Vương Tôn phụ trách tìm hiểu tin tức khi quay về thì dùng ánh mắt quái dị nhìn Sở Mộ, nói nhanh:
- Tình huống rất tệ hại.
Không Lưu hỏi:
- Liên quan gì đến Sở Mộ sao?
- Đúng là có liên quan, liên quan trực tiếp.
Vương Tôn cười gượng:
- Thiên tộc phát ra Thiên Sát lệnh thông báo cường giả mỗi chủng tộc trên đại lục ai giết chết Sở Mộ sẽ được tu luyện võ đạo, linh pháp của Thiên tộc, còn được vào Thiên Thần bí cảnh. Bây giờ đám cường giả như nổi điên tìm kiếm tung tích của Sở Mộ khắp nơi, nếu bị phát hiện thì...
Tưởng tượng loại kết quả đó, cho dù mọi người không sợ cũng thấy da đầu tê dại.
Cường giả tuyệt thế nhân tộc toàn bộ Thâm Lam thế giới so với Thánh cấp tỉ lệ rất thấp, nhưng tuổi thọ của cường giả tuyệt thế rất dài, sống mười vạn năm dễ như chơi. Nên từ xưa đến nay trong nhân tộc cường giả tuyệt thế mặt ngoài cỡ hơn ngàn người, trong bóng tối bao nhiêu thì không biết.
Trong Thâm Lam thế giới không chỉ có một chủng tộc lớn như nhân tộc, ví dụ còn có Hải tộc, tính số lượng có cường giả tuyệt thế không thua gì nhân tộc, cộng thêm thiên phú nên tổng số cường giả tuyệt thế nhiều hơn nhân tộc một chút. Mấy chủng tộc khác như Ngũ Linh tộc cũng có
Nhưng dù là chủng tộc gì thì về thiên phú vẫn kém hơn Thiên tộc nhiều, lâu dài tới nay chênh lệch thiên phú dần kéo xa khoảng cách các mặt. Nên cường giả các chủng tộc khác phát thèm võ đạo, linh pháp của Thiên tộc.
Đặc biệt là Thiên Thần bí cảnh, một bí cảnh cực kỳ quan trọng của Thiên tộc, bên trong không chỉ có các loại báu vật còn có truyền thừa võ đạo, linh pháp của Thiên tộc.
Nên hiện giờ các cường giả tuyệt thế mỗi chủng tộc trong Thâm Lam thế giới có một phần đã chạy ra, ít nhất cỡ vài trăm người.
Bị mấy trăm cường giả tuyệt thế xem là mục tiêu không phải tin tốt gì.
Phong Vô Ngân lắc đầu nói đùa:
- Ta đang suy nghĩ có nên rút khỏi Cổ Kiếm Minh không.
Vương Tôn thở dài hối hận:
- Bây giờ ta đang hối hận đã lập lời thề thiên đạo, không thì tìm cơ hội xử lý Sở Mộ là võ đạo, linh pháp mặc cho ta tham ngộ, còn được vào Thiên Thần bí cảnh.
Câu này là đùa, nhưng cũng nửa thật nửa giả, chứng minh võ đạo, linh pháp, Thiên Thần bí cảnh của Thiên tộc rất có sức hấp dẫn với cường giả tuyệt thế.
Hạ Vĩnh Tầm chậm rãi nói:
- Thiên tộc sẽ không để võ đạo, linh pháp của bọn họ truyền ra.
Mọi người biến sắc mặt.
Đúng rồi, Thiên tộc bá đạo, mạnh mẽ, nếu tu luyện võ đạo, linh pháp của họ sẽ biến thành một thành viên của Thiên tộc. Nếu là thành viên cúa Thiên tộc thì đành thôi, vấn đề là bọn họ không phải người Thiên tộc, cuối cùng làm khôi lỗi cho Thiên tộc khống chế.
Có cường giả nào muốn biến thành khôi lỗi của người khác, sống chết bị người ta nắm giữ?
Không Lưu bình tĩnh nói:
- Đùa đến đây ngừng được rồi, bây giờ bên ngoài thần hồn nát thần tính, nếu Sở Mộ lộ mặt sẽ bị vây công. Thế cục rất tệ cho chúng ta, bản thân Thiên tộc cũng sẽ phái cường giả truy tìm tung tích của Sở Mộ. Hoàng Đình cũng sẽ không từ bỏ, có thể nói chúng ta có rất nhiều kẻ địch.
Bọn họ tổ thành Cổ Kiếm Minh với mục đích đối kháng Hoàng Đình, cùng nhau tiến lùi. Gặp tình huống giờ phút này bọn họ cũng phải cùng nhau đối mặt, đây là một phần nội dung trong lời thề thiên đạo.
