Từ khi nhìn thấy Thánh Vương tới bây giờ cũng chỉ mới hơn mười giây mà thôi, Thánh Vương cũng chỉ nói vài câu mà thôi, thái độ của hắn và trong khi nói chuyện nghe như bằng hữu nói chuyện phiếm, lại dấu diếm mũi kiếm, chữ chữ như kiếm, từng bước một muốn áp Sở Mộ xuống hạ phong, hết lần này tới lần khác làm người ta khó cảm thấy.
Mỗi một câu, nói ra mỗi một việc đều vượt qua Sở Mộ dự kiến, làm hắn cảm thấy kinh ngạc, mà kinh ngạc không ngừng tích lũy sẽ đánh động tâm tình, trong bất tri bất giác sẽ phá hư tâm tình.
Giống như nước ấm nấu ếch, phải để con ếch thích ứng dần dần khi nước đun sôi.
Cường giả tranh chấp, thực lực trọng yếu nhất, tâm tình cũng là một bước quan trọng, một bước sai sẽ mãi bước sai.
Thời điểm này mới cảm thấy Thánh Vương là người đáng sợ.
May mắn Sở Mộ từ khi bắt đầu truy kích Thánh Vương vẫn bảo trì cảnh giác cao độ, sau khi nhìn thấy Thánh Vương cũng tăng cao cảnh giác nhưng vẫn bị lời của Thánh Vương làm kinh ngạc, tâm tình bị phá hư một chút, may mắn nội tâm tức giận cho nên hắn ý thức được bẩy rập của Thánh Vương.
Vì sao phẫn nộ?
Điểm này cho thấy hắn là kẻ bày mưu nghĩ kế có thể dùng ngôn ngữ rung chuyển thiên quân vạn mã, Thánh Vương biết rõ Sở Mộ vừa đấu với Kiếm Vương một trận, trận chiến ấy dùng Kiếm Vương tử vong mà kết thúc, nhưng không biết Sở Mộ đấu với Kiếm Vương là trận chiến giữa kiếm tu tuyệt thế với nhau, hòa toàn không xen lẫn thứ nào khác..
Trận chiến ấy bọn họ tôn kính đối thủ.
Bởi vì tôn kính cho nên tán thành, người được chính mình tán thành lại bị một câu của Thánh Vương vùi dập, tự nhiên sẽ không cảm thấy thoải mái, đương nhiên tâm tính của Sở Mộ sẽ không vì lời này mà cảm thấy thế nào, chính thức làm hắn tức giận chính là Thánh Vương thuận miệng đồng ý đưa vị trí Kiếm Vương ra ngoài.
- Trong mắt ta, Kiếm Vương tôn sư chỉ có một người xứng đáng.
Sở Mộ không cự tuyệt, cũng không đáp ứng, hắn nói câu này chẳng khác gì cự tuyệt Thánh Vương.
Thánh Vương là một người thông minh, nghe Sở Mộ nói thế hắn vẫn liên tưởng một ít.
- Vậy thì thật là đáng tiếc, bổn vương còn cảm thấy hai chữ Kiếm Vương càng xứng với ngươi hơn.
Ngữ khí của Thánh Vương thở dài giống như tiếc hận vô hạn.
Sở Mộ không nhúc nhích, hai tay nắm chặc hư không, vĩnh hằng linh kiếm cùng yên diệt linh kiếm xuất hiện, kiếm ý toàn thân vô cùng tinh thuần tràn ngập khắp nơi.
Thánh Vương không dự kiếm đượ Sở Mộ lại nắm giữ hai chủng kiếm ý, mặc dù không phải kiếm tu nhưng hắn có thể cảm giác hai chủng kiếm ý kia rất cường đại và tinh thâần.
Đúng, đấu với Kiếm Vương một trận đã giúp Sở Mộ thu hoạch rất lớn.
Cảnh giới kiếm pháp đột phá lên trong lòng có kiếm hậu kỳ đỉnh phong, kém một đường là có thể đột phá đỉnh phong chân chính, đương nhiên, con đường này không dễ đột phá như vậy, trừ phi lại gặp kiếm tu tuyệt thế giống như Kiếm Vương, sau đó toàn lực đánh một trận, bằng không bằng vào bản thân tìm hiểu không có thời gian vài trăm năm là không thể nào.
Trừ cảnh giới kiếm pháp tăng lên, trình độ kiếm ý tinh thuần cũng tăng lên một cấp bậc.
Đấu với Kiếm Vương một trận, bị diệt tuyệt kiếm ý tinh thuần tới cực điểm của đối phương kích thích, hai chủng kiếm ý của Sở Mộ tăng lên một cấp độ.
Song kiếm nơi tay, Sở Mộ không nói nhảm với Thánh Vương, hắn không am hiểu giao phong bằng lời nói.
