Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3216: Đánh bại chính mình (Hạ)




Đối kháng với Đại Thánh tôn, Sở Mộ phỏng đoán nhất định phải thi triển tứ trọng trong Khô Thương bí pháp mới được. Thọ nguyên tiêu hao vạn lần, tốc độ như vậy Sở Mộ chỉ có thể sống mấy chục năm. Nếu không phải quá cấp bách thì Sở Mộ tuyệt đối sẽ không sử dụng.

Thời gian trôi qua cực nhanh, không ngừng có cường giả tìm được phương pháp tiến vào tầng tiếp theo trong Thâm Lam thậm bát ngục.

Sở Mộ cũng tiến vào trong đệ thất ngục.

Từ lúc bắt đầut iến vào đệ nhất ngục cho tới bây giờ đang ở trong đệ thất ngục đã qua vài tháng. Mà người tiến vào đệ thất ngục rải giác không có mấy.

- Đệ thất ngục, ta có thể sử dụng Thâm Lam thần châu thất tinh.

Sở Mộ thầm nghĩ, trực tiếp lấy ra Thâm Lam thần châu, câu thông với lực lượng bên trong, rồi sau đó thân thể nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa, trực tiếp rời khỏi đệ thất ngục.

...

Đệ bát ngục là một tiểu thế giới rất là thần kỳ.

Đây là một tiểu thế giới giống như một tấm gương phản chiếu mà thành vậy, bầu trời bóng loáng như mặt kính, mặt đất cũng bóng loáng. Bốn phía dường như cũng là mặt kính bóng loáng giống nhau, phản chiếu thân ảnh của Sở Mộ. Tin tức trong đầu của Sở Mộ nói cho hắn biết, đây gọi là Kính Tượng chi ngục.

- Kính Tượng chi ngục, quả thực là một nơi rất là thần kỳ.

Sở Mộ thầm nghĩ, ý niệm khẽ động, một đạo thân ảnh lập tức từ trong mặt đất bóng loáng chui ra.

Thân ảnh chui ra không ngờ lại giống Sở Mộ như đúc.

Phương pháp thông qua Kính Tượng chi ngục chính là chiến một trận với kính tượng của bản thân, đánh bại nó, đạt được “chìa khóa“.

Song kiếm trong tay, Sở Mộ không chút do dự chém giết tới. Cùng lúc đó kính tượgn của Sở Mộ cũng nắm song kiếm trong tay.

Chiến đấu với bản thân, đây là một loại thể nghiệm rất là thần kỳ, kỳ diệu. Bởi vì kính tượng hoàn toàn là chính mình.

Vẻ ngoài, công pháp, vũ khí, kỹ xảo chiến đấu.

Sở Mộ thi triển Kiếm pháp cơ sở, kính tượng cũng thi triển kiếm pháp cơ sở. Chiến đấu với kiếm pháp cơ sở của bản thân khiến cho Sở Mộ có cảm giác vô cùng kỳ diệu.

Kính tượng của Sở Mộ thì vẻ mặt lạnh như băng, điểm này khác với Sở Mộ. Nhưng mà tạo nghệ kiếm pháp cơ sở lại không kém cỏi hơn Sở Mộ một chút nào.

- Tốt, như vậy ta mới có thể nhìn thấy chỗ thiếu hụt trong kiếm pháp của mình.

Sở Mộ mừng rỡ không thôi.

Tạo nghệ kiếm pháp cơ sở của hắn trải qua tu luyện không gian đoạn đã đạt tới tình trạng hết sức kinh người. Cho dù là Kiếm Vương ở trên phương diện kiếm pháp cơ sở, tạo nghệ chưa cũng không thể nào bằng hắn được.

Cho tới nay Sở Mộ chưa từng gặp qua một kiếm tu nào có thể so sánh với bản thân ở trên kiếm pháp cơ sở.

Cấp độ kiếm pháp cơ sở của hắn cho tới bây giờ muốn tăng lên vô cùng khó khăn. Cho dù là bản thân Sở Mộ tu luyện không gián đoạn, không ngừng tìm hiểu. Nhưng muốn tăng lên một điểm cũng rất khó. Thường thường cần một lượng lớn thời gian chồng chất, trừ phi có thể lấy được một ít kỳ ngộ.

Gióng như là đạt được truyền thừa kiếm pháp của người có tạo nghệ cao thâm hơn hắn. Hoặc là giao thủ, chiến đấu với người có tạo nghệ kiếm pháp cao thâm hơn bản thân.

