Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2196: Thức tỉnh (Hạ)




Ngũ giác bị cướp mất, cảm giác bị phong kín, không thấy gì, không nghe được gì, không ngửi được gì, không cảm giác được gì sẽ làm người ta phát cuồng. Nhiều Hắc Ma tộc cao đẳng đều nổi điên, thường khi đã điên thì không quan tâm gì hết, đánh lung tung, năng lượng mạnh mẽ tứ tán ảnh hưởng bốn phía.

Càng lúc càng nhiều Hắc Ma tộc điên gây rắc rối lớn cho Tô Nguyệt Tịch, vì nàng còn phải lo cho Sở Mộ, tránh để hắn bị Hắc Ma tộc nổi điên đánh trúng.

Có mấy Hắc Ma tộc đánh lung tung lao ra ngoài Ám Hắc Vô Giới, phát hiện ngũ giác, cảm giác đều trở lại, mừng rỡ vội vàng truyền tấn ra ngoài, triệu tập đội Hắc Ma tộc gần nhất.

Một đội cách gần nhất nhận được truyền tấn liền đến ngay.

Tô Nguyệt Tịch không thể ngăn cản, nếu chỉ có một mình nàng dù không giết hết đám Hắc Ma tộc cũng nhẹ nhàng rút đi. Nhưng thêm một Sở Mộ hôn mê bất tỉnh, không có chút sức tự bảo vệ thì kết quả khác đi.

Dù bây giờ Tô Nguyệt Tịch giết Hắc Ma tộc bát phẩm, thậm chí có thể chiến đấu với Hắc Ma Thống Lĩnh nhưng Hắc Ma tộc cường đại quá nhiều, những Hắc Ma tộc này chẳng phải con kiến.

Tô Nguyệt Tịch lấy nhiều đan dược ra dùng, không có thời gian luyện hóa từ từ. Trong tình huống thế này sẽ còn đọng lại chút đan dược ảnh hưởng kinh mạch, sau này phải dành thời gian xua tan nó.

Kiếm nguyên trong người nhanh chóng phục hồi tiếp tục thi triển Ám Hắc Vô Giới, Tô Nguyệt Tịch cắm kiếm xuống đất, biểu tình nghiêm túc hai tay nhanh chóng ngưng chuyển động như đang kết ấn ký.

Năng lượng thứ năm của hắc ám thánh thể bày ra.

Dao động hắc ám mãnh liệt phát tán từ cơ thể Tô Nguyệt Tịch, như thủy triều lên xuống.

Ngay sau lưng người Tô Nguyệt Tịch bộc phát lực hút mạnh mẽ trong khoảnh khắc hoàn toàn hấp thu lực lượng Ám Hắc Vô Giới vào người mình, bao gồm hơi thở hắc ám trong phạm vi ngàn thước cũng bị hút. Trong ngàn thước trống rỗng, trắng mờ ngắn ngủi làm các Hắc Ma tộc ở gần đó cảm thấy khó chịu.

So sánh Hắc Ma Uyên là biển thì Hắc Ma tộc như con cá trong biển, lúc này nước biển bị rút một lượng nhất định làm con cá khó chịu.

Nhưng rất nhanh lực lượng và hơi thở hắc ám từ nơi khác ùa đến, bổ sung trống rỗng trong chớp mắt. Hắc Ma tộc nhân dễ chịu hơn chút, không kiềm được hít sâu.

Ngay lúc này bùm một tiếng, một đoàn lửa đen dâng lên từ cơ thể Tô Nguyệt Tịch, bốc cháy hừng hực. Lửa đen không chút nhiệt độ, dường như là giả nhưng ẩn chứa uy năng khiến người hoảng loạn.

Trong lửa đen cháy hừng hực Tô Nguyệt Tịch tựa như ma nữ giáng lâm.

Giây sau lửa đen tụ tập sau lưng Tô Nguyệt Tịch co duỗi tụ thành cánh ma lửa đen.

Đôi cánh ma lửa đen đập nhẹ, các cao thủ Hắc Ma tộc chỉ nhìn thấy một luồng sáng đen thoáng qua, ngay sau đó có người bị chém giết.

Hắc Ám Ma Thần biến!

Đây là ích lợi thứ năm sau khi thức tỉnh hắc ám thánh thể, nhưng Tô Nguyệt Tịch vừa thức tỉnh còn chưa quen thuộc, cộng thêm không đủ lực lượng nên thi triển ra Hắc Ám Ma Thần biến không hoàn chỉnh, hoặc nên nói là chỉ được một phần nhỏ.

Dù chỉ là phần nhỏ đã giúp Tô Nguyệt Tịch tăng thực lực rất nhiều, với tốc độ tuyệt đối dù là Hắc Ma Tướng Lĩnh cũng không thể bắt giữ quỹ tích của nàng.

Một kiếm một tên, nhanh tột độ, không thể ngăn cản. Chớp mắt tất cả Hắc Ma tộc chết dưới kiếm của Tô Nguyệt Tịch, chính nàng cũng không ngờ uy năng của Hắc Ám Ma Thần biến kinh người đến vậy, nếu sớm biết thì nàng đã không thi triển Ám Hắc Vô Giới mà trực tiếp dùng Hắc Ám Ma Thần biến.

