Lực lượng cực hạn Nhị Luyện quá mạnh mẽ, đã vượt qua thực lực của Phong Vô Ngân, không thể ngay mặt ứng đối được. Mọi người đành không ngừng thi triển thân pháp dốc hết sức né tránh, tìm cơ hội đánh trả.
Vô số thương quang màu lam sẫm phá không oanh kích tám hướng, xé rách mặt đất, vô cùng cuồng bạo.
Thực lực kinh người của Hàn Băng Ma Tướng phô bày ra, mọi người không thể đến gần được.
Hàn Băng Ma Hoàn phạm vi ngàn thước cộng thêm thương kích cuồng bạo oanh kích. Trong trời tuyết băng giá khí lạnh từ bốn phía ập đến hóa thành từng con rồng băng khí rót vào cơ thể Hàn Băng Ma Tướng, bổ sung lực lượng bị tiêu hao.
Có thể nói trong bí cảnh này, trong hoàn cảnh như vậy Hàn Băng Ma Tướng có được lực lượng vô cùng vô tận, cho nó thoải mái phát ra công kích, dốc hết sức.
Mỗi kích có uy lực ít nhất là đỉnh Nhị Luyện, thậm chí là cực hạn Nhị Luyện, uy lực siêu đáng sợ, lực lượng vô cùng vô tận, công kích liên miên không ngướt. Trong nhóm người Phong Vô Ngân thực lực cao nhất là đỉnh Nhị Luyện cũng không bằng con Hàn Băng Ma Tướng này.
Cả đám chỉ có thể không ngừng né tránh, tính tìm cơ hội như tiếc rằng cơ hội xa vời, bọn họ khó thể đến gần Hàn Băng Ma Tướng.
Phong Vô Ngân trực tiếp sử dụng bí pháp, không dùng không được:
- Thanh Phong Vô Ảnh!
Thanh Phong Vô Ảnh là môn bí pháp duy nhất Phong Vô Ngân nắm giữ, không thể trực tiếp tăng phúc lực lượng tuyệt đối nhưng khiến cơ thể gã mơ hồ hơn, trong khoảnh khắc như thật sự thành cơn gió xuyên thấu qua mọi công kích.
Phong Vô Ngân thi triển bí pháp, Hạ Vĩnh Tầm cũng dùng bí pháp. Ý thê lương dâng lên từ trong lòng, từ gốc tóc lan tràn tuyết trắng nhanh chóng hóa trắng, hơi thở thê lương lạnh lẽo, đôi mắt xám trắng toát ra bi thương khiến tim người đập nhanh.
Trên bầu trời có vô số tia chớp giáng xuống tụ lại thành một đánh vào người Lôi Bá.
Lôi Bá rùng mình phát ra tiếng rống kinh người, vô số lôi quang lấp lánh, tia điện nhảy múa. Tia điện lượn lờ trên người Lôi Bá tụ thành áo giáp sấm sét.
Đây là bí pháp Lôi Bá nắm giữ, lấy lực lượng lôi đình ngưng tụ áo giáp bảo vệ bản thân, nếu bị công kích có thể đánh ngược lại đối phương, để lực lượng lôi đình của mình càng mạnh hơn nữa, thực lực tăng gấp bảy, tám lần.
Mắt Không Lưu lấp lánh ánh sáng bạc:
- Hư Không Biến Phá Toái!
Lực lượng không gian hỗn loạn cuồng bạo quanh người Không Lưu, hai tay vung lên lướt qua hơn ngàn thước, không gian sau lưng Hàn Băng Ma Tướng rách ra, nhanh chóng lan tràn đến cơ thể nó.
Bí pháp của Không Lưu khác với mọi người, không tăng phúc thực lực, không tăng phúc thân pháp này nọ mà là công kích, bí pháp tính công kích trực tiếp, uy lực chớp mắt bộc phát ra cực kỳ đáng sợ.
Trong bí pháp thì loại công kích cực kỳ hiếm có, quý giá còn hơn bí pháp tăng phúc thực lực.
Không gian rách ra bao trùm người Hàn Băng Ma Tướng, lực lượng khủng bố không ngừng cắt cơ thể nó để lại các dấu vết.
Không Lưu dốc hết sức tung ra chiêu bí pháp này, không chút giữ lại. Với thực lực Nhị Luyện trung giai của Không Lưu thi triển ra đủ giết Nhị Luyện cao giai, uy hiếp đỉnh Nhị Luyện.
Nhưng thực lực của Hàn Băng Ma Tướng là cực hạn Nhị Luyện, lực lượng bùng nổ, thương vung lên đập nát khe nứt hư không.
Không Lưu biến sắc mặt, khóe môi tràn máu.
