Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2808: Thánh cấp Tứ Tinh gan to bằng trời (Thượng)




Long Vân Không phân sáu phần mười, bốn người Sở Mộ một người một thành, cũng có thể được hai mươi viên Bạch Ngân chi tâm, chỉ mấy lần, nợ nần của Sở Mộ nhất thời giảm bớt một chút.

Năm người bọn họ có thu hoạch, tám người La Trung Húc cũng có thu hoạch không nhỏ.

Dù sao hang động tầng thứ hai phức tạp hơn tầng thứ nhất một ít, rất nhiều ngã ba, mỗi một ngã ba, dù cho cuối cùng là tử lộ, cũng có thể tìm được không ít linh dược khoáng thạch.

Đây chính là chỗ tốt khi khai hoang a, người tiến vào lần thứ hai, liền rất khó có thể có thu hoạch như vậy.

Càng thâm nhập hang động, tìm được linh dược khoáng thạch thường thường giá trị sẽ càng cao, nhưng theo tiếp tục đi tới, kỳ quái chính là, sắc mặt bốn người Long Vân Không lại trở nên càng ngày càng nghiêm nghị, Sở Mộ cảm thấy không rõ.

- Mấy vị, các ngươi cũng từng đi qua huyệt động của Tội Dân mấy lần đi.

Long Vân Không thần hồn truyền âm:

- Có cảm thấy, hiện tại hang động chúng ta đi, so với những hang động kia càng to lớn hơn hay không?

- Ta cũng có cảm giác này.

Nhạc Trấn nói.

- Ta cũng vậy.

Từ Thanh Nhã nói.

- Nhìn dáng dấp, ta không phải bị ảo giác a.

Mộc Cao Lực cuối cùng nói, Sở Mộ không nói gì, hắn không rõ ràng điều này có ý vị gì.

- Sở huynh là lần thứ nhất tiến vào huyệt động của Tội Dân, không rõ ràng là rất bình thường.

Long Vân Không nói:

- Hiện tại ta có một vấn đề muốn nói, hang động này, có thể không chỉ hai tầng, bằng không, sẽ không lớn như vậy.

Tốc độ cất bước của bọn họ, kém xa bình thường rất nhiều, vì càng bí ẩn, tốc độ gần như người bình thường, thêm vào phát hiện linh dược hoặc ẩn núp, liên tục đi một canh giờ, ít nhất cũng phải đi mười dặm, liên tục mấy canh giờ không gián đoạn, ít nhất phải đi ba mươi, bốn mươi dặm.

Bọn họ tiến vào tầng thứ hai, ít nhất cũng qua mười mấy canh giờ, lộ trình vượt qua 100 dặm, tính cả ngã ba quanh co khúc khuỷu, phạm vi huyệt động này cũng không nhỏ, so với mấy hang động hai tầng mà bốn người Long Vân Không đã từng đi qua thì lớn hơn rất nhiều.

Tình huống như thế, có hai loại khả năng, một, đây là loại hang động hai tầng cực lớn, loại khả năng thứ hai, chính là không chỉ hai tầng.

- Ba tầng.

Mọi người không khỏi run lên, ba tầng ý vị như thế nào, bọn họ đều rất rõ ràng.

- Mặc kệ, coi như ba tầng, chúng ta cũng không phải không cách nào tiến vào.

- Trước thu thập xong linh dược khoáng thạch ở tầng thứ hai lại nói.

Tiếp tục tiến lên một đoạn, từ lối rẽ đi ra, là một không gian rộng rãi, thình lình có một đám lớn Thanh Đồng căn, phóng tầm mắt nhìn, trong tầm mắt, lít nha lít nhít, có ít nhất hơn một nghìn cây.

Con mắt của mọi người nhất thời sáng ngời, Sở Mộ càng cao hứng, bởi vì, này xem như là bọn họ cộng đồng phát hiện, chia đều.

Bất quá thần sắc của bọn họ biến đổi, ở một ngã ba khác, dĩ nhiên cũng xuất hiện tám bóng người...

Đột nhiên gặp gỡ, để mỗi người đều có chút không ứng phó kịp.

Đặc biệt là năm người Sở Mộ, bọn họ vốn cho là chỉ có năm người bọn họ tiến vào, không nghĩ tới, vẫn còn có những người khác tiến vào, nhìn thấy tám người đối phương, Sở Mộ rốt cục xác định, khởi nguồn bất an của mình, cùng tám người này có quan hệ.

