Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2923: Tín niệm (Thượng)




Nếu như không cẩn thận, trấn áp không được thì rất có thể sẽ bị ý thức cuồng bạo mà hỗn loạn kia làm ảnh hưởng, biến thành một người không có bao nhiêu lý trí. Thậm chí còn trực tiếp bị thay thế, trở thành một đầu cuồng ma không có chút lý trí nào.

Nếu làm tốt sẽ giống như Lâm Trấn Thông lúc này, dùng ý chí kiên cường dẻo dai trấn áp ý niệm cuồng bạo mà hỗn loạn kia xuống. Nhưng mà sát cơ nồng đậm kia không giây phút nào không ảnh hưởng tới hắn. Thời gian ngắn thì còn tốt, thời gian càng dài thì ảnh hưởng phải chịu càng thêm rõ ràng. Dần dần sẽ bị đồng hóa từng chút một, cuối cùng độ trấn áp sẽ yếu bớt đi, như vậy chẳng khác nào rơi vào trong nguy hiểm cả.

Lâm Trấn Thông ra tay không chút lưu tình, toàn lực bộc phát. Hắn muốn trong thời gian ngắn nhất chém giết Sở Mộ rồi giải trừ Tà Long biến. Nếu không thời gian kéo dài sẽ bất lợi với hắn.

Chỉ là Sở Mộ lại thể hiện ra sự dẻo dai và ương ngạnh kinh người, tùy ý để cho Lâm Trấn Thông không ngừng ra tay. Hắn vẫn miễn cưỡng chống đỡ được. Đương nhiên chuyện này cũng có liên quan tới việc hắn võ trang Bạch ngân thần trang. Bạch ngân thần trang có được lực phòng ngự cường đại, trên phương diện nhất định có thể chống đỡ công kích của Lâm Trấn Thông.

Nếu như không có Bạch Ngân thần trang, Sở Mộ phỏng đoán có lẽ sẽ rất khó chống đỡ được bao lâu, nhất định sẽ bị thương. Khi đó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Lâm Trấn Thông dưới Tà Long biến, lực lượng, tốc độ, lực phòng ngự, sức bật.... các mặt đều tăng lên rõ ràng. Nghiễm nhiên biến thành một cỗ máy giết chóc, điên cuồng tấn công, hoàn toàn bỏ qua phòng ngự.

Trên thực tế hắn ta cũng không cần phải đi phòng ngự. Bởi vì tốc độ của hắn ta cực nhanh, nhanh tới mức vượt qua ánh mắt Sở Mộ có thể nắm bắt, vượt qua tốc độ phản ứng của Sở Mộ. Sở Mộ chỉ đành dựa vào Bạch ngân thần trang và tiềm thức được rèn luyện qua vô số trận chiến sinh tử ngăn cản. Như vậy cũng đã vô cùng miễn cưỡng rồi, căn bản không có cách nào phản kích được.

Cho dù song kiếm lần lượt ngăn cản, nhưng mà lực lượng khổng lồ trùng kích lại khiến cho hai tay Sở Mộ mỏi nhừ, mũi cảm thấy cay cay, đau đớn không thôi. May mà có Bạch ngân thần trang trực tiếp hóa giải một phần lực lượng, may mà Thánh thể của hắn đạt tới ngũ cấp trung kỳ, nếu không nhất định sẽ bị đánh tan.

Dù là như vậy, từ lúc bắt đầu Sở Mộ đã không phản ứng kịp, chỉ có thể ở trong thế bị động, bị đánh. Lực lượng trùng kích khổng lồ có một bộ phận rót vào trong cơ thể hắn, ẩn chứa phong mang đáng sợ, không ngừng phá hoại, khiến cho Sở Mộ cảm nhận được sự thống khổ giống như là lăng trì.

- Phản kích, phải phản kích...

Dần dần một suy nghĩ dần thành hình trong đầu Sở Mộ, phải phản kích, nếu không phản kích, cứ bị động bị đánh như vậy, hậu quả dần dần sẽ rất bất lợi với hắn.

Hắn phải tìm được cơ hội phản kích.

Chỉ là hiện tại hắn hoàn toàn ở thế bị động, chỉ có thể bị đánh. Ngay cả song kiếm ngăn cản cũng miễn cưỡng chứ đừng nói gì tới phản kích.

Bởi vậy muốn phản kích thì trước tiên phải chống cự được công kích của đối phương. Mà muốn chống cự được công kích của đối phương thì nhất định phải nhìn thấy, hoặc là cảm giác được quỹ tích công kích của đối phương.

