Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2302: Tông chủ đến (Thượng)




- Xùy, suy nghĩ như ngươi mới là vô tri, nhát gan sợ hãi, khó trách những năm qua thực lực không có bao nhiêu tiến bộ.

- Ngươi nói ai không có đầu óc, cảm thấy thực lực của ta thấp sao? Thử một lần đi!

Một hồi xung đột nhỏ diễn ra bên cạnh.

Dương Chân trưởng lão, Vân Phong trưởng lão, ba mươi đệ tử Chân Kiếm Tông với sắc mặt lạnh lùng và ngưng trọng đi tới.

Mặc dù bọn họ lựa chọn điều thứ ba vượt qua năm cửa khẩu đó là sinh tử ngũ quan, thậm chí bọn họ có thể bị giết ngay cửa đầu tiên, cho dù may mắn vượt qua cửa thứ nhất, cửa thứ hai, cửa thứ ba, cửa thứ tư và thứ năm cũng không thể vượt qua, đến lúc đó không có người nào quay về Chân Kiếm Tông.

Bọn họ mà chết, thực lực chỉnh thể của Chân Kiếm Tông hạ thấp không ít, còn là tổn thất lớn.

Đúng thế, nếu bọn họ lựa chọn ẩn nấp trong Hoàng thành, đây không phải là bọn họ muốn, Chân Kiếm Tông là tông môn kiếm tu thuần túy, dùng kiếm làm đạo, như vậy phải có phong mang và cứng cỏi của kiếm tu.

Dấu đầu lộ đuôi, ẩn nấp bốn phía không phải là đạo của Chân Kiếm Tông.

Vào lúc này hai trưởng lão và các đệ tử Chân Kiếm Tông đều sinh ra khí tức quả quyết không nói nên lời, là rét lạnh như lợi kiếm ra khỏi vỏ, là quyết tâm không quay đầu trở lại.

Con đường hữu tử vô sinh, biết rõ như thế nhưng không chút úy kỵ tiến lên.

- Dương Chân trưởng lão, tất cả vị đệ tử, các ngươi có hối hận không?

Bước chân hữu lực, Vân Phong trưởng lão lên tiếng hỏi thăm mọi người chung quanh.

Dương Chân không có trả lời, trên thực tế hắn bị Sở Mộ nô dịch nên phải cùng tiến lùi với Chân Kiếm Tông, không có lựa chọn.

- Ta không hối hận.

- Ta cũng không hối hận.

- Chút ưữa dù chết ta cũng muốn kéo một cái đệm lưng.

- Kiếm của ta phải uống máu!

Lúc này các đệ tử nói chuyện rất kiên quyết.

Một câu hỏi thăm lại làm khí thế mọi người ngưng tụ.

- Có lẽ lần này ta sẽ chết, nhưng tin tưởng chỉ cần có tông chủ tồn tại thì Chân Kiếm Tông nhất định có thể phát triển.

Vân Phong trưởng lão nói ra, khí phách bay lên trời.

- Với tính cách cường thế của tông chủ, ngày sau tất nhiên sẽ chém hết tất cả người của Huyền Thủy cung báo thù ưửa hận cho chúng ta.

- Đúng vậy, một ngày kia, tông chủ sẽ cầm kiếm tàn sát hết Huyền Thủy cung.

Câu nói thứ hai làm khí thế mọi người bốc lên, hội tụ tạo thành một thể xông thẳng lên trời.

- Khí thế thật mạnh!

- Đối mặt với cường địch lại có ý chí chiến đấu như thế, khí thế mạnh như vậy, đám người Chân Kiếm Tông đã làm ta kinh ngạc.

- Tự biết hẳn phải chết nhưng có kiên quyết tiến vào cõi chết tìm đường sống, nếu những người này của Chân Kiếm Tông có thể vượt qua sinh tử ngũ quan của Huyền Thủy cung, tinh khí thần được ma luyện một phen. Ngày sau dũng mãnh tinh tiến, thành tựu phi phàm.

- Ngươi nói chuyện cười sao, chỉ bằng bọn họ có quyết tâm tìm đường sống trong chỗ chết thì thế nào, trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều vô căn cứ.

- Động thủ đi, không nên giết chúng nhanh như vậy, tốt nhất là cố ý lưu lại một bộ phận để bọn chúng tiến tới cửa thứ hai, để các huynh đệ phía sau chơi một chút.

Một tu luyện giả Niết Bàn lục trọng thiên nói chuyện đầy trêu tức, nói không chút che giấu.

- Sư huynh nói có lý, tốt nhất nên để bọn chúng nhìn thấy hi vọng xông qua năm cửa, sau đó kết thúc hi vọng của bọn chúng, từ hi vọng biến thành tuyệt vọng, cảm giác đó thật kích thích.