Đám người La Trung Húc nguyên bản dự định, là trước không chạm mặt với mấy người vào trước, như vậy, đối phương sẽ không biết sự tồn tại của bọn họ, đến thời điểm ra tay sẽ càng thuận tiện, nhưng bọn họ không nghĩ tới, qua nhiều ngã ba, cuối cùng dĩ nhiên đến chung một mục đích, mà bọn họ, lại vừa vặn trước sau xuất hiện.

Gặp gỡ, tránh không thể miễn.

- La Trung Húc.

Vẻ mặt của Từ Thanh Nhã biến đổi, kêu thấp thành tiếng.

- Hóa ra là Đồ Huyết Thành Từ sư muội a.

La Trung Húc vừa nghe, ánh mắt rơi vào trên mặt Từ Thanh Nhã, nhất thời sáng ngời:

- Xem ra ngươi ta còn thực hữu duyên, cách xa nhau vạn dặm, nhưng ở đây gặp mặt, đến đây đi, Từ sư muội, gia nhập đội ngũ của chúng ta, so với đội ngũ hiện tại của ngươi, tuyệt đối có thu hoạch lớn hơn.

Ánh mắt, vẻ mặt cùng với ngữ khí của La Trung Húc, lập tức để người ta nhìn ra, hắn có ý với Từ Thanh Nhã.

Có điều hắn nói, lại để ánh mắt của đám người Long Vân Không ngưng lại, hàn quang thiểm lược mà qua.

- Ta còn tưởng ai, hóa ra là ngươi, cái gì gọi là đội ngũ của các ngươi sẽ có thu hoạch lớn hơn đội ngũ của chúng ta.

Thanh âm của Mộc Cao Lực sắc bén phản bác:

- Ngươi cho rằng ngươi là ai.

Sở Mộ nhất thời rõ ràng, những người này đều biết đối phương.

Có điều ngẫm lại cũng phải, dù sao bọn người Long Vân Không là thiên tài, hơn nữa bốn người bọn họ đều thuộc về loại thiên tài hàng thứ hai, tu vi lại đạt đến Thánh cấp Thất Tinh, tự nhiên sẽ có tiếng tăm không nhỏ.

La Trung Húc kia là Thánh cấp Bát Tinh cấp thấp, bọn họ nhận thức cũng chẳng có gì lạ.

- Chỉ bằng năm người các ngươi, chỉ là một đám Thánh cấp Thất Tinh... không, còn có một Thánh cấp Tứ Tinh...

Lời này vừa ra, đám người La Trung Húc nhất thời đều choáng váng.

Thánh cấp Tứ Tinh?

Trong nháy mắt, ánh mắt của bọn họ đều tập trung vào Sở Mộ.

Lúc nãy gặp gỡ, lực chú ý của bọn họ liền rơi vào trên thân đám người Từ Thanh Nhã, nên không có suy nghĩ nhiều như vậy.

Dù sao muốn đi vào tầng thứ nhất của huyệt động Tội Dân, thực lực Thánh cấp cấp trung đã có chút mạo hiểm, mà tiến vào tầng thứ hai, không có thực lực Thánh cấp Thất Tinh, căn bản là không dám vào.

Không ai nghĩ tới, nơi này còn có một Thánh cấp cấp trung, nếu như là Thánh cấp Lục Tinh đỉnh cao, đồng thời là thiên tài, cùng những Thánh cấp cấp cao khác đồng thời hành động, đúng là có thể miễn cưỡng hành động ở tầng thứ hai, nhưng mà, người này không phải Thánh cấp Lục Tinh, mà là Thánh cấp Tứ Tinh, hơn nữa còn là Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp.

Ánh mắt kia, như muốn đâm thủng Sở Mộ, liên tục nhìn mấy lần, rốt cục xác nhận, người này chính là Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp.

- Ha ha ha ha, thật không biết nên nói các ngươi tự tin quá mức, hay quá ngu xuẩn. Chỉ là bốn Thánh cấp Thất Tinh, lại dám mang theo một Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp tiến vào tầng thứ hai.

Một cái trong tám người chỉ vào Sở Mộ, không hề che giấu trào phúng chút nào nói.

Bọn họ đều lấy lực lượng thần hồn truyền âm, bằng không sợ là sẽ khiến cho đám Tội Dân chú ý.

Trên mặt tám người, toàn bộ đều là trào phúng cùng trêu tức.

Vẻ mặt của Sở Mộ bất biến, thật giống như rác rưởi bọn họ nói, cùng mình không có chút quan hệ nào.