Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2691: Thoát thân cực nhanh (Thượng)




Khi bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, nhất thời lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bất chợt, bọn họ cảm nhận được trên người Sở Mộ lưu lại chấn động khí tức thuộc về người Thiên tộc. Sắc mặt bọn họ chợt đại biến.

Dưới Thiên thuật, ba mươi người bọn họ có thể cảm nhận được khí tức của nhau. Ai bị giết chết, trên người hung thủ sẽ nhiễm khí tức, bị người khác cảm giác được.

Sở Mộ cũng hiểu rõ điểm này. Bởi vậy, trong chớp mắt khi nhìn thấy được năm người Thiên tộc, hắn lập tức bạo phát. Linh kiếm ở trong tay, Kiếm thức Thiên Ngân Sát liên tục thi triển ra. Ba đạo kiếm khí màu trắng chém xuống.

Sở Mộ phản ứng quá nhanh, tốc độ xuất thủ còn nhanh hơn, hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của người Thiên tộc. Bọn họ căn bản không kịp thi triển ra các loại thủ đoạn, đã bị kiếm khí màu trắng của Kiếm thức Thiên Ngân Sát bổ trúng, chém giết.

Năm người Thiên tộc, thoáng cái chết ba người, còn lại hai. Hai người Thiên tộc này vừa muốn phản ứng, lập tức đã bị chuyện xảy ra làm khiếp sợ tới ngây người. Nhưng bọn họ dù sao cũng là thiên tài Thiên tộc. Bản thân bọn họ đã trải qua bách chiến. Ngay lập tức bọn họ làm ra phản ứng.

Chỉ có điều, bọn họ là thiên tài, Sở Mộ lại là yêu nghiệt. Phản ứng củ hắn còn nhanh hơn so với bọn họ. Hắn thi triển ra ba lần Kiếm thức Thiên Ngân Sát, đồng thời đã phát ra tốc độ kinh người, tới gần đối phương. Hắn lại thi triển ra Xuyên Vân Kiếm Thức, Trảm Đạo Kiếm Thức.

Bên ngoài bí cảnh Thần Sơn, trên Thần Sơn Chủ Phong của Ngũ Linh Tộc.

- Tính toán một chút, thời gian bí cảnh Thần Sơn cũng nên đến.

- Đúng vậy, một tháng thoáng một cái đã qua. Lần mở ra tiếp theo, lại phải chờ đợi thêm nghìn năm.

Nghìn năm đối với người bình thường mà nói, đủ để sinh sôi nảy nở hơn mười thế hệ. Cho dù là đối với cường giả Thánh cấp, cũng là một khoảng thời gian dài dằng dặc. Ngay cả tuổi thọ của bọn họ có thể đạt tới vạn năm mười vạn năm.

Lần bí cảnh Thần Sơn mở ra sau đó, có thể chủ trì đã không phải là đám người bọn họ nữa, mà là một nhóm người còn trẻ tuổi hơn.

Điều này cũng không có gì hay để xúc động. Nhiều lần như vậy, chẳng có gì là lạ.

Dù sao một ngàn năm tới, đủ để cho một tộc nhân vừa ra đời đồng thời có chút thiên phú, đạt được cấp bậc Vạn Cổ Cảnh.

- Không biết lần này đám hậu bối có thể nhận được bao nhiêu linh vật?

Một lão già nói.

Một ít linh vật trong đó, chính là những thứ lần trước bí cảnh mở ra, các tộc nhân tiến vào không kịp hoặc chuẩn bị không đầy đủ, không có cách nào hàng phục thu được, đành phải tạm gác lại chờ lần này chuẩn bị đầy đủ lại hàng phục, thu về từng cái.

- Lần này chuẩn bị rất đầy đủ các loại linh vật. Chắc hẳn là có thể hàng phục, thu về. Chỉ là không biết những người Thiên tộc có thể sẽ ra tay cướp giật hay không.

Một trưởng lão có chút lo lắng nói.

Ba mươi thiên tài Thiên Tộc tiến vào bên trong bí cảnh Thần Sơn, chẳng khác nào đang cướp giật tài nguyên Ngũ Linh Tộc của bọn họ. Hơn nữa, những thiên tài Thiên Tộc không chỉ có thực lực cường đại, không dễ đối phó, càng không thể đối địch. Nếu chẳng may thất thủ, giết chết bất kỳ người nào trong số bọn họ, đối với Ngũ Linh Tộc chính là một đợt tai họa.

