Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2129: Không có kiếm lực thì luyện kiếm cái gì (Hạ)




Đệ nhất giáo tập thuật pháp của học cung ra sân, tổng giáo tập ra sân cuối cùng. Đấu đối kháng tổng giáo tập thuật pháp xuất sắc hấp dẫn hơn các giáo tập thuật pháp đấu nhau gấp mấy lần, chục lần.

Thuật pháp mây bay nước chảy, các loại thuật pháp thoạt trông uy lực không mạnh nhưng được các tổng giáo tập thuật pháp học cung thi triển ra, nhẹ nhàng mà tràn ngập mỹ cảm, rối liền với nhau, có xu hướng hóa mục nát thành thần kỳ.

Thuật pháp uy lực nhỏ khi tổ hợp lại với nhau bộc phát ra uy năng kinh người, khiến người mở rộng tầm mắt.

Các phó chưởng tọa học cung gật gù như gà mổ thóc. Những tổng giáo tập thuật pháp học cung khống chế thuật pháp đã ngang ngửa với các phó chưởng tọa.

Qua một lúc thì giao lưu giáo tập thuật pháp học cung kết thúc.

Cuối cùng giáo tập thuật pháp Thương Lan học cung một mình một cõi, Ứng Thiên học cung xếph ạng hai, Thừa Thiên học cung hạng ba, Kình Thiên học cung hạng bốn. Thứ hạng này rất bình thường, không ai bất ngờ gì.

Nhưng đây chỉ là phương án vừa đề nghị, giao lưu giữa giáo tập thử nghiệm xem có được không, nên chẳng có giải thưởng. Khi nào thử xong cảm thấy ổn mới báo cáo lên Thương Lan hoàng triều, từ hoàng truyền quyết định rồi có lệnh.

Kết thúc giáo tập thuật pháp đối kháng, tiếp theo đến giao lưu đối kháng giữa giáo tập kiếm pháp.

Về mặt lý luận Thừa Thiên học cung và Kình Thiên học cung lấy kiếm khởi đầu, về đạo kiếm pháp có điểm độc đáo. Nhưng sự thật thì Thương Lan học cung cổ xưa nhất, nội tình thâm sâu nhất dù là thuật pháp hay kiếm pháp đều mạnh nhất trong tất cả học cung.

Còn Ứng Thiên học cung thì tinh thông nhất là thuật pháp, về đạo kiếm pháp thì yếu hơn nhiều.

Mỗi giáo tập kiếm pháp học cung đều ức chế tu vi, chỉ đối kháng bằng kiếm pháp mình biết.

Bỏ quan nhân tố tu vi, quyết đấu bằng kiếm pháp mới thể hiện ra trình độ kiếm pháp của mọi người. Không thì các vị giáo tập tu vi có cao có thấp, công pháp tu luyện có sự chênh lệch, sử dụng tu vi làm đối kháng kiếm pháp trở nên không chân thật.

Ba người giáo tập kiếm pháp Thừa Thiên học cung ra sân đều là giáo tập kiếm pháp Huyền Cung, mạnh nhất là đệ nhất giáo tập kiếm pháp Phương Sơn Hải.

Ba người của học cung khác trừ đệ nhất giáo tập kiếm pháp ra có một vị là tổng giáo tập.

Nói đơn giản là bốn học cung lớn chỉ có Thừa Thiên học cung là không có tổng giáo tập kiếm pháp. Mười mấy học cung nhỏ thì khỏi phải nói, bọn họ quan trọng là tham gia, còn kết quả ra sao thì chẳng liên quan đến họ.

Đối kháng bắt đầu, một chọi một, qua các trận đối thủ của Phương Sơn Hải là một giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung.

Phương Sơn Hải chỉ kiếm vào giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung Nhạc Lăng, giọng điệu hùng hổ:

- Rút kiếm ra đi Nhạc Lăng, đẻ ta xem tổng giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung có bản lĩnh gì!

Phương Sơn Hải nhiều lần xin trở thành tổng giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung, nhưng Mục Thế Hoa cảm thấy tạo nghệ kiếm pháp của gã kém một chút nên không chấp nhận. Lúc trước Mục Thế Hoa còn nêu tên muốn một người mới tới đảm nhiệm tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung, làm Phương Sơn Hải cảm giác nguy hiểm lớn.

