Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2237: Người cản đường ta giết không tha (Thượng)




Bất quá thời gian yên tĩnh đã chấm dứt.

Trong lúc phi hành tốc độ cao, phanh một tiếng, quang mang màu tím bị nghiền nát. Phích Lịch hào bị bắn ngược về phía sau. Sở Mộ ở trong phi hạm bị chấn động, khí huyết cuồn cuộn, đầu váng mắt hoa. Rất nhanh hắn đã điều chỉnh xong. Lúc này mới nhìn về phía trước. Chỉ thấy không trung vốn không có gì lúc này lại hiện lên một vòng quang mang mang màu xanh nhạt, tiếp đó lập tức bị nghiền nát.

- Một chiếc phi hạm tốt. Thu hoạch lần này của chúng ta không tồi.

Thanh âm quái dị vang lên, đây là ngôn ngữ của Hải tộc, Sở Mộ nghe không hiểu.

- Quả thực rất không tồi. Nếu như bán đi chúng ta có thể kiếm được một số lớn.

Vừa nói chuyện, những người này trực tiếp động thủ. Từng đạo trường tiên màu xanh da trời như như nước xuất hiện, lại giống như dây leo quấn quanh Phích Lịch hào, muốn trói nó lại.

Mỗi một cái trường tiên như dây leo này đều có lực lượng trói buộc cực lớn. Phíc Lịch hào lúc này đã bị trói lại giống như gói bánh chưng vậy.

Lúc này Sở Mộ mới nhìn ra, hóa ra bốn phía xuất hiện mười người Hải tộc, hàm răng sắc bén, vẻ mặt dữ tợn, lỗ tai giống như vây cá. Làn da trên ngời không có lân phiến, mà là một làn da màu xám đen, nhìn qua có cảm giác rất là cứng cỏi.

Lúc vừa mới nhìn thấy bọn hắn Sở Mộ đã nghĩ tới Sa Ngư. Mười người Hải tộc này rất có thể là người Sa tộc. Nhưng mà không biết là chi nào trong Sa tộc mà thôi.

Tất cả chủng tộc trong Hải tộc cũng có phân chia cao thấp mạnh yếu. Như Sa tộc vậy, vốn là một trong những chủng tộc cường thịnh nhất trong Hải tộc, tính tình hung tàn bá đạo, cực kỳ thích công kích. Cũng lại thiện liên thủ, là một chi tộc không dễ trêu vào.

Người Sa tộc bởi vì tính tình hung tàn bá đạo, yêu thích cướp đoạt. Bởi vậy không ít người Sa tộc đều biến thành cường đạo, tạo thành Hải tộc cường đại khiến cho người ta vừa mới nghe tin đã sợ mất mật.

Sở Mộ cũng thật không ngờ trong lúc mình tìm tới mục tiêu lại gặp phải đám cường đạo Hải tộc này.

Mười cường đạo Sa tộc, khí tức chấn động trên người bọn chúng khiến cho Sở Mộ biết rõ thực lực cấp độ của bọn hắn tương đương với Niết Bàn cảnh trung giai. Trong đó một người lợi hại nhất chính là Niết Bàn cao giai. Cấp độ là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Bất quá phân chia ở hải tộc không giống như nhân loại, chỉ gọi là Hải tộc cao giai mà thôi.

Sở Mộ không khỏi im lặng. Hắn muốn nhanh chóng hoàn thành việc lần này, tốt nhất không nên xảy ra chuyện ngoài lề là tốt nhất. Nhưng mà hết lần này tới lần khác phiền toái lại tới tìm tận cửa. Hơn nữa lại là phiền phức lớn như Hải tộc.

Trói Phích Lịch hào lại, không có cách nào nhúc nhích. Ngay cả cửa hạm cũng bị trói chặt, không có cách nào mở ra.

Hải thuật của Hải tộc quả thực có chỗ độc đáo riêng.

Lực lượng thần niệm của bọn hắn cũng đã dò xét vào bên trong phi hạm. Thấy bên trong phi hạm chỉ có một mình Sở Mộ, tu vi Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Sau khi cảm nhận được tu vi của Sở Mộ, cả đám không thèm đặt Sở Mộ vào trong mắt. Chỉ là một nhân tộc, cho dù là cường giả Thánh cấp bọn hắn cũng không sợ hãi. Bởi vì Hải tộc rất là cường đại. Trước đó dựa vào đủ loại tin tức đã chứng minh Hải tộc là tồn tại mạnh mẽ Nhân tộc không thể nào trêu vào. Cho dù thực lực cường giả Thánh cấp hơn xa bọn hắn nhưng mà lúc đối mặt với bọn hắn cũng phải cố kỵ.