Thiên tộc cường đại, Ngũ Linh Tộc không có khả năng so sánh. Phải biết rằng, ở trong Thiên tộc lại có cường giả cấp Thánh Hoàng trấn thủ. Mà ở bên trong Ngũ Linh Tộc, lại không cường giả cấp Thánh Hoàng. Từ xưa đến nay từ chưa từng xuất hiện cường giả tuyệt thế cấp bậc đỉnh thiên.

Cho nên đối với bọn họ mà nói, những người Thiên tộc đó giống như là cái gai đâm ở trên cổ, khiến cho người ta vô cùng khó chịu.

- Người Thiên tộc chắc hẳn là cũng có mục tiêu của bọn họ. Không đến mức tranh đoạt với người của tộc chúng ta.

- Ta hiếu kỳ chính là Nhân tộc Kiếm Thánh kia. Một mình hắn tiến vào bí cảnh Thần Sơn, lại không có hiểu biết gì. Chỉ sợ thu hoạch sẽ rất thấp.

- Không sai. Lại nói tiếp, sử dụng một danh ngạch như vậy hoàn trả lại ân tình hắn đưa Ngũ Linh Kiếm tới, đã hoàn toàn đủ rồi. Không cần phải lo lắng hắn sẽ mang đi linh vật bên trong bí cảnh.

Các trưởng lão đều cười nói. Lúc trước bọn họ đã sớm có bàn bạc qua.

Bí cảnh Thần Sơn là bí cảnh thuộc về Ngũ Linh Tộc, diện tích không nhỏ. Trải qua thiên tài Ngũ Linh Tộc từng đời thăm dò, phần lớn bí cảnh Thần Sơn đều đã bị bọn họ tìm hiểu. Dịa hình như thế nào, nguy hiểm như thế nào, bảo vật như thế nào, bọn họ đã biết tất cả. Ngược lại, Sở Mộ là Nhân tộc lần đầu tiên tới, lần đầu tiên tiến vào, hoàn toàn không biết. Tất cả chỉ có thể dựa vào vận khí của mình.

Còn nữa, bất luận là Thiên tộc hay Ngũ Linh Tộc đều có nhóm đông tiến vào. Nhân tộc này chỉ có một mình. Hắn còn là tu vi Thánh cấp nhị tinh. Thực lực hắn có cường đại mấy đi nữa, có thể ở dưới lợi trảo của linh thú Thánh cấp trung giai bảo toàn được tính mạng đã là rất tốt rồi. Nói gì tới việc ở dưới sự trấn thủ của linh thú, cướp đoạt bảo vật.

Bảo vật do linh thú Thánh cấp hạ giai trấn giữa, giá trị không cao. Đối với Ngũ Linh Tộc mà nói, có cũng được không có cũng được.

Do đó, có thể tưởng tượng ra được, Nhân tộc Kiếm Thánh này tiến vào bí cảnh Thần Sơn thu hoạch được những gì.

- Đó là cơ duyên của một người. Hắn có thể nhận được bao nhiêu đều xem như là của hắn. Ân tình đã hoàn trả lại xong, hắn cùng Ngũ Linh Tộc ta sẽ không có liên quan gì nữa.

Nhị trưởng lão nhẹ nhàng nói. Lời của hắn chính là kết luận. Tộc trưởng bế quan, đại trưởng lão không ra, nhị trưởng lão có quyền lớn nhất.

Thời khắc các trưởng lão nói chuyện với nhau, hư không bốn phía xung quanh nhất thời có sóng gió nổi lên. Hình như có từng đạo lực lượng không thuộc về nơi đây, đang hiện lên. Bọn họ đều rất quen thuộc. Đó là lực lượng của bí cảnh Thần Sơn đang bài xích, đẩy những thứ không thuộc về bí cảnh Thần Sơn ra bên ngoài.

Quá trình bài xích sẽ không khiến cho người ta bị thương tổn.

Rất nhanh, từng bóng người xuất hiện ở trong mắt các trưởng lão.

Tất cả sáu mươi chín thiên tài Ngũ Linh Tộc đều còn sống, hoàn hảo không có tổn hao gì. Nhưng bên Thiên tộc lại ít đi mười hai người. Chỉ có mười tám người đi ra. Sau đó, chính là Nhân tộc Kiếm Thánh kia.

Nhất thời, mười tám người Thiên tộc dường như có cảm ứng. Toàn bộ ánh mắt đều tập trung ở trên người Sở Mộ. Bất chợt, bọn họ lộ ra lửa giận và sát ý kinh người.

Không nói hai lời, mười tám người Thiên tộc lập tức ra tay. Bọn họ đều thi triển ra Thiên thuật, đánh về phía Sở Mộ.