Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3252: Cuộc chiến sống chết cách xa (Hạ)




Nếu so sánh cảnh giới tu luyện Thâm Lam thế giới thì Quy Nguyên cảnh nhập môn tương đương với Cửu Chuyển cảnh, Quy Nguyên cảnh tiểu thành là Nguyên Cực cảnh, Quy Nguyên cảnh đại thành là Thần Ngưng cảnh, Quy Nguyên cảnh viên mãn là Tạo Hóa cảnh.

Cực hạn Khí Hải cảnh khiêu chiến với Thần Ngưng cảnh, dù ở Thâm Lam thế giới hay Cổ Thần giới đều là chuyện không thể nào, trong Căn Nguyên Nguyên Giới có hoàn cảnh tu luyện càng tốt có lẽ có người có thể làm được nhưng trong Thiên Thần địa giới tuyệt đối không có.

Nên Sở Mộ tu vi Luyện Khí thập nhị giai chiến đấu sống chết với Quy Nguyên cảnh cửu giai trong mắt mọi người là cách làm rất hài, hoàn toàn là tự tìm chết.

Thực lực cách biệt quá xa, còn cần đoán ai sống ai chết sao?

Còn ba ngày là đến cuộc chiến sống chết.

Trong vòng ba ngày Sở Mộ luôn ở trong Sở Môn kiếm quán tu luyện kiếm pháp.

Trong Thâm Lam thế giới Sở Mộ tham ngộ mười mấy vạn kiếm pháp, bóc ra tinh túy rồi hắn quên đống kiếm pháp này. Vì khi đó Sở Mộ là thể ý thức, quá nhiều ký ức sẽ tạo gánh nặng cho hắn. Cộng thêm được tinh túy mấy vạn môn kiếm pháp, nội dung còn lại không ích lợi gì cho hắn.

Không chỉ kiếm pháp, công pháp tu luyện các thứ Sở Mộ đều làm như vậy.

Có công pháp, kiếm pháp tự sáng tạo thì muốn mấy thứ này làm gì? Miễn giáng sinh thành thai nhi, có khởi đầu mới, tu luyện công pháp tự sáng tạo đến đẳng cấp nhất định, tu luyện kiếm pháp tự tạo ra rồi bước lên con đường cường giả.

Tiếc rằng kế hoạch không theo kịp biến động, hoặc nên nói Sở Mộ không đoán trước biến số Vân Trung Thiên Thành được. Sở Mộ giáng lâm Căn Nguyên Nguyên Giới rồi không theo kế hoạch hắn đặt ra, chỉ đành đoạt xá tu lại.

Bây giờ chưa thể tu lại, trừ kiếm pháp tự sáng tạo ra kiếm pháp của hắn bao gồm các kiếm thức tự tạo, mọi thứ chủ yếu là giảm bớt gánh nặng ý thức nên bị lãng quên. Bây giờ Sở Mộ có thể tu luyện, thi triển chỉ có kiếm pháp Sở Vương Đình tu luyện, tổng cộng ba môn, Trường Phong kiếm pháp, Trường Hồng kiếm pháp, Trường Không kiếm pháp.

Sở Vương Đình luyện kiếm pháp thứ nhất rất quen tay, kiếm pháp thứ hai mới luyện không lâu, kiếm pháp thứ ba thì nhớ nhưng chưa từng luyện. Vì trường Không kiếm pháp là kiếm pháp Quy Nguyên cảnh cao giai, hơn xa tu vi của Sở Vương Đình.

Trường Không kiếm pháp vô cùng cao thâm trong mắt Sở Vương Đình nhưng không là cái đinh gì với Sở Mộ.

Giáng lâm Căn Nguyên Nguyên Giới không giảm bớt thiên phú, ngộ tính kiếm pháp vốn có của Sở Mộ, vì cô đọng căn nguyên kiếm đạo lâu nên thiên phú kiếm pháp tiến bộ mảng lớn. Dù Sở Mộ đã quên đi nội dung mười mấy vạn môn kiếm pháp nhưng ánh mắt còn đó.

Nên trong khoảnh khắc Sở Mộ phân tích ra ảo diệu của Trường Không kiếm pháp, nắm giữ tinh túy rồi sửa chữa, hoàn thiện nó, để bớt tiêu hao lực lượng, tăng mạnh uy lực.

Sửa chữa hoàn thiện Trường Không kiếm pháp xong bắt đầu luyện nó.

Kiếm pháp mới vẫn tên là Trường Không kiếm pháp nhưng đẳng cấp từ Quy Nguyên cảnh cao giai vượt qua đỉnh, lên Niết Bàn cảnh sơ giai. Dù sao Sở Mộ phải suy xét tu vi hiện tại của thân xác này.