Hải tộc hung tàn bá đạo, Sở Mộ chỉ đọc được một ít tin tức trên sách vở. Hiện tại rốt cuộc Sở Mộ cũng cảm nhận được. nếu như có thể hắn không muốn xung đột với Hải tộc. Bất quá nhìn tình hình hiện tại, dường như xung đột là chuyện không thể tránh né.

Ý niệm khẽ động, Trùng Hư kiếm khí vượt qua hư không, xuất hiện bên ngoài phi hạm, cắt đứt đám trường tiên đang trói buộc toàn bộ phi hạm.

Uy lực của Trùng Hư kiếm khí rất mạnh, thoáng cái đã chặt đứt toàn bộ. Cửa hạm mở ra, Sở Mộ cũng lao ra khỏi hạm, đối đầu trực diện với mười cường đạo Sa tộc này.

- Nhân tộc này có chút bổn sự.

Một tộc nhân Sa Ngư tộc cười một tiếng quái dị. Hắn mở miệng nói ngôn ngữ nhân tộc, nhưng mà khẩu âm lại vô cùng quái dị, cũng may mà Sở Mộ đại khái có thể nghe hiểu được.

- Nhân tộc, ngoan ngoãn giao ra phi hạm, giao giới chỉ không gian của ngươi ra. Chúng ta sẽ mở lòng từ bi tha cho ngươi khỏi chết.

Một cường đạo Sa Ngư tộc mở miệng nói. Thanh âm quái dị lại sắc bén như răng cưa, giống như đang tàn phá màng nhĩ của Sở Mộ.

Sở Mộ cảm thấy người Sa Ngư tộc này lớn lên không có sai biệt nhiều. Chỉ có một ít khác biệt rất nhỏ.

- Ta có việc, không muốn dây dưa với các ngươi. Nếu như các ngươi rời đi ta có thể bỏ qua.

Sở Mộ bình tĩnh, chậm rãi nói. Mỗi một câu một chữ vô cùng có lực. Mười cường đạo Sa Ngư tộc đều có thể nghe thấy rõ.

Bất quá mười người Sa ngư tộc lại nở nụ cười càn rỡ, giống như nghe được chuyện nực cười nhất trên thế gian vậy.

Đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe thấy có nhân tộc nói chuyện với bọn hắn như vậy.

- Nhân tộc đáng thương, ngươi chỉ có hai lựa chọn.

- Thứ nhất, ngoan ngoãn giao ra tất cả mọi thứ sẽ để lại cho ngươi cái mạng. Thứ hai, mạng ngươi cũng là của chúng ta.

Trong tay hơn mười cường đạo Sa Ngư tộc xuất hiện những cái đinh ba, đây có lẽ là vũ khí của bọn họ.

- Xem ra không có cách nào tránh khỏi trận xung đột này rồi. Như vậy các ngươi chết hết đi.

Vừa mới nói xong, Thiên Trảm kiếm xuất hiện trong tay Sở Mộ, hắn chém ra một kiếm.

Trong mắt hơn mười cường đạo Sa tộc phản chiếu một đạo kiếm quang lạnh lẽo vô cùng, rực sáng bức người, chói mắt phi thường. Khí tức rét lạnh, sắc bén kinh người làm máu trong cơ thể như muốn đông lại. Khiến cho tư duy, suy nghĩ của bọn họ dường như cũng đông cứng theo.

Không có cách nào né tránh, không có cách nào chống cự, kiếm quang xé rách không trung, bao trùm phạm vi mấy chục thước. Giống như xé toang không gian phía trước. Tất cả đường như đều bị đóng băng lại.

Thiên Trảm kiếm biến mất, dây leo chung quanh Phích Lịch hào cũng biến mất. Sở Mộ vẫy tay, trực tiếp thu mười giới chỉ không gian của mười cường đạo Sa tộc này lại. Hắn nhìn mười cường đạo Sa tộc rồi lạnh lùng nói.

- Bất luận một kẻ nào ngáng đường ta đều phải chết. Cho dù Hải tộc cũng không phải là ngoại lệ.

Mười hải tộc trợn mắt, vô cùng khiếp sợ. Bọn hắn dù thế nòa cũng không nghĩ thông, vì sao Nhân tộc này lại to gan tới vậy, dám ra tay với mười người bọn hắn, lại dám trêu vào hải tộc. Chẳng lẽ tên này không sợ Hải tộc trả thù sao? Chẳng lẽ hắn ta không lo lắng Liên Vân đảo sẽ bị đại quân hải tộc vây quanh sao?