Cùng lúc đó, Phong Vô Ngân thi triển Thanh Phong Vô Ảnh bất chấp Hàn Băng Ma Hoàn, hàn băng thương kích, xuất hiện trước mặt Hàn Băng Ma Tướng, linh kiếm trong tay hóa thành vô hạn rậm tạp ngưng tụ thành gió thổi đến.
Luồng gió này do vô số kiếm khí, kiếm quang tổ hợp thổi qua người Hàn Băng Ma Tướng xé rách áo giáp của nó. Nhát kiếm này là một kiếm uy lực mạnh mẽ nhất của Phong Vô Ngân, dù thực lực cực hạn Nhị Luyện cũng sẽ bị uy hiếp.
Nhưng Hàn Băng Ma Tướng quá mạnh, kinh khủng còn hơn cực hạn Nhị Luyện bình thường, vì nó bị thương miễn không phải vết thương trí mạng là có thể chớp mắt hấp thu khí lạnh phục hồi lại nên Phong Vô Ngân dốc sức chém một kiếm gây ra tổn thương trong khoảnh khắc đã khép lại.
Hàn Băng Ma Tướng vung hàn băng thương kích, lực lượng khủng bố thổi quét tám hướng, vô số khí lạnh dâng lên suýt đóng băng Phong Vô Ngân.
Bí pháp Thanh Phong Vô Ảnh đúng là bí pháp kinh người, có thể tránh đi rất nhiều công kích, nhưng loại công kích khí lạnh đóng băng này là khắc tinh cho bí pháp.
Hạ Vĩnh Tầm dốc sức chém kiếm, thiên địa cùng bi, nhưng không thể giết Hàn Băng Ma Tướng, thậm chí khó để lại vết thương, thực lực cách biệt quá lớn.
Vương Tôn chỉ là Nhị Luyện sơ giai, thi triển bí pháp chỉ giúp gã ẩn núp kỹ hơn, bất lực trước tồn tại như Hàn Băng Ma Tướng.
Lôi Bá hóa thân thành tia chớp xé rách không trung, đánh nát hàn băng, như kinh lôi từ trên trời giáng xuống thẳng hướng Hàn Băng Ma Tướng nhưng bị hàn băng thương kích ngăn chặn, đánh trả.
Rầm!
Lôi Bá bay ngược ra, áo giáp lôi đình trên người tan nát, lực lượng một kích đó vượt qua sức chịu đựng của áo giáp.
Nhờ lôi đình áo giáp chặn một kích của Hàn Băng Ma Tướng nên Lôi Bá chưa bị oanh giết.
Lôi Bá bay ngược ra, Hàn Băng Ma Tướng đâm thêm một kích, thương mang màu băng lam đáng sợ nghiền nát chân không đâm hướng Lôi Bá.
Phong Vô Ngân, Không Lưu biến sắc mặt hét lên:
- Mau trốn đi!
- Cẩn thận!
Lôi Bá là một thành viên của họ, minh hữu của Cổ Kiếm Minh, xem như bằng hữu của họ, là người góp sức chiến đấu đối kháng Hoàng Đình, tóm lại thân phận nào thì Lôi Bá không thể chết ở đây được.
Nhưng Hàn Băng Ma Tướng quá mạnh, bọn họ không có sức chạy tới cứu Lôi Bá.
Vương Tôn thoáng hiện lao nhanh đến gần Lôi Bá, gã luôn không ra tay, vào lúc này mới cần gã.
Dường như Hàn Băng Ma Tướng nhận thấy hành động của Vương Tôn, mắt hấp háy tia sáng bắn ra hai tia sáng băng lam đáng sợ, nơi xẹt qua hư không bị đông lại. Vương Tôn bị tỏa định cảm giác người khựng lại, khí lạnh xâm nhập toàn thân, máu gần như đóng băng, động tác tạm dừng, người đông lại.
Tệ hại hơn là Vương Tôn vừa xuất hiện bên cạnh Lôi Bá, không cứu người được còn để chính mình rơi vào nguy hiểm. Một kích của Hàn Băng Ma Tướng sắp đánh nát hai người ra.
Lôi Bá cực kỳ không cam lòng nhưng cũng không biết làm sao:
- Tiêu đời.
Một kích kia chẳng những đánh nát lôi đình áo giáp của gã, lực lượng đáng sợ làm gã tạm mất hết sức chống cự, lực lượng trong cơ thể không nghe theo lệnh, không thể điều động.
Một giọng nói lạnh nhạt truyền vào tai Lôi Bá, Vương Tôn đang tuyệt vọng:
- Đừng lo.
Giọng khá quen tai, một trong những thanh âm dạo này họ hay nghe, nhưng Lôi Bá, Vương Tôn không tin được.