Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2670: Tử vong? (Thượng)




Bản thân mình trong trạng thái nguyên thần, chỉ cần tinh thần tập trung một chút là tiến vào trạng thái đo, thi triển ra tiệt sát chi kiếm, bản thân hắn khống chế song kiếm, tuy bởi vì cảnh giới kiếm pháp tăng lên nên tăng lên không ít, thân thể thi triển lại có áp chế.

Đường của hắn còn rất xa.

Sở Mộ lắc đầu, hắn nghĩ mình quá tham lam rồi.

Đẳng cấp nguyên thần tăng lên, cảnh giới kiếm pháp tăng lên, những thứ này cần thời gian tích lũy mới đạt tới, hiện tại đạt tới giúp hắn tiết kiệm không ít thời gian, hắn còn nói gì nữa?

Thiên Cổ Thánh Hoàng truyền thừa?

Không, bản thân mình không có khát vọng với Thiên Cổ Thánh Hoàng truyền thừa, bảo vật còn lại có giá trị xa xỉ.

- Có lẽ Thánh Linh chính là tàn hồn của Thiên Cổ Thánh Hoàng ngụy trang mà thành, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng đã biến mất, Thánh Linh cũng không tồn tại, chẳng phải nói Thiên Cổ Thánh Điện không có phòng bị, bảo vật...

Đôi mắt Sở Mộ tỏa sáng.

Cất chứa của Thánh Hoàng đủ làm người ta kích động.

Sở Mộ đang muốn tìm kiếm một phen, bỗng nhiên Thiên Cổ Thánh Điện chấn động, Sở Mộ cảm giác được có lực lượng kỳ lạ đang bài xích mình.

- Xảy ra chuyện gì?

Sở Mộ lập tức kinh hãi.

Hắn kịp phản ứng, đây là lực lượng Thiên Cổ Thánh Điện bài xích chính mình, dù sao mình không phải chủ nhân của nó, lực lượng cường đại bài xích làm Sở Mộ không thể đối kháng, hắn phải rời đi.

Trước mặt xuất hiện con đường, Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất lao tới, hắn phải rời đi.

Không bao lâu sau, hắn lao ra khỏi thánh điện, cánh cửa thánh điện đóng lại, rãnh trời mười vạn mét bên ngoài biến mất, nó lại biến thành đất bằng lần nữa.

Thiên Cổ Thánh Điện rung động mạnh, dường như nó muốn chui vào hư không, chung quanh chính là bóng tối, chính là cấm địa hắc ám hư vô, một khi Thiên Cổ Thánh Điện hoàn toàn biến mất, phong cấm cũng biến mất theo, đến lúc đó Sở Mộ cũng rời vào hắc ám hư vô.

Hắn bộc phát tốc độ không quan tâm tiêu hao không ngừng lao về phía trước, phong cấm trước mặt biến mất, lao ả khỏi phạm vi hắc ám hư vô.

Thiên Cổ Thánh Điện chấn động làm nhiều người kinh ngạc, mỗi người đều nhìn sang, nhìn thấy một thân ảnh lao ra khỏi Thiên Cổ Thánh Điện, cũng nhanh chóng lao tới gần bọn họ, Thiên Cổ Thánh Điện chấn động làm không gian chung quanh rung động theo như biển gầm.

Tất cả mọi người ngơ ngẩn, không rõ xảy ra chuyện gì.

Tốc độ của Sở Mộ không ngừng tăng lên, phong cấm bên ngoài dần dần suy yếu, hắc ám chung quanh chấn động giống như tà ma giương nanh múa vuốt, tùy thời chuẩn bị nhào tới thôn phệ Sở Mộ.

Đôi mắt Trịnh Lệ hung ác nhìn xuyên thấu qua thời không, nhìn thẳng vào Sở Mộ.

Bóng tối không ngừng bao phủ như thủy triều.

Thiên Cổ Thánh Điện bị bóng tối vây quanh giống như bị cắn nuốt, bóng tối mạnh hơn, vô thanh vô tức đuổi theo Sở Mộ, nó từ phía sau và hai bên trái phải ập tới.

Sở Mộ có thể cảm khí tức âm hàn của hắc ám đang từ các hướng ập tới, cảm giác nguy cơ tử vong giống như có hung thú tuyệt thế đang muốn cắn nuốt mình.

Dưới nguy cơ như vậy, tốc độ của Sở Mộ tăng lên cực hạn, hắn lao đi thật nhanh.

Lúc nảy ất nhiều ánh mắt nhìn lên người Sở Mộ, rất nhiều người có bộ dạng hả hê.

