Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2252: Đại quân áp cảnh (Hạ)




Trước mấy vạn Đại quân Sa tộc, là Kiếm Sa Tộc. Mà nay người tới chính là Hổ Sa Tộc. Hai người cùng thuộc về Sa tộc, là hai chi trong Sa tộc, vô cùng cường đại, gần với vương tộc Đế Sa tộc của Sa tộc.

Mấy vạn đại quân Kiếm Sa tộc, mấy vạn đại quân Hổ Sa tộc. Cung quy cộng lại, gần mười vạn. Trong đó cường giả Thánh cấp đạt tới hơn ba trăm người. Còn lại đều là Sa tộc cao đẳng, cấp bậc Niết Bàn Cảnh.

- Kiếm Sa Lệ, ngươi tới quá sớm.

Một giọng điệu bá đạo vang lên, cuồn cuộn giống như nước thủy triều vọt tới.

- Hổ Sa Chiến, ngươi cũng không chậm.

Kiếm Sa Lệ nói.

- Hổ Sa Chiến!

Sắc mặt các cường giả Thánh cấp Nhân tộc lại một lần nữa đại biến.

Kiếm Sa Lệ là cường giả siêu cấp của Kiếm Sa Tộc. Hổ Sa Chiến chính là cường giả siêu cấp Hổ Sa Tộc.

Đều là Sa tộc, lúc bọn họ đối phó với bên ngoài rất đoàn kết. Nhưng bởi vì thuộc về các chi khác, giữa bọn họ vẫn tồn tại sự cạnh tranh.

Hình dạng bên ngoài của Kiếm Sa Lệ thon gầy, khí tức âm u lạnh lẽo. Hình dáng bên ngoài của Hổ Sa Chiến cao lớn uy mãnh, khí tức cường hãn.

Hai người mặt đối mặt, hai mắt nhìn nhau, ánh sáng lạnh lẽo va chạm. Trong hư không hình như có tiếng sấm vang lên.

- Nhân tộc Thánh cấp, một đám phế vật.

Bỗng nhiên, Hổ Sa Chiến vung tay lên. Khí thế đối đầu giữa hắn cùng với Kiếm Sa Lệ biến mất. Hắn ngược lại hắn quét mắt nhìn qua đám cường giả Thánh cấp Nhân tộc, xem thường cười to, tràn ngập khinh miệt.

Quả thực, tuy rằng trên Lam Hải có rất nhiều đảo nhỏ bị Nhân tộc chiếm đóng, cường giả Thánh cấp Nhân tộc quả thực cũng có rất nhiều. Nhưng so với Hải tộc, vẫn có chênh lệch rất lớn. Lam Hải là địa bàn của Hải tộc. Tục ngữ nói địa bàn của ta, ta làm chủ. Ở chỗ này, Nhân tộc căn bản khó có thể chống lại Hải tộc.

So với Nhân tộc mà nói, Hải tộc thực hiện nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé. Nhưng lúc đối mặt với bên ngoài, lại đặc biệt đoàn kết. Về điểm này, Nhân tộc không cách nào so sánh được.

Nhiều năm suy yếu, tất nhiên sẽ khiến cho cường giả Hải tộc khinh thường.

Gần mười vạn Đại quân Sa tộc, bao vây xung quanh Vân Đoạn Sơn, kín không kẽ hở. Áp lực đáng sợ toả ra, khiến cho các cường giả Thánh cấp Nhân tộc không thể không lui lại, kéo dài khoảng cách.

- Đám Hải tộc đáng chết.

Không ít người âm thầm tức giận mắng.

...

- Nhận được...

Bạch Linh hỏi.

- Nhận được.

Sở Mộ đáp lại, liếc mắt nhìn bốn người bên cạnh.

- Được được được...

Bạch Linh cười to. Sở Mộ thản nhiên. Đây là lần đầu tiên từ lúc quen biết Bạch Linh đến bây giờ, hắn nhìn thấy Bạch Linh thất thố như vậy.

Bốn người bên cạnh giống như bị Bạch Linh và Sở Mộ quên lãng.

- Cuối cùng Chân Thần Kiếm Tông đã có người kế nghiệp.

Sau tiếng cười lớn, Bạch Linh trịnh trọng nhìn Sở Mộ:

- Ta hi vọng, thời điểm ngươi có đầy đủ năng lực, có thể lại khiến cho Chân Thần Kiếm Tông xuất hiện trong huy hoàng.

Đây cũng là lần đầu tiên, Bạch Linh trịnh trọng nói như vậy. Đó là một loại giao phó. Sở Mộ nhất thời cảm thấy nặng nề.

- Được.

Sở Mộ hít sâu một hơi, nghiêm mặt trả lời. Âm thanh vang vọng hữu lực giống như kiếm.

