Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2782: Hậu tích bạc phát




Tội Dân Thanh Đồng cấp bạo phát ra tốc độ, hơn xa Tội Dân Hắc Thiết cấp, ở trước mắt hóa thành một đạo lưu quang màu vàng xanh nhạt, một trảo cầm ra, nhắm ngay bộ vị trái tim, mũi nhọn đáng sợ lợi hại, mang theo rét lạnh kinh người, làm cho trái tim của Sở Mộ lập tức co rút lại.

Thân thể hơi nghiêng, bước chân phi tốc tránh ra, tàn ảnh bị móng vuốt sắc bén của Tội Dân Thanh Đồng xuyên thủng, xé rách. Kiếm quang lóe lên, một kiếm bổ trúng Tội Dân Thanh Đồng cấp, trực tiếp trảm bay.

Không phải Sở Mộ không thể một kiếm chém giết, mà là Tội Dân Thanh Đồng cấp lao tới có khoảng chừng vài con, đồng thời ra tay, nếu như Sở Mộ muốn đánh chết một con trong đó, dùtốc độ cực nhanh, nhưng khó miễn sẽ kéo dài trong nháy mắt, cực có thể sẽ bị vài con Tội Dân Thanh Đồng cấp khác công kích trúng.

Một kiếm đánh bay Tội Dân Thanh Đồng cấp, Sở Mộ mượn lực, thân hình nhanh chóng xoay tròn, kiếm mang theo lực lượng kinh người, bắt đầu chấn động, trực tiếp thi triển Chấn Thiên Kiếm Thức, đánh văng vài con Tội Dân Thanh Đồng cấp khác.

Dưới văng tung tóe, xu thế vây kín lập tức bị đánh phá, Sở Mộ nắm lấy cơ hội sải bước ra, cầm kiếm thẳng hướng một con Tội Dân Thanh Đồng cấp trong đó.

Lúc này đây, không phải là luyện kiếm, mà là vì chém giết Tội Dân, thu hoạch trái tim.

Tội Dân Thanh Đồng cấp thực lực yếu nhất, cũng bằng Thánh cấp Lục Tinh, hơn nữa, thân thể của bọn nó cực kỳ cường hoành, lực phòng ngự kinh người, bản thân gặp phải nguy cơ còn có thể bộc phát ra lực lượng kinh người, đơn thuần dùng lực lượng Thánh khu, muốn miểu sát Tội Dân Thanh Đồng cấp là căn bản không cách nào làm được.

Lúc này Sở Mộ vận dụng Thần Hoang Kiếm Nguyên, một kiếm đâm ra, xuyên thủng trái tim của Thanh Đồng cấp của Tội Dân, lại thuận thế xoay kiếm, phá vỡ lồng ngực, lấy trái tim ra.

Vài con Tội Dân Thanh Đồng cấp khác lại đánh tới lần nữa.

Chỗ khác, Long Vân Không cũng đồng dạng gặp phải vài con Tội Dân Thanh Đồng cấp vây quanh, cho dù là cường giả Thánh cấp Thất Tinh, cùng một lúc đối mặt vài con Tội Dân Thanh Đồng cấp vây quanh, cũng không dám coi thường.

Nhìn Sở Mộ dễ dàng như thế liền giết mất một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, bản thân còn không có bị uy hiếp gì, nội tâm của Long Vân Không cũng cực kỳ bội phục, lấy ra thực lực càng cường đại, chém giết một con Tội Dân Thanh Đồng cấp.

Bọn hắn lại tỷ thí.

Càng ngày càng nhiều Tội Dân Thanh Đồng cấp tiếp cận, đánh bay Tội Dân Hắc Thiết cấp cản đường, dũng mãnh vào Thanh Đồng thổ địa, bộc phát ra tốc độ kinh người, triển khai đánh giết.

Vài con Tội Dân Thanh Đồng cấp vừa mới bị Sở Mộ đánh chết, thì có hơn mười con Tội Dân Thanh Đồng cấp đã coi hắn như là mục tiêu.

Bộ pháp di động, nhìn như thác loạn, kì thực vô cùng huyền diệu, phảng phất hiểm lại càng hiểm, cực kỳ bình tĩnh tránh đi từng con Tội Dân Thanh Đồng cấp công kích, một kiếm nơi tay, mỗi một kiếm chấn động, nhất định sẽ đánh lui một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, lại nắm lấy cơ hội ra tay, chém giết một con Tội Dân Thanh Đồng cấp.

Nhưng có chút Tội Dân Thanh Đồng cấp cường đại, kỳ thật thực lực có thể so sánh với Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong, không thể so sánh bình thường, cho dù là Sở Mộ ở dưới loại trạng thái này, cũng không cách nào một kiếm miểu sát.