Giết mấy chục Hắc Ma tộc cao đẳng xong Tô Nguyệt Tịch không rảnh lấy chiến lợi phẩm, bởi vì nàng cảm giác càng nhiều hơi thở cường đại đến gần.

Cánh ma lửa vỗ đập, Tô Nguyệt Tịch đến bên cạnh Sở Mộ, ôm hắn bay cái vèo đi xa.

Ba giây sau, một đội Hắc Ma tộc nhân xuất hiện, thấy mấy chục xác cùng tộc thì mắt rực cháy lửa giận, cực kỳ tức giận.

- Là ai mà dám giết dũng sĩ của tộc ta!?

- Điều tra!

Bọn chúng tìm tòi từ dấu vết, hơi thở để lại trên cái xác ở hiện trường, phán đoán hướng hung thủ rời đi. Mấy chục Hắc Ma tộc giục hắc ma thú nhanh chóng đuổi theo, hướng chúng chọn đúng là hướng Tô Nguyệt Tịch mang Sở Mộ rời đi.

***

Một luồng sáng đen xé gió bay tới, giây sau đáp xuống, cánh ma lửa sau lưng Tô Nguyệt Tịch tan biến lại hóa thành đoàn lửa đen chui vào người nàng.

Tô Nguyệt Tịch đáp xuống đất, mặt nàng trắng bệch. Tuy Hắc Ám Ma Thần biến mạnh nhưng tiêu hao lực lượng quá nhiều, không thể kéo dài lâu được.

Nơi này chắc cách hiện trường đã rất xa.

Tô Nguyệt Tịch lại cõng Sở Mộ đi tới, hấp thu lực lượng hắc ám trong Hắc Ma Uyên phục hồi lực lượng tiêu hao. Điểm mạnh của hắc ám thánh thể lại thể hiện, lực lượng hắc ám liên miên không dứt tuôn vào cơ thể Tô Nguyệt Tịch, nhanh chóng phục hồi tu vi.

Trong Hắc Ma Uyên nguy hiểm còn nhiều hơn trước kia, tiếp tục ở lại đây tùy thời gặp nguy hiểm, nhưng muốn rời đi rất khó khăn. Ngoài rìa Hắc Ma Uyên có cường giả Hắc Ma tộc chờ sẵn, ai muốn đi sẽ gặp bọn chúng, bị chặn giết.

Trận huyết chiến diễn ra ở biên giới Hắc Ma Uyên, cao thủ Hắc Ma tộc không ngừng chết đi, cao thủ từ ngoài đến cũng chết, tổn thất nặng nề.

Tô Nguyệt Tịch cõng Sở Mộ tiến lên, nhiều lần gặp cường địch, nhiều lần rút kiếm chiến đấu, chém giết, chạy trốn. Huyết chiến không ngừng nghỉ khiến Tô Nguyệt Tịch càng quen thuộc hắc ám thánh thể, ứng dụng quen tay với các loại năng lực hắc ám thánh thể.

Bây giờ Ám Hắc Vô Giới phát triển, phạm vi bao phủ đến một trăm năm mươi thước, đây là sự thăng cấp.

Nhưng bây giờ Tô Nguyệt Tịch rất nguy hiểm, mới gần đây nàng cõng Sở Mộ gặp một đội Hắc Ma tộc, trong đó có Hắc Ma Thống Lĩnh. Tô Nguyệt Tịch dốc hết sức giết nhiều cao thủ Hắc Ma tộc, dùng Hắc Ám Ma Thần biến suýt giết được Hắc Ma Thống Lĩnh. Nhưng vì Sở Mộ bị nguy hiểm, Tô Nguyệt Tịch đành bỏ cuộc chạy đi cứu viện Sở Mộ, Hắc Ma Thống Lĩnh nắm bắt cơ hội đánh nàng bị thương.

Tô Nguyệt Tịch mang theo Sở Mộ chạy trốn giờ kiệt sức rớt xuống đất, gặp một đội nhân tộc. Không ngờ mấy nhân tộc bị sắc đẹp của Tô Nguyệt Tịch hấp dẫn, nhìn mặt nàng trắng bệch bộ dạng kiệt sức, cộng thêm Sở Mộ hôn mê bất tỉnh thế là nổi máu dê.

Mấy nhân tộc tu vi cao, bây giờ Tô Nguyệt Tịch đang kiệt sức không đối kháng nổi.

Mắt Tô Nguyệt Tịch lóe tia quyết tuyệt, khi nàng đang định làm liều thì Sở Mộ hé mắt ra.

- Mỹ nhân, ở chung với cái tên bệnh èo uột này không có tương lai, hay là đi theo chúng ta? Hầu hạ chúng ta sung sướng bảo đảm nàng sẽ sướng vô biên.

- Đúng rồi, mỹ nhân như nàng nên được nuôi trong cung điện hoa lệ chứ không phải mạo hiểm ở nơi hung hiểm như Hắc Ma Uyên.

Mấy nhân tộc nổi máu dê, bị sắc đẹp làm mụ đầu.