Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3296: Kiếm hủy Thiên La




Dù sao dựa theo trước đó Sở Vương Đình biểu hiện ra tính cách cứng rắn, trêu chọc đến cường địch, cũng không có cái gì là kỳ quái cả.

Mà cho dù là Sở Vương Đình là thiên tài có thể chiến đấu vượt qua vài đẳng cấp, nhưng lấy tu vi Luyện Khí thập nhị giai, cho dù là đột phá đến Cảnh tu vi Quy Nguyên, trêu chọc phải cường giả Vạn Cổ Cảnh, cũng chỉ có một con đường chết.

Như vậy, Sở Môn Kiếm Quán lại bị trùng kích cực lớn, rất nhiều người đều rời khỏi quán.

Tiếp đó, ngay mấy ngày trước, người của võ quán Thiên La trực tiếp xuất hiện, lấy danh nghĩa khiêu chiến, đánh cho Sở Vương Đạo thành trọng thương, trắng trợn tạo thành phá hủy đối với Sở Môn Kiếm Quán. Nếu không có Sở Mộ quay về kịp thời, chỉ sợ Sở Vương Đạo không chết, cũng sẽ biến thành một phế nhân.

Sở Vương Đạo có thể còn chưa đủ rõ ràng. Nhưng Sở Mộ vừa nghe liền biết, Quy Nguyên Cảnh ngay từ đầu khiêu chiến đánh bại Sở Vương Đạo, nhất định là người do võ quán Thiên La an bài, cố ý trở thành môn đồ của Sở Môn Kiếm Quán. Mục đích, chính là để thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch.

Sở dĩ toàn bộ kế hoạch giằng co tới thời gian một năm, là người của võ quán Thiên La không xác định được Sở Mộ còn sống hay không. Mãi đến cuối cùng, Sở Mộ vẫn không thấy trở về, bọn họ mới động thủ.

Chỉ có điều võ quán Thiên La cũng không có giết người, mà là lấy danh nghĩa khiêu chiến, đi ở sát biên giới. Như vậy, liền sẽ không vi phạm luật pháp của Hoa Thành. Hơn nữa cho dù là vi phạm một phần, lấy quan hệ của võ quán Thiên La ở bên trong Hoa Thành, cũng có thể xử lý thỏa đáng.

Sở Mộ trở về. Hắn hoàn toàn có thể một lần nữa vực dậy Sở Môn Kiếm Quán. Nhưng hiện tại hắn lại không có loại nghĩ này. Hoa Thành, quá yếu. Sở Mộ dự định sẽ chuyển Sở Môn Kiếm Quán tới ổn định ở bên trong Kiếm Thành.

Kiếm quán kiếm quán, lấy mục đích truyền thụ kiếm pháp. Kiếm Thành, không thể nghi ngờ là địa phương thích hợp nhất.

Hơn nữa lần này, Sở Mộ chuẩn bị hoàn toàn phá hủy võ quán Thiên La. Như vậy không tránh khỏi sẽ có phiền toái không nhỏ. Đương nhiên hắn muốn để cho Sở Vương Đạo đi trước.

Rất nhanh, Sở Mộ đã đến trước cửa lớn của tổng quán võ quán Thiên La.

Làm một trong những võ quán lớn ở khu thành đông, võ quán Thiên La chiếm diện tích cực lớn. Mặt trước của võ quán cũng vô cùng khí phái. Trước cửa lớn của võ quán là khoảng đất trống chừng mấy nghìn thước vuông. Ở khu nội thành tấc đất tấc vàng này, không thể nghi ngờ điều này đã lộ rõ ra võ quán Thiên La tài lớn khí thô.

Trước cửa lớn có bốn đại hán mặc trang phục, uy vũ hùng tráng khí thế ép người đang đứng. Trong hai tròng mắt của mỗi người lóe lên tinh quang. Mỗi một người đều tản ra chấn động khí tức Luyện Khí Cảnh cực hạn.

Ngoài ra, ở trước cửa lớn còn có một đôi thạch sư uy vũ hùng tráng cao tới ba thước, trông rất sống động.

Một đạo kiếm khí bỗng nhiên từ phía xa bắn nhanh tới, trong nháy mắt xẹt qua hai thạch sư, chặt đứt. Sau đó nó lại hợp lại làm một đạo, đánh nát bảng hiệu cực lớn trên không trung. Cùng lúc đó, một bóng người cũng đi vào phạm vi địa vực của võ quán Thiên La.

- Ai động thủ?

- Kẻ địch tấn công!

