Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2150: Cái giá của việc làm sai (Hạ)




Trưởng lão Vân Hà lạnh lùng cười:

- Đây là tông chủ của chúng ta.

- Tông chủ!

- Tông chủ mới của Chân kiếm tông!

Đám người Hứa Sa mí mắt co giật.

Hứa Sa cười xòa:

- Thì ra các hạ là tông chủ mới của Chân kiếm tông, đúng là nhân tài ngời ngời.

Bốn chữ nhân tài ngời ngời nghe thật buồn cười.

- Tông chủ mới giá lâm là vinh hạnh của bản bang, mời mời mời, Lưu Sa bang chúng ta nhất định sẽ hết sức chiêu đãi tông chủ và các vị trưởng lão, cao đồ.

Vân Phong cười tủm tỉm chậm rãi nói:

- Hứa Sa, đừng dời đề tài. Tông chủ cho các ngươi hai lựa chọn, chọn một trong hai đi.

Hứa Sa cố giãi bảy:

- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Phải chăng tông chủ hiểu lầm gì về Lưu Sa bang chúng ta?

- Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm.

Vân Phong cười nói:

- Sau Lưu Sa bang tiếp theo sẽ là Luyện Hỏa môn, cuối cùng là Dương gia.

Đám người Hứa Sa nghe xong con ngươi co rút, xem ra vụ việc đã bị lộ.

- Nghe nói mới gần đây Chân kiếm tông trải qua một cuộc náo động, tổn thất rất nhiều, thực lực giảm mạnh.

Đã bị biết thì Hứa Sa không cãi chày cãi cối, cố gắng che giấu gì nữa, gã đe dọa:

- Lưu Sa bang chúng ta chỉ là tiểu bang tiểu phái, nhưng cũng không dễ đối phó.

Thật ra nếu Lưu Sa bang biết Chân kiếm tông có bảy thái thượng trưởng lão đẳng cấp tông chủ tọa trấn thì tuyệt đối không vuốt râu hùm. Nhưng đã nhiều năm bảy vị thái thượng trưởng lão không xuất hiện công khai, đừng nói người ngoài tông môn như Lưu Sa bang, dù là đệ tử chính thức, tinh anh của Chân kiếm tông cũng không biết sự tồn tại của bảy vị thái thượng trưởng lão. Chỉ đẳng cấp đệ tử hạch tâm mới có tư cách biết.

Sở Mộ lạnh lùng hỏi:

- Nói vậy là các ngươi chọn cái thứ nhất.

Mắt Sở Mộ lóe tia sáng bạc, không hiểu sao Hứa Sa thấy lạnh lẽo.

Đúng là buồn cười, gã đường đường là tu luyện giả Niết Bàn cảnh thất trọng thiên vậy mà cảm giác uy hiếp đến từ tu luyện giả Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ cỏn con. Nên biết đây là chênh lệch ba trọng thiên!

Hứa Sa không biết tu vi của Sở Mộ tuy là Niết Bàn tứ trọng thiên nhưng uy năng kiếm nguyên không thua gì đa số Niết Bàn ngũ trọng thiên, còn có khí lực đáng sợ, đồ sát Niết Bàn cảnh trung giai bình thường như giết heo giết chó. Tuy Niết Bàn cảnh thất trọng thiên lợi hại nhưng miễn không phải thiên tài tuyệt thế thì Sở Mộ dư sức đối kháng thậm chí chém giết.

Sở Mộ cất tiếng nói, mười đệ tử hạch tâm mắt bắn ra tia sáng lạnh, hơi thở phong mang tăng vọt như các thanh kiếm rút khỏi vỏ lộ mũi nhọn.

Hứa Sa tức giận mặt dữ tợn quát:

- So về thực lực thì các ngươi bây giờ ngang ngửa Lưu Sa bang chúng ta, nếu đánh nhau Lưu Sa bang bị tổn thất nghiêm trọng, các ngươi cũng tuyệt đối không được lợi gì!

Có thể làm đứng đầu một bang cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, Hứa Sa có năng lực và sự quyết đoán.

Lời Hứa Sa nói là sự thật.

So sánh nhân số hiện tại ngang ngửa nhau, lại so tu vi cũng sàn sàn như nhau.

Sở Mộ trực tiếp ra lệnh:

- Diệt bang!

- Tuân lệnh!

Vân Phong trưởng lão, Vân Hà trưởng lão, mười đệ tử hạch tâm đều lộ vẻ mặt kích động, bộc phát kiếm nguyên, dao động hơi thở mạnh mẽ khuếch tán. Bọn họ rút kiếm ra, phong mang bốn phía, kiếm quang chói mắt chém hướng đám người Hứa Sa.