Với tu vi Luyện Khí cảnh mà tu luyện kiếm pháp Niết Bàn cảnh tựa như kêu con nít ba tuổi múa đao bảng to, vốn không thể cầm đao nổi. Nhưng tình huống này không khó khăn cho Sở Mộ, vì sau khi sửa chữa Trường Không kiếm pháp đặc biệt tạo ra theo tu vi hiện tại.

Chớp mắt ba ngày qua nhanh, Sở Mộ hoàn toàn nắm giữ Trường Không kiếm pháp mới.

Ngày thứ tư, sắc trời vừa mới tỏa sáng Sở Mộ đã dẫn Sở Vương Đạo rời khỏi Sở Môn kiếm quán đi đài sinh tử khu đông thành. Hôm nay là giây phút hắn quyết đấu sống chết với quán chủ Thiên La võ quán chi nhánh.

Võ quán san sát nhau, khó tránh khỏi sẽ có xung đột. Xung đột nhỏ thường bàn bạc dàn xếp, xung đột lớn thì đánh nhau. Nhưng Hoa thành có quy định của nó, không cho phép tùy ý đánh lộn trong thành, nếu có chết chóc thì vệ đội của Hoa thành cũng không dễ chọc.

Tuy nhiên khi xung đột lên cao thì phải dùng sống chết giải quyết, đài sinh tử có mặt như vậy. Trong thành không có nhiều việc phải phân ra sinh tử, nên mỗi khu thiết lập đài sinh tử không nhiều, chỉ có một cái, thuộc về phủ thành chủ quản lý. Muốn dùng đài sinh tử phải đưa ra xin, nộp nhiều phí dụng.

Đài sinh tử khu đông thành đặt ở khu thứ nhất. Lúc này xung quanh đài sinh tử mấy ngàn thước có người lục tục đi tới, toàn là góp vui, có võ giả, có bình dân.

Vũ phong thịnh hành, võ quán đầy rẫy, dân chúng ít nhiều gì biết chuyện võ giả, rất là thông thường.

Tiếng quát như sấm nổ:

- Tránh ra, tránh ra, tránh ra! Chu Dũng quán chủ của chúng ta đến, mau tránh đường!

Một đoàn người từ xa đi tới chen đám đông chiếm vị trí tầm mắt rộng thoáng.

Một số quán chủ võ quán mười khu thành đông mang môn đồ đến góp vui, người địa vị thân phận cao thì không hứng thú với trò hề này, sẽ không hạ thấp thân phận xem náo nhiệt.

Tiếng rống vang dội truyền khắp bốn phía:

- Cược đi, cược đi, cược tùy tay đánh chết một so một trăm. Cược rút kiếm, một so năm mươi, cược một chiêu, một so mười, cược hai chiêu, một so năm, cược ba chiêu, một so một, cược bốn chiêu, mười so một. Nguyên tệ, Nguyên Thạch đều có cược!

Mọi người quay đầu nhìn, hóa ra có người đang mở ván cược, cá cuộc chiến Sở Vương Đình và Hạ Hầu Nguyên quán chủ Thiên La võ quán chi nhánh khu thứ tám thành đông.

Cược một kiếm ý là Sở Mộ có năng lực khiến Hạ Hầu Nguyên rút kiếm, vì gã cũng luyện kiếm. Cược một chiêu là Sở Mộ cố chống một chiêu dưới kiếm của Hạ Hầu Nguyên mà không chết, cứ thế tính tiếp.

- Hùng Lang bang lại cá cược.

- Kệ nó đi, người ta mở ván cược, chúng ta lo đặt cược là được.

- Ta muốn cược, ta muốn cược! Cược tùy tay đánh chết, mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm!

- Ta cũng cược tùy tay đánh chết, một trăm Nguyên Tệ!

Không người có người đặt cược, người cá nộp tiền cược xong được một tấm ngân phiếu, nếu cược trúng thì đến ngân phiêu đòi nhà cái đưa tiền cược.

- Cược tùy tay đánh chết, mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm, cược thêm rút kiếm, mười khối Nguyên Thạch trung phẩm!

Có người giàu sụ cược mỗi loại:

- Mỗi loại cược mười khối Nguyên Thạch trung phẩm

Ngày càng nhiều người đến, biết có mở cá cược thì chạy đi đặt cược. Có tiền thì cược nhiều, không tiền thì cược ít.

Có người ngơ ngác hỏi:

- Tại sao chỉ có mấy cái này? Chẳng lẽ không có tiền cược Sở Vương Đình đánh bại đối phương sao?

Người đó hỏi xong bị đám người cười nhạo.

- Ngu xuẩn!

- Đần chết!