Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 246: Một vòng cuối cùng! Bách Cường chọn người (1)




Về phần con yêu thú cá sấu trong đầm lầy kia, không biết có phải bởi vì bị hạn chế phạm vi hoạt động hay không, cũng không thấy nó rời khỏi đầm lầy.

- Vèo...

Âm thanh sắc bén kéo thật dài, có vẻ chói tai, hình như chui vào trong tai của mỗi người, khiến cho bọn họ đều dừng động tác trong tay lại, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Chỉ thấy một đoàn ánh sáng màu đỏ tản ra sáng chói, phóng lên trên không trung, xuất hiện ở trong bầu trời của sơn cốc Đại Ly, kéo lôi ra một cái đuôi màu đỏ như lửa thật dài.

- Ầm...

Tiếng động cực lớn vang lên, giống như long trời lở đất. Cả đoàn hỏa quang màu đỏ sáng ngời chói mắt đột nhiên chợt nổ tung, giống như pháo bông bắn ra ra vô số đốm lửa thật nhỏ, xẹt qua từng đường vòng cung, rơi xuống bốn phương tám hướng.

- Đạn tín hiệu?

- Cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường kết thúc?

Nhất thời, từng bóng người nhanh chóng chạy như bay về phía cửa vào của sơn cốc.

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, ý nghĩ vừa chuyển. Hắn nhìn xung quanh một vòng không thấy có người, liền duỗi tay vào trong sờ mó. Hồng quang tràn ngập. Tiếp theo hắn lần lượt cắm ba thanh đoản kiếm vào bên hông, rồi thi triển thân pháp, nhanh chóng đi tới lối vào của sơn cốc Đại Ly.

Bên ngoài sơn cốc, Lăng Thương Viêm cùng với bốn vị trưởng lão đến.

- Bốn vị trưởng lão, làm phiền các ngươi.

Lăng Thương Viêm chắp hai tay sau lưng, cười nói.

Bốn vị trưởng lão đồng thời gật đầu. Tiếp theo, bọn họ lại bắn nhanh ra một đạo kiếm khí, đánh vào cửa đá của sơn cốc. Kiếm khí rót vào bên trong, khởi động cửa đá. Cửa đá lớn cuồn cuộn mở ra. Lối vào lại xuất hiện.

- Lối vào xuất hiện. Đi thôi.

Vài tiếng quát khẽ vang lên. Các đệ tử kiếm phái đã đi tới cửa sơn cốc đều bắn ra ngoài. Khi Sở Mộ đi tới nơi này, đã có hơn phân nửa người rời khỏi sơn cốc, đi ra đến bên ngoài.

Không dừng lại, Sở Mộ giống như một trận gió thổi lên, lao tới cửa của sơn cốc, đi ra bên ngoài. Bởi vì ánh sáng màu đỏ trên người hắn quá mức mãnh liệt, khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên người của hắn.

- Ba thanh đoản kiếm...

Những tiếng bàn luận ầm ĩ vang lên. Lăng Thương Viêm và bốn vị trưởng lão cũng đồng thời nhìn Sở Mộ, có chút kinh ngạc. Loại chuyện một người nhận được mấy thanh đoản kiếm, từ trước tới nay đều rất ít phát sinh.

Mà rất nhiều đệ tử các kiếm phái không có nhận được thanh đoản kiếm, hai mắt gần như sói đói xuất hiện hồng quang, nhìn chằm chằm vào đoản kiếm bên hông Sở Mộ, nước bọt cũng thiếu chút nữa chảy ra.

Khi Sở Hà và Kiếm Viện Tứ Kiệt thấy trên người Sở Mộ có ba vòng hồng quang, vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ thật sự không ngờ, một mình Sở Mộ đã lấy được ba thanh đoản kiếm. Nếu như tính cả những thanh đoản kiếm hắn đã giao dịch cho bọn họ, vậy hắn đã thu được bảy thanh đoản kiếm.

- Tiểu sư đệ...

La Ngọc Phong cùng Trịnh Tu Nhiên cũng xông ra khỏi sơn cốc. Ánh mắt bọn họ nhất thời bị Sở Mộ hấp dẫn. Tiếp theo vẻ mặt lộ ra sự cả kinh và ngạc nhiên.

- Đại sư huynh, Tam sư huynh.

Sở Mộ nhìn lại, phát hiện trên người của hai người La Ngọc Phong cùng Trịnh Tu Nhiên cũng không có hồng quang gì xuất hiện. Điều này có nghĩa là bọn họ không có được thanh đoản kiếm nào. Hơn nữa nhìn dáng vẻ bọn họ còn có chút chật vật.

- Được rồi. Các vị đệ tử, cuộc chiến tranh đoạt Bách Cường bên trong sơn cốc Đại Ly đến đây kết thúc.