Bốn đại hán lúc này mới phản ứng được. Bọn họ lập tức rống to. Rất nhanh, lại có người từ bên trong võ quán Thiên La vọt ra. Vừa liếc mắt nhìn bảng hiệu bị chém gãy rơi xuống và thạch sư bị chém đứt, trong nháy mắt sắc mặt đại biến. Sau khi đưa mắt nhìn qua, ánh mắt tập trung vào trên mặt Sở Mộ, tinh quang bắn nhanh ra.

- Là ngươi ra tay?

- Bắt lại!

Lập tức, mỗi người đều lao về phía Sở Mộ. Tất cả đều ra tay, chụp vào Sở Mộ.

- Lăn!

Một tiếng quát khẽ vang lên, lại ẩn chứa khí tức vô cùng đáng sợ, giống như gió bão vô hình công kích ra. Đám người kia lấy tốc độ nhanh hơn, bay ngược ra.

- Các hạ là người phương nào?

Người mở miệng muốn bắt lấy Sở Mộ, sắc mặt đã trang nghiêm, không dám lại trực tiếp động thủ. Hắn lại chắp tay một cái hỏi. Không có cách nào, Sở Mộ thể hiện ra năng lực vô cùng mạnh mẽ. Hắn không có nắm chắc đánh bại.

Sở Mộ lại cảm thấy gương mặt người nói chuyện này, thoạt nhìn rất quen thuộc. Dưới ký ức chồng chất, cho hắn biết, người này chính là người mấy năm trước ở trên đài sinh tử giết chết cha của Sở Vương Đình, Sở Vương Đạo. Thật không nghĩ tới hắn lại biến thành người của võ quán Thiên La.

Xem ra, có thể giải quyết luôn một thể.

- Sở Vương Đình.

Sở Mộ nói ra ba chữ. Đối phương đầu tiên là ngẩn ra. Tiếp theo, sắc mặt hắn đại biến, tràn ngập vẻ hoảng sợ:

- Hôm nay, ta muốn hủy võ quán Thiên La.

Vừa dứt lời, Sở Mộ bước từng bước một đi về phía trước. Một bước này, dường như bị rút ngắn lại nửa tấc. Từng bước tiến về phía trước, xuất hiện ở trước mặt đối phương, ngón tay giống như kiếm điểm ra.

Ngay cả tu vi của người này đã đạt đến trình độ Quy Nguyên Cảnh thập giai. Nhưng khi đối mặt với một ngón tay Sở Mộ tùy tiện điểm ra, lại hoàn toàn không có chút năng lực chống đỡ nào. Hắn ngay cả trốn cũng làm không được.

Thân hình đi lướt qua nhau. Không ai nhìn thấy, trong chớp mắt, ở giữa mi tâm của hắn lại trúng một chỉ. Từ ở bề ngoài thoạt nhìn, hoàn toàn không có chút khác thường nào. Nhưng trên thực tế, thế giới tinh thần của hắn đã bị phá hủy, thần hồn câu diệt.

Thân hình Sở Mộ giống như một làn gió, trực tiếp tiến vào bên trong võ quán Thiên La. Không ai có thể ngăn cản.

Trong võ quán Thiên La, người lợi hại nhất chẳng qua chỉ là tu vi Vạn Cổ Cảnh trung giai. Luận về thực lực, so sánh với Sở Mộ, đơn giản là chênh lệch trên trời dưới đất.

Rất nhanh, Sở Mộ đã đến trước mặt Trương Hồng Long quán chủ võ quán Thiên La.

- Tất cả hành động nhằm vào Sở Môn Kiếm Quán, đều do ngươi chỉ điểm.

Sở Mộ xuất hiện ở trước mặt Trương Hồng Long, trực tiếp nói. Vừa nghe, Trương Hồng Long lập tức kinh hãi.

- Ngươi là người nào? Cùng Sở Môn Kiếm Quán có quan hệ thế nào?

Trương Hồng Long căn bản cũng không có nhìn thấy Sở Mộ. Cho dù là nhìn thấy qua, cũng là Sở Mộ hơn một năm trước. So với Sở Mộ hơn một năm sau, đã có chút khác biệt. Nếu không phải là người rất quen thuộc, không có cách nào trực tiếp nhận ra hắn.

- Ta là Sở Vương Đình.

Sở Mộ thản nhiên nói.

- Không có khả năng!

Trương Hồng Long kinh ngạc kêu lên.

Người trước mắt này rõ ràng có tu vi Vạn Cổ Cảnh. Tuy rằng không biết được rõ ràng là trọng thiên nào, nhưng mình không có nhìn lầm.