úy Lam giúp đỡ mình. Người đứng đầu thánh cung Úy Lam đã giúp đỡ mình. Nếu như hắn muốn mình chết, không cần thiết phải làm như vậy. Cho nên có thể loại bỏ.