Long Vân Không cũng tao ngộ Tội Dân Thanh Đồng cấp cường đại.

Long Vân Không là Thánh cấp Thất Tinh sơ giai, nhưng thực lực còn hơn Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong bình thường một ít, nhưng mà, Tội Dân Thanh Đồng cấp cường đại, 1 vs 1 đủ để kháng trụ Long Vân Không, để cho hắn ở trong thời gian ngắn không cách nào chém giết, huống chi còn có Tội Dân Thanh Đồng cấp khác công kích.

Áp lực càng lúc càng lớn, những địa phương khác đã xuất hiện thương vong, dù sao Tội Dân Hắc Thiết cấp dễ giết, nhưng đối mặt Tội Dân Thanh Đồng cấp, không cẩn thận cũng sẽ bị giết chết.

- Đi, đi mau.

- Quá mạnh mẽ, lập tức tiến vào Bạch Ngân thổ địa.

Một khi xuất hiện tử vong, không ít người lập tức lui bước, tốc độ bay nhanh, chỉ cần đi vào Bạch Ngân thổ địa, bọn hắn liền an toàn, đến lúc đó, thì có đầy đủ thời gian để cho bọn hắn lui nhập Hoàng Kim thổ địa.

- Sở huynh, chúng ta cũng lui lại.

Long Vân nói với Sở Mộ.

- Tốt.

Sở Mộ cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm cậy mạnh, bởi vì Tội Dân Thanh Đồng cấp càng ngày càng nhiều, có một ít cường đại có thể so sánh Thánh cấp Thất Tinh, một khi lâm vào vòng vây, muốn đột phá vòng vây, độ khó gia tăng mãnh liệt.

Một kiếm bổ ra, tần suất thân kiếm chấn động cực cao, Kiếm Lực cấp năm cũng tùy theo chấn động.

Đúng vậy, Kiếm Lực của Sở Mộ đã có thể làm được chấn động cấp năm rồi, so với cấp bốn càng tiến thêm một bước.

Kiếm Lực cấp năm chấn động, lại lần nữa đánh lui Tội Dân Thanh Đồng cấp, phá hư vòng vây chúng sắp hình thành.

Nhìn như nhóm Tội Dân không có trí tuệ gì, nhưng chúng ở trình độ nhất định biết rõ phối hợp, nhất là Tội Dân càng cường đại, lại càng thích phối hợp.

Một kiếm chấn động, đánh lui một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, lại có hai con Tội Dân Thanh Đồng cấp từ hai bên trái phải bọc đánh tới, Sở Mộ không có thu kiếm, mà mượn nhờ lực phản chấn của thân kiếm, thuận thế chém về phía con Tội Dân Thanh Đồng cấp bên trái.

Dưới lực phản chấn, kết hợp với lực chấn động bản thân, khiến cho uy lực một kiếm này tiến thêm một bước.

Đánh lui Tội Dân bên trái, móng vuốt sắc bén của Tội Dân bên phải đã chộp tới ngực Sở Mộ.

Lần nữa mượn nhờ lực phản chấn, kết hợp lực chấn động bản thân, thuận thế chém về bên phải.

Phịch một tiếng, Tội Dân bên phải cũng bị đánh lui.

Đột nhiên, trong lòng Sở Mộ hiện lên một cỗ hiểu ra, phảng phất ở trong một chớp mắt này lĩnh ngộ đến cái gì.

- Chẳng lẽ, cái này là ảo diệu của chấn động...

Sở Mộ thầm nghĩ, hắn một bên lui về phía sau, một bên xuất kiếm, dưới chấn động, lần nữa đánh lui một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, chợt, không có Tội Dân khác vây quanh tới, Sở Mộ chủ động xuất kích, nắm chặc lực phản chấn của thân kiếm, cùng lực chấn động của bản thân lẫn nhau kết hợp lại.

Phương thức vận dụng như vậy, ở thật lâu trước kia hắn từng dùng qua, chẳng qua là khi đó, lại không có hiểu ra ảo diệu bên trong, cho đến ngày nay, mới có chỗ lĩnh ngộ, cái này cũng là bởi vì lúc ấy dùng, nhưng không hiểu, bởi vì cảnh giới không đủ, tích lũy không đủ.

Lần lượt nghiên cứu, lần lượt thí nghiệm, lần lượt tìm hiểu, cho đến ngày nay, tích lũy rốt cục đủ rồi, nghênh đón một lần lột xác, hậu tích bạc phát.

Linh cảm giống như nước từ chỗ sâu trong óc phun ra, vốn là lui về phía sau, bỗng nhiên dừng lại, Sở Mộ đứng ở nguyên chỗ, xuất kiếm, mỗi một kiếm ra, đều có cảm ngộ mới.