Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3079: Mệnh của ta không do trời định (Hạ)




Đáng tiếc, giống như Nguyên lực, Thánh thể muốn lột xác thành Linh thể cũng cần có công pháp tương ứng mới được. Hơn nữa cũng có liên quan trực tiếp tới lực lượng pháp tắc. Sở Mộ không có công pháp, cũng không có lực lượng pháp tắc, đương nhiên không thể nào làm cho Thánh thể lột xác thành Linh thể được. Chuyện này có lẽ còn cần một đoạn thời gian rất dài chậm rãi tìm hiểu. Hiện tại còn chưa được.

Bất quá Thánh thể sau khi đạt tới cực hạn cửu cấp, thực lực quả thực tăng lên rõ ràng. Hắn cảm giác, một thân thực lực mình đã đạt tới nhất luyện đỉnh phong, nếu như trải qua một thời gian ngắn nữa, triệt để nắm giữ thực lực vừa mới tăng trưởng, có khả năng rất lớn sẽ đạt tới cực hạn nhất luyện, bước một chân vào nhị luyện.

Nhưng mà đó lại là chuyện sau này, việc cấp bách trước tiên là thoát khỏi truy binh sau lưng rồi mới nói tiếp.

Chỉ là Sở Mộ có thể cảm giác được đối phương đang dần dần tới gần. Sát cơ kia không chút nào che giấu, có vẻ kiên quyết như thề đuổi tới chân trời góc bể cũng không tha cho hắn vậy.

- Sở Mộ, dám giết Cấm Thần vệ Thiên tộc ta, cho dù lên trời xuống đất không ai có thể cứu được ngươi.

Thiên Đạo Cực vừa đuổi theo, một mặt đem thanh âm tràn ngập sát cơ truyền vào trong tai Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ sởn hết gai ốc.

Sở Mộ không có đáp lại, vẫn bảo trì tốc độ cao phi hành, một mặt lại thầm nghĩ kết sách thoát thân.

Sau khi trở lại Thâm Lam thế giới rồi bị phát hiện, Sở Mộ hắn luôn bị đuổi giết, nhưng mà lại lần lượt biến nguy thành an, cuối cùng còn giết chết đối thủ. Từng lần, từng lần tạo nên sự tin tưởng và kiên nghị của Sở Mộ.

Chỉ cần không tới thời khắc cuối cùng, tất cả còn chưa đủ để kết luận.

Thiên Đạo Cực vừa đuổi giết, vừa uy hiếp Sở Mộ. Sát cơ ngập trời lan tràn. Nếu như là người tâm chí không đủ kiên định, dưới thanh âm uy hiếp, tràn ngập sát cơ của Thiên Đạo Cực, đoán chừng sẽ bị dao động, ảnh hưởng tới bản thân. Nhưng mà tâm chí của Sở Mộ vô cùng kiên định, không bị dao động một chút nào. Giống như hắn không nghe thấy gì vậy, vẫn giữ vững tốc độ cao tiến lên.

- Thiên tộc ta là trời trong Thâm Lam thế giới này, không có bất kỳ một tộc nào dám mạo phạm Thiên tộc ta. Trời muốn ngươi chết, ngươi nhất định phải chết.

Thiên Đạo Cực cơ hồ nổi giận.

- Mệnh ta không do trời, huống chi chỉ là Thiên tộc, còn chưa đủ để đại biểu cho trời.

Trong lòng Sở Mộ lạnh lùng cười, âm thầm nói.

Người Thiên tộc gần đây cao ngạo, dần dần dưỡng thành tính cách tự đại của bọn chúng, tự nhận mình là trời, là hậu đại của Thiên thần. Mọi chuyện hành sự đều là thanh trời hành đạo. Hành vi kia trong mắt Sở Mộ mà nói, bất quá chỉ là trò cười mà thôi.

Thiên Đạo.

Thiên Đạo cao thâm thế nào chứ? Khó lường thế nào chứ? Há là một Thiên tộc có khả năng thay thế?

Nhưng mà Sở Mộ cũng không quan tâm được nhiều như vậy, bởi vì lúc này là tình huống nguy cấp, thoát khỏi đối phương đuổi giết rồi nói sau.

Hai đạo lưu quang xẹt qua không trung, Thiên Đạo Cực càng ngày càng tới gần, sát cơ không ngừng trùng kích. Hai người Thiên tộc khác dần dần bị bỏ lại phía sau, càng ngày càng xa.

- Sở Mộ, ngươi trốn không thoát đâu.