Thân thể biến mất, hắn thi triển Kiếm Khí Lưu Ảnh,mấy trăm đạo tàn ảnh xuất hiện trùng trùng điệp điệp..
Trên trăm đạo thân ảnh nắm lấy song kiếm lao về phía Thánh Vương, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn thước, Thánh Vương vẫn bình thản, vào lúc Sở Mộ tới gần liền đẩy tay về phía trước, một đạo khí kình cực kỳ cường đại bay về phía trước, đó là một trong những tuyệt học của Thánh Vương —— Bài Vân Kính, tên như ý nghĩa, kính xuất vân động.
Dưới Bài Vân Kính, Sở Mộ trước mặt nứt vỡ, dù sao cũng là tàn ảnh.
Nhưng chân thân Sở Mộ lại xuất hiện sau lưng Thánh Vương, hắn dùng song kiếm công kích.
Thập tự kiếm quang giao nhau, liên hoàn không ngừng, tất cả đều đánh vào lưng Thánh Vương.
Sử dụng bí pháp Khô Thương đệ nhị trọng, thực lực Sở Mộ tăng lên nửa bước ngũ luyện, đã gần vô hạn tới cấp độ ngũ luyện, cảnh giới kiếm pháp tăng lên, trình độ tinh thuần của kiếm ý tăng lên, làm cho lực công kích của hắn tăng cường một thành, đã miễn cưỡng có được uy lực đấu với ngữ luyện, hắn còn cường đại hơn lúc đấu với Kiếm Vương nhiều.
Một chưởng nắm tiên cơ, Sở Mộ bắt lấy và tiến công không ngừng, Thánh Vương gặp công kích cuồng phong bạo vũ cho nên không có năng lực phản kích.
Biến cố quá nhanh, thiên tướng của Thánh Vương đều kinh ngạc tới ngây người.
- Ra tay!
- Chết!
Mười hai thiên tướng của Thánh Vương kịp phản ứng, lập tức ra tay không lưu tình chút nào..
- Cút!
Đối mặt mười hai thiên tướng của Thánh Vương công kích, Sở Mộ chỉ quay người chém ra một kiếm, kiếm quang chém giết toàn bộ thiên tướng của Thánh Vương.
Thực lực mười hai thiên tướng của Thánh Vương thật sự không kém nhưng nhiều nhất chỉ là tam luyện, thực lực kém Sở Mộ quá lớn, hơn nữa bọn họ cũng không bố trí kiếm trận ra tay, nếu không sẽ không dễ dàng chém giết như thế.
Giết chết mười hai thiên tướng của Thánh Vương giống như tiện tay giết mười hai con sâu cái kiến nhỏ yếu, Sở Mộ không quan tâm tới, toàn bộ lực chú ý của hắn tập trung lên người Thánh Vương.
Tiến công tiến công tiến công, không ngừng tiến công.
Xuyên Vân kiếm thức!
Một kiếm Xuyên Vân đâm vào mi tâm Thánh Vương, cảm nhận lực cản rất lớn.
Trảm Đạo kiếm thức!
Song kiếm trước sau chém xuống, chém thẳng vào trán Thánh Vương cũng gặp lực cản lớn, Sở Mộ hiểu phòng ngự của Thánh Vương cực kỳ kinh người.
Chấn Thiên kiếm thức!
Kiếm thức bạo lực oanh kích lên người Thánh Vương, một kiếm đánh Thánh Vương bay lui ra sau.
Thiên Địa Thập Tự Trảm!
Thập tự kiếm quang sáng chém rách hư không, oanh kích lên người Thánh Vương và khắc lạc ấn thập tự rất sâu.
Khoảng cách kéo ra, yên diệt linh kiếm chém ra kiếm khí màu xám, vô thủy vô chung, thương sinh tử tịch.
Vĩnh hằng linh kiếm bắn kiếm khí ra ngoài và hóa thành hoa sen, hoa sen xoay tròn và đánh trúng thân thể Thánh Vương, hoa sen không ngừng phóng thích kiếm khí, không ngừng phá hư thân thể Thánh Vương.
Song kiếm hợp bích, kiếm xuất, kiếm luân xoay tròn, sinh tử luân hồi kiếm thức.
Kiếm luân đáng sợ cắt lên người Thánh Vương, cắt lấy điên cuồng, xé mở phòng ngự của Thánh Vương, cắt vào thân thể của hắn.
Hít sâu một hơi, Sở Mộ giơ yên diệt linh kiếm lên cao cao, bầu trời xuất hiện mây đen cuồn cuộn, lôi quang sáng rực, tiếng nổ mạnh vô cùng vô tận, một đạo thiên lôi giống như thương long giáng xuống, xé rách thiên địa, oanh kích lên yên diệt linh kiếm Sở Mộ giơ lên, một tia khí tức ngụy thiên đạo bộc phát ra ngoài, quanh quẩn trên thân yên diệt linh kiếm.