Ánh mắt Bạch Linh từ sắc bén biến thành ôn hòa.

- Mấy người này trước đó theo ngươi tiến vào cấm địa. Nên xử lý như thế nào, ngươi tới quyết định đi.

Bạch Linh nói.

Lúc này Sở Mộ mới nhìn về phía bốn người kia. Hắn đã từng gặp qua ba người trong đó. Chính là Kiếm Thánh trước đó khi rèn luyện kiếm ý, một người trong đó còn tuyên bố muốn thu mình làm đệ tử quan môn.

- Minh Thần Tộc...

Ánh mắt Sở Mộ rơi vào trên người của người mặc áo bào màu đen, cảm nhận được chấn động khí tức âm hàn của đối phương này rất quen thuộc. Đồng tử của hắn co lại.

Hắn tiến vào thế giới Thâm Lam đã một khoảng thời gian tương đối. Trong lúc đó, hắn chỉ gặp phải hai Nhân tộc. Minh Thần tộc vẫn là lần đầu thấy.

Ý nghĩ vừa chuyển.

- Bạch Linh tiền bối, bốn này, ta muốn bọn họ trở thành nô dịch.

Sở Mộ thẳng thắn.

- Được.

Bạch Linh cũng không nói cái gì. Chỉ thấy hắn vung tay lên. Bốn người đều không có bất kỳ lực chống cự nào, đã trực tiếp bị Bạch Linh phá vỡ tâm thần, để hạt giống tinh thần của Sở Mộ vào trong đó, nắm sinh tử của bốn người trong tay.

Ba người Kiếm Thánh kia, một người trong đó là Kiếm Thánh ngũ tinh. Hai người khác đều là Kiếm Thánh tam tinh. Thực lực này được cho là rất tốt. Sở Mộ dự định dẫn bọn họ về Chân Kiếm Tông đi, đảm nhiệm trưởng lão của Chân Kiếm Tông, tăng cường thực lực cho Chân Kiếm Tông.

Về phần Minh Thần tộc kia lại là cấp bậc Thánh cấp nhất tinh. Sở Mộ vốn dự định giết chết. Sau suy nghĩ một chút, vì sao phải giết chết? Còn không bằng biến hắn thành nô dịch, đánh vào bên trong Minh Thần tộc, dẫn dụ Minh Thần Tộc khác tới bên trong thế giới Thâm Lam, cuối cùng lại một lưới giết chết tất cả.

Phải biết rằng, Minh Thần tộc tiến vào đây, còn có thể sống sót, mỗi người đều là thiên tài chân chính. Giết chết tất cả, đối với Minh Thần tộc, tuyệt đối là một đòn đả kích không nhỏ.

Gần mười vạn đại quân Sa tộc bao vây chặt chẽ Vân Đính Sơn. Trên người mỗi một chiến sĩ Sa tộc đều tản ra khí tức chấn động kinh người. Hội tụ lại, giống như biển rộng mênh mông dồi dào vô tận.

Gần nửa năm, đối với Niết Bàn Cảnh mà nói, chẳng qua là một lần bế quan, đối với Thánh cấp lại càng không tính là gì cả. Chỉ là khái niệm tương đươgn với nửa khắc đồng hồ của người bình thường.

Nhưng vào lúc này, Vân Đính Sơn đỉnh chỗ, có chấn động xuất hiện. Chấn động này vừa xuất hiện, lập tức khiến mọi người kinh động.

Mấy nghìn cường giả Thánh cấp Nhân tộc đều bị thu hút. Mỗi người nhìn lại, có phần muốn hành động tiến lại gần.

- Nhân tộc, tất cả lăn. Bằng không, giết không tha!

Hổ Sa Chiến cả giận nói, khí thế hung ác tàn bạo ngập trời tuôn ra, giống như biển cả.

- Giết!

Mấy vạn chiến sĩ Hổ Sa cùng kêu lên, thanh uy chấn động cả đất trời, giống như đất trời gào thét, khiến quỷ thần cũng phải lo sợ, vạn vật thần phục. Mấy nghìn cường giả Thánh cấp Nhân tộc, cho dù là Thánh cấp cửu tinh cũng nhịn không được, sắc mặt đại biến.

Tại vị trí chấn động xuất hiện một vòng xoáy. Ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên vòng xoáy.

Trận địa sẵn sàng chống lại quân địch, tuyệt đối không để cho bất kỳ kẻ nào rời khỏi.

Dưới ánh mắt của gần mười vạn người, trong vòng xoáy xoay tròn, một bóng người dường như từ thời không xa xôi chậm rãi đi tới, từ xa đến gần. Vừa thoáng xuất hiện, cuối cùng một chân bước ra khỏi vòng xoáy, đặt chân vào trần thế.