Đòn công kích của Chân kiếm tông quá nhanh, vượt dự đoán của đám người Hứa Sa, bọn họ cứ tưởng Chân kiếm tông sẽ tiếp tục cãi cọ một phen, cuối cùng khi thực lực ngang ngửa nhau không có hiệu quả thì buông lời uy hiếp rồi bỏ đi. Nhưng sự thật nằm ngoài dự đoán.

Đám người Hứa Sa nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng phản kích:

- Giết!

Các sợi bạc khuếch tán từ người Sở Mộ, hắn lập tức thi triển Phá Hư lực tràng bao trùm phạm vi một ngàn thước, bao phủ toàn bộ cường giả Lưu Sa bang.

Ngay sau đó Sở Mộ giơ cao thanh kiếm, trên Thiên Trảm kiếm lấp lánh tia sáng bạc, Thiên Trảm kiếm rung nhẹ, không gian rìa kiếm phong có các vết rạn li ti.

Dao động lực lượng không gian đáng sợ khuếch tán khiến tim người đập nhanh.

Tuyệt học cao đẳng: Hư Không Tịch Diệt Kiếm!

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thi triển Hư Không Tịch Diệt Kiếm đối địch, uy lực mạnh mẽ bày ra lần đầu.

Một kiếm chém ra.

Trong phút chốc kiếm quang màu bạc như một đường nối trời và biển lặng lẽ cắt hư không ra. Đám người Hứa Sa biến sắc mặt, kiếm quang màu bạc tỏa ra hơi thở tịch diệt khiến bọn họ run rẩy.

Hứa Sa rống to:

- Trốn mau!

Hứa Sa hết sức né tránh, đại trưởng lão Lưu Sa bang biểu tình kinh hoàng trốn. Niết Bàn cảnh khác thì chậm một đường.

Chỉ một đường đã là khoảng cách của sống và chết.

Kiếm quang bạc nối trời và nước lặng lẽ cắt hư không để lại một vệt đen, cắt qua thân thể một trưởng lão Niết Bàn lục trọng thiên, cắt qua cơ thể tu luyện giả Niết Bàn ngũ trọng thiên, cắt qua người hai tu luyện giả Niết Bàn tứ trọng thiên.

Một nhát kiếm diệt năm người.

Hứa Sa hét to, giọng the thé tràn ngập khủng hoảng:

- Dừng tay!

Sai, hoàn toàn tính toán sai lầm, không thể ngờ tông chủ mới của Chân kiếm tông tu vi chỉ là Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ mà khủng bố như vậy. Một kiếm, vẻn vẹn là một kiếm đã khiến bọn họ cảm giác nguy hiểm chết chóc, diệt gọn năm vị cường giả Lưu Sa bang.

Năm cường giả bị giết, cường giả Lưu Sa bang và cường giả Chân kiếm tông giằng co bị kéo giãn khoảng cách, nếu bùng nổ đại chiến thì Chân kiếm tông không trả giá đắt bao nhiêu đã có thể hủy diệt Lưu Sa bang.

Nếu tông chủ yêu nghiệt đáng sợ kia chém thêm nhát kiếm như vậy không chừng Chân kiếm tông chẳng cần trả giá gì cũng tiêu diệt Lưu Sa bang được.

Trong Phá Hư lực tràng, Sở Mộ giơ cao Thiên Trảm kiếm lấp lánh ánh sáng bạc, hư không bên rìa mũi kiếm nứt ra các khe hở li ti, rậm rạp khiến tim người đập nhanh.

Quả nhiên hắn có thể chém ra nhát kiếm thứ hai.

Đám người Hứa Sa đều lộ biểu tình kinh hoàng.

Đáng sợ, quá đáng sợ.

Ngược lại Vân Phong, Vân Hà trưởng lão, mười đệ tử hạch tâm Chân kiếm tông thì biểu tình rung động, mừng như điên.

Đây là tông chủ của họ, mạnh mẽ vô cùng, yêu nghiệt đáng sợ Niết Bàn tứ trọng thiên mà ngang ngửa Niết Bàn thất trọng thiên.

Trong Phá Hư lực tràng, mọi người đều bị ức chế, hiện Sở Mộ chưa đủ trình độ đặc biệt nhằm riêng vào ai.

Sở Mộ không chém nhát kiếm thứ hai nhưng lực lượng phá hư và tịch diệt hội tụ trên thân kiếm uy hiếp cường giả Lưu Sa bang.

Hứa Sa chua xót nói:

- Chúng ta chọn cái thứ hai.

Hứa Sa hơi hối hận, nếu chọn sớm thì tránh cho chết mất năm cường giả.