Loại thứ nhất Sở Mộ sẽ không tiếp nhận. Kiếm pháp của hắn đi theo con đường của riêng mình, tiếp nhận người khác truyền thừa sẽ chịu ảnh hưởng, chỉ có thể tham khảo mà thôi. Nhưng mà truyền thừa, nhất định Sở Mộ không muốn. Cho dù là có thể tăng lên nhưng mà cuối cùng cũng chỉ là lĩnh ngộ từ người khác.

Loại thứ hai cũng có hiệu quả không tệ, giống như giao thủ với Kiếm Vương một trận trước đó. Nhưng mà kiếm tu khác biệt, phong cách kiếm pháp cơ sở lại khác biệt. Giao thủ với kiếm tu khác có thể lý giải thêm, đồng thời còn có thể trợ giúp hắn tìm hiểu về kiếm đạo.

Nhưng mà quyết đấu với chính bản thân mình, lại dùng kiếm pháp cơ sở để chiến đấu, kiếm pháp cơ sở giống như đúc giao chiến, càng có thể nhìn thấy chỗ thiếu hụt trong kiếm pháp cơ sở của mình một cách trực quan nhất, sau đó bù đắp, tăng lên tới hoàn thiện.

Loại cơ hội này Sở Mộ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Mà kính tượng của bản thân hắn dường như không đủ linh hoạt, hắn thi triển kiếm pháp cơ sở, kính tượng cũng thi triển kiếm pháp cơ sở theo. Hai người lấy kiếm pháp cơ sở quyết đấu, song kiếm điên cuồng vung vẩy.

Kiếm pháp cơ sở dưới Kiếm chi chân ý khống chế đã đạt tới một độ cao hoàn toàn mới, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, không có nơi nào là không thể xuất kiếm.

Kiếm không chỗ nào không có, không có bất kỳ góc chết nào.

Kiếm pháp cơ sở của Sở Mộ đạt tới độ cao kinh người, tạo nghệ tinh thâm, rất gần với hoàn mỹ. Giao chiến một lát, chính bản thân hắn cũng không nhìn thấy có chỗ nào gọi là sơ hở.

Nhưng mà gần đây Sở Mộ đều tuân theo một nguyên tắc, đó là trên thế giới này không có gì là hoàn mỹ chính thức. Kiếm pháp cơ sở của hắn nhất định còn có chỗ thiếu hụt, chỉ có điều rất nhỏ, hoặc là dùng cảnh giới của hắn bây giờ còn không có cách nào tìm ra mà thôi.

Hiện tại không tìm ra vậy thì tiếp tục chiến đấu mãi tới khi tìm ra mới thôi.

Chiến Chiến Chiến.

Dùng lực lượng của Sở Mộ và đặc tính của Khô Thương bí pháp, thi triển kiếm pháp cơ sở căn bản không có bất kỳ tiêu hao gì. Mà hắn, khi còn là kiếm thuật sư phàm nhân, có thể liên tục luyện kiếm mấy tháng, có đôi khi thường thường một chiêu đâm ra cũng liên tục đâm tới mười ngày. Mỗi ngày đâm ra hơn vạn lần, loại buồn tẻ và tịch mịch này đủ để dày vò người ta tới điên cuồng.

Đây gọi là điên không muốn sống, mà cũng chính bởi vì điên như vậy cho nên Sở Mộ mới có thể dùng tuổi tác như vậy trở thành kiếm thuật đại sư trẻ tuổi nhất, phá vỡ ghi chép.

Sau khi linh hồn xuyên việt tới Cổ Kiếm đại lục, trở thành kiếm giả, bước vào con đường kiêm tu. càng ngày càng có được lực lượng cường đại hơn, cũng có được tuổi thọ dài dằng dặc. Chuyện này khiến cho tâm cầu đạo của Sở Mộ càng thêm kiên định, ý chí lần lượt được ma luyện, kiên định vô cùng kinh người, hơn xa dĩ vàng.

Hiện tại không chỉ nói là bế quan mấy tháng luyện kiếm, coi như là mấy trăm năm hắn cũng có thể làm được.

Đương nhiên Sở Mộ cũng biết bây giờ mình chỉ có thể sống mấy trăm năm mà thôi. Nếu quả thực dùng mấy trăm năm đi luyện kiếm, coi như tạo nghệ kiếm pháp tăng lên tới cực hạn kinh người thì thọ nguyên của hắn cũng đã hao hết, bản thân chỉ còn là một nắm đất mà thôi.

Còn sống mới có hi vọng.

Bài trừ tạp niệm, chuyên tâm, tập trung toàn bộ tinh thần chiến đấu với Kính tượng, chỉ dùng kiếm pháp cơ sở chiến đấu.