Không Lưu tiếp tục bảo:
- Hiện trong Cổ Kiếm Minh của chúng ta thực lực cao nhất là Vô Ngân, đỉnh Nhị Luyện nhưng chưa đủ, cần mạnh hơn mới được, ít ra cỡ Tam Luyện.
Mọi người cảm thán rằng:
- Thực lực Tam Luyện nói dễ hơn làm.
Tam Luyện và đỉnh Nhị Luyện nghe thì khác biệt không lớn nhưng thật ra chênh lệch xa lắc, có nhiều cường giả tuyệt thế suốt đời không thể đột phá thành cường giả tuyệt thế Tam Luyện.
- Ngoài ra thực lực của Sở Mộ là Nhất Luyện, nếu tăng lên Nhị Luyện sẽ có lợi cho chúng ta nhiều.
Mắt Không Lưu bắn ra tia sáng:
- Ta biết một chỗ bí cảnh, có lẽ đi vào trong chúng ta sẽ được cơ duyên tiến bộ thực lực thêm một bước, dù không thể có được đẳng cấp Tam Luyện không chừng sẽ nhận được ít báu vật đủ để giữ mạng trước cường giả Tam Luyện.
Mắt mọi người sáng rực:
- Nếu có thật thì chúng ta có tư cách ngay mặt đối kháng với Hoàng Đình rồi!
Không Lưu nói:
- Việc này không nên chậm trễ, hiện tại lên đường đi bí cảnh đi!
Không Lưu phát hiện bí cảnh từ mười mấy năm trước, gã có vào trong được chút lợi lộc. Nhưng kẻ địch trong bí cảnh quá mạnh. sức một mình Không Lưu chỉ có thể lang thang vòng ngoài, không vào sâu trong bí cảnh được. Dù ở vòng ngoài Không Lưu được ích lợi khiến thực lực của gã hơi tiến bộ.
Không Lưu vốn định chờ khi thực lực tiến thêm một bước lại vào bí cảnh thăm dò, không chừng thực lực cường đại làm gã vào sâu trong bí cảnh hơn nữa, được nhiều ích lợi hơn, không ngừng tiến bộ thực lực đột phá đến Tam Luyện.
Nhưng tình hình hiện tại khiến Không Lưu buộc phải lựa chọn, có lẽ một đám minh hữu đã lập lời thề thiên đạo cùng nhau thăm dò bí cảnh sẽ tốt hơn. Mọi người hợp tác thì thực lực sẽ tăng lên, có lẽ sẽ vào sâu trong bí cảnh được nhiều ích lợi hơn, khi đó thực lực của mỗi người sẽ được tiến bộ, nắm chắc đối kháng với Hoàng Đình càng lớn hơn nhiều.
Núi cao Hoàng Đình có bốn luồng sáng thoáng hiện vụt qua, mục tiêu là Thiên Long vực.
Bốn luồng sáng cực nhanh, ngang ngửa cường giả Nhị Luyện cao giai, bộc phát ra hơi thở có dao động quỷ dị ở giữa sống và chết, khủng bố kinh người.
Bọn họ là Hoàng Vệ luôn rất bí ẩn trong Hoàng Đình, tên đầy đủ là Trấn Đinh Hoàng Vệ, không nhận Thập Vương điều động trực tiếp. Chỉ hoàng lệnh mới khiến bọn họ hành động, hoàng lệnh là Thánh Hoàng lúc trước sáng tạo ra Hoàng Đình để lại một tấm lệnh bài, cường giả tuyệt thế không thể phá hỏng nó.
Mỗi đời Thập Vương Hoàng Đình nhậm chức đều nắm giữ hoàng lệnh, có một lần cơ hội điều động Hoàng Vệ, nhưng Hoàng Vệ có hành động hay không thì tùy vào thống lĩnh của Hoàng Vệ quyết định. Chỉ khi nào bọn họ cảm nhận có mối uy hiếp đến Hoàng Đình mới xuất hiện và xóa bỏ uy hiếp.
Khi một trong Thập Vương sử dụng hoàng lệnh nghĩa là sự việc đã vượt tầm kiểm soát, trừ phi vương giả cầm quyền tự mình ra tay không thì không thể giải quyết.
Hoàng Vệ được Thánh Hoàng ngày xưa một tay bồi dưỡng ra, mỗi người có thực lực đáng sợ. Bọn họ không sợ chết, cũng rất khó chết, hình thái sinh mệnh đã có sự thay đổi, khác với nhân loại nên Trấn Đinh Hoàng Vệ còn một xưng hô khác là Bất Tử.
Thời điểm Thánh Hoàng còn cầm quyền Hoàng Đình thì Bất Tử có hung uy kinh người, khiến vô số người nghe tiếng sợ vỡ mật. Nhưng nhiều năm qua đi, thời gian lắng đọng, người biết đến Bất Tử Hoàng Vệ hoặc đã chết hoặc bế tử quan.
***