Thiên Đạo Cực lần nữa nói, hắn cũng vô cùng kiên định, lần lượt mưu đồ dùng sát cơ và lời nói dao động tâm chí của Sở Mộ.

- Càng ngày càng gần.

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Xem ra rất khó có thể thoát thân, như vậy chỉ có thể thi triển bí pháp.

Chỉ là một người đuổi theo, thực lực lại là nhị luyện. Dùng thực lực của hắn hiện tại vẫn khó có thể địch lại. Tốc độ của hắn thực sự còn chưa tới mức tận cùng, còn có thể nhanh hơn một chút nữa.

- Huyết Ngục Phần Thiên.

Gầm nhẹ một tiếng, một thân tinh huyết của Sở Mộ lập tức chấn động, nhiệt độ nhanh chóng lên cao. Nhiệt độ cao khủng bố tràn ngập quanh thân, đốt cháy tất cả khí tức quanh thân, hư không cũng bắt đầu vặn vẹo.

Huyết Ngục Phần Thiên chính là bí pháp mà Tôn Cẩn thi triển khi trước, tăng thực lực lên gấp chục lần. Nhưng mà tinh huyết mà Tôn Cẩn thiêu đốt lại là tinh huyết cấp bậc Linh thể. Tinh huyết của Sở Mộ chỉ là tinh huyết của cực hạn thánh thể, chênh lệch giữa hai loại rất lớn. Bởi vậy cùng thiêu đốt ba thành tinh huyết, nhưng mà thực lực của Sở Mộ cũng không có tăng lên được gấp chục lần. Bất quá cũng đạt được tới bảy tám lần.

Thực lực tăng lên bảy tám lần cũng thúc đẩy tốc độ của Sở Mộ tăng lên gấp đôi.

Vốn là kiếm quang màu vàng lại nhiễm thêm một tầng huyết sắc, giống như là hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Những nơi đi qua, hư không dường như bị đốt cháy theo.

Tốc độ tăng lên mấy lần khiến cho tốc độ của Sở Mộ trực tiếp siêu việt cực hạn, đạt tới cấp độ nhị luyện. So với Thiên Đạo Cực vẫn nhanh hơn một chút, khiến cho khoảng cách đang bị kéo gần lại kéo giãn ra.

- Không ngờ tốc độ lại có thể tăng lên nữa.

Thiên Đạo Cực trừng hai mắt, khiếp sợ không thôi. Khí tức đối phương phát ra là cấp độ nhất luyện, không ngờ tốc độ lại miễn cưỡng đạt tới nhị luyện đã khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ. Hiện tại không ngờ lại tăng lên lần nữa, chính thức đạt tới cấp độ nhị luyện, còn nhanh hơn hắn.

- Ngươi trốn không thoát đâu, tuyệt đối trốn không thoát đâu.

Thiên Đạo Cực nhìn thân ảnh Sở Mộ đang rời xa, phẫn nộ không thôi, liên tục quát.

- Thiên Cực.

Hai tay điểm vào ngực mình, người chấn động, lực lượng toàn thân trở nên cuồng bạo, vờn quanh thân, khuôn mặt hắn trở nên đỏ rực, không bình thường một chút nào.

Bí pháp, đây là một loại bí pháp của Thiên tộc.

Tốc độ của hắn lập tức tăng lên, nhanh hơn gấp đôi, làm cho tốc độ của hắn lại nhanh thêm, đuổi kịp Sở Mộ. Lại một lần nữa kéo gần khoảng cách với Sở Mộ. Hai người bộc phát, tốc độ nhanh hơn lại làm cho hai người Thiên tộc bị cắt đuôi xa xa. Bọn hắn chỉ có thể dựa theo khí tức đuổi theo hai người Sở Mộ và Thiên Đạo Cực mà thôi.

Hai người bọn hắn cũng tin rằng, bằng vào thực lực của đội trưởng, cho dù trong lúc nhất thời không có cách nào đuổi kịp nhưng mà cũng không để cho đối phương thoát được.

Dù sao chênh lệch giữa nhất luyện và nhị luyện còn đó, lại là chênh lệch hết sức rõ ràng nữa.

- Căn cứ vào tin tức, lộ tuyến của Sở Mộ có lẽ đang tiến về phía này.

Vu Đạo Sinh đứng trên không trung, ở trong tầng cương phong, hai mắt như tỏa quang mang lập lòe nhìn chằm chằm về phía trước, vô cùng nhẫn nại chờ Sở Mộ xuất hiện.