Bàn tán không chút kiêng nể, không đặt người Chân Kiếm Tông vào trong mắt, người Chân Kiếm Tông nghe xong cũng không biến sắc, bọn họ vẫn tiến lên.

Dưới khí thế này, bọn họ đã bài trừ tạp niệm, chỉ có tiến lên, cho dù phải chết cũng dùng kiếm trong tay chém giết địch nhân.

Kiếm minh âm vang nhất trí với nhau, kiếm quang sáng loáng xuất hiện, người Chân Kiếm Tông đều rút kiếm ra, khí thế ngưng tụ cùng nhau.

Trong tay Dương Chân cũng cầm một thanh kiếm,

Hắn không phải tu luyện giả kêếm đạo, chỉ luyện qua kiếm pháp mà thôi, về sau bị Sở Mộ nô dịch trở thành trưởng lão Chân Kiếm Tông cho nên dùng nhiều thời gian nghiên cứu kiếm đạo, hắn tu luyện mấy môn kiếm pháp do Sở Mộ sáng tạo ra.

- Giết!

Quát lớn một tiếng, đám người, Vân Phong trưởng lão xuất kiếm tiến lên.

Trường Hà kiếm pháp, kiếm quang như trường hà không ngớt không dứt, trong mềm dẻo lại có khí thế rung chuyển tất cả.

Trảm Thiết kiếm pháp, phong cách cổ xưa chân thật, kiếm khí sắc bén, trảm kim đoạn thạch, không gì không trảm, vô kiên bất tồi, trảm tận diệt tuyệt.

Chân Huyền kiếm pháp gần phản phác quy chân, nhìn như đơn giản nhưng vô cùng kỳ diệu, biến hóa vô cùng, tinh diệu khó lường.

Sở Mộ sáng chế bốn trong ba môn kiếm pháp, hai trưởng lão và các đệ tử đều bày ra.

Ánh mắt người bốn phía sáng ngời, trong những người này không thiếu những người có nhãn lực, bọn họ thấy ba môn kiếm pháp này vô cùng cao thâm, nghiễm nhiên là xuất xứ từ trong tay của cường giả, vô cùng hiếm thấy.

Lúc này không ít người động tâm tư sinh ra tham niệm.

Ánh mắt Thánh cấp nhất tinh của Huyền Thủy cung sáng lên, trước kia hắn nhìn thấy kiếm pháp của Chân Kiếm Tông liền muốn đoạt đi, đây cũng là nguyên nhân nhắm vào Chân Kiếm Tông.

- Động thủ!

Thánh cấp nhất tinh của Huyền Thủy cung quát lớn, đám đệ tử Huyền Thủy cung liên tục ra tay.

Huyền Thủy cung, tên như ý nghĩa, chủ tu thủy thuật, phụ tu một ít kiếm pháp, nhưng mà kiếm pháp rất bình thường, ngược lại thủy thuật có tạo nghệ không tệ.

Đệ tử Huyền Thủy cung vừa ra tay đã mang theo hơi nước nồng đậm, thủy chi quy tắc bị dẫn dắt ngưng tụ thành hơi nước, thuỷ điểu xoay quanh, thủy tiễn sắc bén, thủy long gào thét.

Thủy thuật cực mạnh bắn về phía các đệ tử Chân Kiếm Tông, va chạm với kiếm khí.

Thủy thuật nghiền nát, kiếm khí tán loạn, đệ tử Chân Kiếm Tông nhanh chóng va chạm với đệ tử Huyền Thủy cung.

- Nhớ kỹ không nên giết, đả thương là tốt rồi, đằng sau còn có các huynh đệ phải chơi đấy.

Bi ai, đệ tử Chân Kiếm Tông còn bị xem là đối tượng đùa giỡn.

- Giết!

Vân Phong quát lớn, sát khí bùng phát.

Màn nước bao trùm ngăn cản kiếm pháp công phạt, thủy thuật từ bốn phương tám hướng bắn tới gần.

Tuy kiếm pháp đệ tử Chân Kiếm cường đại nhưng nhân số lại thua xa Huyền Thủy cung, đối mặt hơn mười đạo thủy thuật oanh kích, nhiều người bay ngược ra sau.

Dương Chân cầm kiếm lại không xuất kiếm, bởi vì hắn bị khí tức của đối phương tập trung, khí tức này vô cùng nguy hiểm.

Đều là Thánh cấp nhất tinh, thực lực Dương Chân thuộc về kế cuối, không phải đối thủ của Thánh cấp nhất tinh Huyền Thủy cung, nếu hắn có thể lĩnh ngộ bản chất của kiếm pháp, nắm giữ Kiếm Lực mới có thể đánh bại đối phương.