Phương Sơn Hải định xuống tay với Sở Mộ, nhưng vì tới hội giao lưu học cung nên bận rộn đành tạm gác vụ đó lại. Bây giờ đột nhiên có giáo tập học cung giao lưu khiến Phương Sơn Hải trông thấy cơ hội, gã cho rằng miễn đánh bại tổng giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung về mặt kiếm pháp, chứng minh tạo nghệ kiếm pháp của mình rồi trở thành tổng giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung.

Đệ nhất giáo tập kiếm pháp Huyền Cung và tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung có địa vị cách biệt rõ rệt.

- Tin tức của ngươi đã lỗi thời, ta bây giờ không phải là tổng giáo tập của học cung.

Nhạc Lăng lạnh lùng cười:

- Nhưng dù vậy ngươi vẫn không đánh lại ta.

Phương Sơn Hải hừ lạnh một tiếng:

- Thử rồi mới biết!

Phương Sơn Hải rút kiếm ra, kiếm quang như sấm sét phá không chớp mắt bắn tới.

Nhạc Lăng lập tức rút kiếm đánh trả.

Tạo nghệ kiếm pháp của hai bên ngang ngửa nhau.

Cuối cùng Nhạc Lăng thắng một bậc nhỏ đánh bại Phương Sơn Hải.

Các phó chưởng tọa kiếm pháp sửng sốt:

- Đường kiếm kia rất tinh diệu!

Phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung cười, khóe mắt liếc giáo tập kiếm pháp của Kình Thiên học cung tham gia giao lưu. Người này vẻ mặt kiêu ngạo, ánh mắt ngạo nghễ như nhìn con kiến.

Đến lượt người này ra tay thì một kiếm nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, mặc kệ đó là giáo tập kiếm pháp Huyền Cung hay đệ nhất giáo tập kiếm pháp Huyền Cung, hoặc là tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung.

- Tạo nghệ kiếm pháp mạnh quá!

- Quá đáng sợ, hắn là ai?

Học tử Kình Thiên học cung đắc ý nói:

- Hắn là tổng giáo tập kiếm pháp mới của Kình Thiên học cung chúng ta, phó chưởng tọa kiếm pháp cũng thừa nhận kiếm pháp không bằng hắn.

Lời nói vang lên rõ to cố ý cho mọi người nghe, tất cả giật mình cùng nhìn người đó chằm chằm.

Người đó mở miệng nói:

- Kiếm pháp các ngươi quá yếu.

Người này chỉ kiếm vào từng phó chưởng tọa của học cung, cuối cùng ngừng lại ở Mục Thế Hoa phó chưởng tọa kiếm pháp Thừa Thiên học cung:

- Nghe nói Thừa Thiên Kiếm Thánh người sáng lập Thừa Thiên học cung có điểm độc đáo về kiếm pháp, không biết Thừa Thiên học cung truyền thừa được mấy phần, có thể chỉ giáo một phen không?

Người đó không gọi tên ai nhưng kiếm chỉ thẳng vào Mục Thế Hoa.

Trước mắt bao người Mục Thế Hoa đâm lao phải theo lao.

- Kiếm pháp của các hạ cao, ta tự nhận không bằng. Đáng tiếc Thừa Thiên học cung vốn có một vị giáo tập kiếm pháp cao, nhưng vì tu vi sắp đột phá mà bế quan, bỏ qua giao lưu lần này.

Óc Mục Thế Hoa lóe tia sáng, thẳng thắn thừa nhận mình không bằng đối phương rồi đổi đề tài dời sự chú ý của mọi người.

- Vậy sao?

Tổng giáo tập kiếm pháp mới của Kình Thiên học cung lạnh lùng cười, mắt chất chứa kiêu ngạo khinh thường nói:

- Luyện kiếm cần lĩnh ngộ bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực. Theo ta thấy các ngươi không có ai nắm giữ kiếm lực đúng không? Không có kiếm lực thì luyện kiếm làm gì.

Câu nói cuồng ngạo làm đám người biến sắc mặt.

Kình Thiên tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung với tư thái ngông cuồng, giọng điệu miệt thị làm tất cả giáo tập kiếm pháp, phó chưởng tọa xanh mặt.

Câu đó hiển nhiên đang cười nhạo bọn họ không xứng luyện kiếm, không có tư cách luyện kiếm.

Bọn họ vừa tức giận vừa bị lời người này nói hấp dẫn, bị một từ hấp dẫn.

Kiếm lực!

Một phó chưởng tọa kiếm pháp học cung kinh ngạc nói:

- Ý ngươi là... kiếm lực...