Tốc độ quá nhanh, mặc dù Sở Mộ có ý kiếm nhưng cũng khó có thể nhìn thấy rõ ràng. Đây cũng không phải là do Ý kiếm vô dụng, mà là tốc độ của Lâm Trấn Thông đã viễn siêu cực hạn của bản thân.

Lần nữa bị đánh trúng, miễn cưỡng sử dụng song kiếm ngăn cản. Lực lượng khổng lồ trùng kích, cả người Sở Mộ lần nữa bay ngược về phía sau. Mà hắn cũng thừa cơ, nắm lấy cơ hội này, miễn cưỡng dùng sức, cơ bắp chấn động, khiến cho tốc độ của bản thân lùi về phía sau nhanh hơn. Sở Mộ định dùng để kéo giãn khoảng cách với Lâm Trấn Thông, có được một chút thời gian thở dốc.

Lâm Tử Kỳ ở phía xa nhìn vào, hai mắt tỏa ra quang mang nóng bỏng, hai tay không tự giác được nắm chặt.

Quá kích thích, quả thực khích thích tới mức không thể nào hình dung được.

Không ngờ thực lực của phụ thân hắn lại mạnh mẽ như vậy, không ngờ uy lực của Tà Long biến lại đáng sợ như thế.

Là nhi tử độc nhất của Lâm Trấn Thông, hắn có cơ hội được tu luyện Tà Long biến.

Lâm Tử Kỳ căn bản còn không rõ ràng tác dụng phụ của Tà Long biến cho lắm, nếu không có lẽ hắn ta cũng sẽ không nghĩ như vậy.

Nhìn Sở Mộ hoàn toàn bị đánh, có cảm giác sắp bị xé nát thân thể, trong lòng hắn có hưng phấn không nói nên lời. Cuối cùng nhìn thấy Sở Mộ bị đánh cho lùi về phía sau mấy trăm trượng, sự kích động, hưng phấn trong lòng có thể nói là đạt tới đỉnh điểm.

Đệ thất tinh thần thì sao chứ?

Vô Song kiếm tinh thì thế nào chứ?

Thiên phú, thực lực hơn hắn thì sao?

Cuối cùng không phải vẫn chết đi sao?

Đây là kết cục khi là địch với hắn.

Một kích đánh bay Sở Mộ, Lâm Trấn Thông lần nữa truy kích tới, căn bản không có ý định để cho Sở Mộ có cơ hội thở dốc.

Nhưng mà Sở Mộ vẫn bộc phát ra tốc độ cua mình, trong nháy mắt kéo giãn chút khoảng cách với Lâm Trấn Thông. Tuy rằng thoáng cái đã bị đuổi tới, nhưng mà vẫn có được chút thời gian thở dốc vừa đủ.

Như vậy đã đủ rồi.

Không tịch chi cảnh được kích phát.

Lập tức, tất cả mọi thứ bốn phía đều bị Sở Mộ cảnh nhận rõ ràng. Lâm Trấn Thông hóa thân thành tia chớp màu đỏ cũng không còn khó phán đoán như vậy nữa. Quỹ tích công kích của đối phương cũng bị Sở Mộ nắm giữ một tia.

Kiếm thần hàng lâm lúc này cũng kích phát.

Lực lượng bí pháp ẩn chứa trong thân thể lập tức bị kích phát ra, giống như sống lại, dùng tốc độ so với tốc độ phóng tới của Lâm Trấn Thông còn nhanh hơn nhiều. Sau khi vận chuyển toàn thân một vòng, rót vào trong song kiếm, làm cho phong mang của song kiếm tăng lên gấp chục lần.

Hàng Ma tí giáp kích phát.

Lực lượng và tốc độ hai tay tăng lên.

Kiếm vực được kích phát.

Kiếm vực chỉ bao trùm thân thể Sở Mộ, bởi vì kiếm vực của hắn căn bản không có cách nào làm ảnh hưởng tới Lâm Trấn Thông. Đã như vậy thì cần gì phải lãng phí lực lượng, chỉ dùng chung quanh thân thể mình là được.

Nếu không phải không có cơ hội, Sở Mộ còn định thi triển Thần Hoang Quy Nguyên bí pháp.

Bất quá coi như cho hắn thời gian hơn mười tức, Thần Hoang Quy Nguyên bí pháp cũng chưa hẳn có thể thi triển ra. Thi triển môn bí pháp này, trừ có liên quan tới trình độ nắm giữ ra còn có quan hệ trực tiếp tới hoàn cảnh.