Bọn họ đều cảm thấy Sở Mộ đạt được Thiên Cổ Thánh Hoàng truyền thừa, từ nay về sau tiền đồ bất khả hạn lượng, bởi vì ghen ghét nên hi vọng Sở Mộ bị hắc ám thôn phệ, rơi vào trong hắc ám hư vô, vĩnh viễn chết trong đó.

Không có ai muốn trên đầu có một yêu nghiệt áp chế mình

Có thể nói sinh cùng thời với yêu nghiệt là một loại vinh quang, đồng thời cũng là bi ai, bởi vì bọn họ bị hào quang của yêu nghiệt bao phủ.

Đương nhiên trừ ba người Cổ Loạn Không, bọn họ không hi vọng Sở Mộ chết, hi vọng Sở Mộ có thể kịp thời lao ra, trừ hi vọng thì bọn họ không còn biện pháp nào khác, bởi vì bọn họ không làm được gì.

Mười vạn mét không dài nhưng Sở Mộ cảm thấy nó dài dằng đặc.

Hắn lao nhanh như điên, không dám có chút thư giãn, ngược lại không ngừng bộc phát, đào móc tiềm lực bản thân, tốc độ không ngừng tăng lên.

Hắc ám ang đuổi theo hắn với tốc độ cực nhanh.

- Mau ra đây.

Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Hồng Vân xiết chặc nắm đấm, bọn họ khẩn trương nhưng cũng sung sướng.

Đúng, Sở Mộ sắp rời khỏi phạm vi hắc ám, dựa theo tốc độ của hắn và của hăc sám, hoàn toàn có thể thoát ra khỏi hắc ám.

Thời điểm này Trịnh Lệ hành động, hắn vừa ra tay đánh ra ba đạo ưng trảo sắc bén, ngay lập tức phá không tấn công Sở Mộ.

Trịnh Lệ chỉ công kích tiện tay mà thôi, mục đích của hắn không phải giết Sở Mộ. Bởi vì không đủ sảng khoái, mục đích của hắn là muốn quấy nhiễu Sở Mộ, cắt ngang đường tiến của Sở Mộ, ép hắn né tránh.

Tốc độ của Sở Mộ và hắc ám gần như nhất trí, trước khi hắc ám lao tới gần, chỉ cần hơi quấy nhiễu một chút. Cân đối cũng bị đánh vỡ, đến lúc đó, không thể lao ra khỏi hắc ám.

Để hắn rơi vào hắc ám, bị hắc ám thôn phệ tới chết còn thoải mái hơn nhiều.

Trịnh Lệ đột nhiên ra tay, cho dù là Không Lưu và Lôi Phách cũng không kịp ngăn cản.

Hai người bọn họ xem trọng Sở Mộ, cũng hi vọng Sở Mộ có thể phát triển, cho nên trong trận chiến cuối cùng tại Thiên Cổ Thánh Điện mới chủ động nhận thua, nếu không tiếp tục chiến đấu thắng bại khó liệu.

Không nghĩ tới bọn họ làm người tốt lại làm đối phương lâm vào khốn cảnh..

Hắc ám hư vô ah, mặc dù nói cường giả tuyệt thế tiến vào có thể còn sống quay trở ra, nhưng cũng không dễ dàng như vậy, mặc dù Sở Mộ có kỹ xảo chiến đấu của cường giả tuyệt thế nhưng bị lực lượng hạn chế, tu vi và cảnh giới của hắn hoàn toàn kém cường giả tuyệt thế quá lớn.

Cảm giác nguy cơ vô cùng mạnh từ phía trước ập tới, đôi mắt Sở Mộ co rút.

Mặc dù Trịnh Lệ chỉ đánh một kích tiện tay nhưng cường giả tuyệt thế mạnh hơn Thánh cấp quá nhiều, cho dù Trịnh Lệ chỉ tiện tay nhưng Sở Mộ phải đối đãi nghiêm túc.

Song kiếm nơi tay, thập tự kiếm quang chém ba đạo ưng trảo và tan nát, chênh lệch lực lượng giữa hai bên quá rõ ràng, giống như kim cương và than củi.

Cho dù một khối kim cương nho nhỏ cũng có giá trị hơn cả một xe tải than củi.

Sở Mộ liên tục ra tay vẫn có thể ngăn cản ưng trảo của Trịnh Lệ, muốn đối kháng chính diện là không thể nào, cho dù có thể đối kháng cũng làm Sở Mộ dừng lại.

Tinh thần tập trung cao độ trước đó chưa từng có, trảo ảnh trong mắt dường như biến thành chậm chạp chưa từng có, trên thực tế tốc độ của trảo ảnh không giảm, chỉ có điều bởi vì Sở Mộ tập trung tinh thần cao độ nên mới sinh ra biến hóa.