Lăng Thương Viêm đứng ở trên một tảng đá lớn cao hơn ba thước, từ trên cao đảo mắt nhìn xuống mọi người. Vốn tổng cộng có hơn bốn trăm người tiến vào sơn cốc. Hiện tại lại không đủ bốn trăm người. Trong đó có mười mấy người chết ở bên trong sơn cốc. Hắn không khỏi có cảm giác bùi ngùi. Ánh mắt hắn thoáng dừng lại ở trên người những kiếm giả có xuất hiện hồng quang:

- Ta ở đây chúc mừng các vị thu được thanh đoản kiếm trước. Các ngươi có cơ hội thu được một vị trí đi tới Đại Khôn Kiếm Phủ tiến tu. Chỉ có điều, đó cũng không phải là tuyệt đối.

Sau khi dừng lại một chút, để lực chú ý của mọi người càng tập trung hơn, Lăng Thương Viêm tiếp tục nói:

- Chờ quay về bên trong Kiếm Viện, chúng ta còn phải tiến hành một vòng lựa chọn cuối cùng. Mỗi một người không có thu được thanh đoản kiếm đều có một lần cơ hội khiêu chiến, có thể khiêu chiến những người thu được thanh đoản kiếm. Mà mỗi một người thu được thanh đoản kiếm cũng có một lần cơ hội bị khiêu chiến. Mặt khác, mỗi người chỉ có thể nắm giữ một thanh đoản kiếm. Số thanh đoản kiếm thừa ra, lão phu có hai phương án cung cấp cho các ngươi lựa chọn. Thứ nhất: Nộp lên cho ta, do lão phu an bài, thông qua phương thức khiêu chiến; Thứ hai: tự mình tặng. Tốt rồi. Hiện tại, quay về Kiếm Viện trước đã.

Trên đường quay về, Sở Mộ đem một thanh đoản kiếm đưa cho La Ngọc Phong, một thanh đoản kiếm khác lại đưa cho Trịnh Tu Nhiên. Ban đầu, hắn vốn chính là muốn đưa hai thanh đoản kiếm giao cho bọn họ.

- Tiểu sư đệ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được.

La Ngọc Phong chân thành nói. Vẻ mặt Trịnh Tu Nhiên cũng đầy chân thành cùng kích động.

Không bao lâu, ở dưới sự dẫn dắt của Lăng Thương Viêm, các đệ tử kiếm phái đều quay về bên trong Kiếm Viện, lại đi tới chỗ đài đấu kiếm.

Tổng cộng một trăm đệ tử kiếm phái thu được thanh đoản kiếm đều đứng ở trên đài đấu kiếm. Những đệ tử khác không thu được thanh đoản kiếm lại đứng ở dưới đài đấu kiếm.

- Một vòng khiêu chiến cuối cùng. Trước tiên bắt đầu từ Kiếm Viện Tứ Kiệt. Có người nào muốn khiêu chiến bốn người bọn họ hay không?

Lăng Thương Viêm hỏi. Mọi người lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Khiêu chiến Kiếm Viện Tứ Kiệt? Ai ăn no không có chuyện gì mà làm vậy chứ? Khiêu chiến bọn họ không phải là tự rước lấy nhục sao?

Không có người nào khiêu chiến, Kiếm Viện Tứ Kiệt lần lượt rời khỏi đài đấu kiếm, đến trên khán đài ngồi xuống. Tiếp theo, Lăng Thương Viêm dựa theo các kiếm phái lần lượt đọc ra từng cái tên đệ tử có liên quan, lại hỏi thăm xem có người nào muốn khiêu chiến hay không.

Nói chung, người có thể thu được thanh đoản kiếm, tu vi cùng kiếm thuật của bản thân bọn họ đều không tầm thường, thực lực cường đại. Mà tất cả những đệ tử nửa bước Hóa Khí tiến vào tranh đoạt Bách Cường nhân số còn chưa đủ một trăm. Ngoại trừ chết bảy tám người ra, trên cơ bản mỗi người đều sẽ có được một thanh đoản kiếm.

Rất nhanh, những đệ tử nửa bước Hóa Khí của ba đại kiếm phái thượng phẩm cùng viện của thế tử Châu Lệnh đều xuất hiện ở trên khán đài. Bởi vì không ai khiêu chiến bọn họ, tiếp theo, sẽ tới nửa bước Hóa Khí của kiếm phái trung phẩm.

Kiếm phái thượng phẩm có một vài đệ tử thập đoạn đỉnh phong, luận thực lực chân chính, thậm chí còn hơn cả nửa bước Hóa Khí của một vài kiếm phái hạ phẩm. Cho nên, có một số đệ tử thập đoạn đỉnh phong của kiếm phái thượng phẩm tràn ngập lòng tin đối với mình đưa ra khiêu chiến.

Nếu như khiêu chiến cùng xuất hiện ở trên một mục tiêu, bọn họ sẽ ở chỗ một vị trưởng lão trong đó rút thăm, quyết định chọn ra người khiêu chiến.