Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2122: Lại vào bí tháp (Thượng)




Nếu Sở Mộ chỉ là giáo tập kiếm pháp Địa Cung bình thường thì Mục Thế Hoa đã không cứng rắn bênh vực. Nhưng Mục Thế Hoa đã tự nếm tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ, biết rõ nó mạnh mẽ cỡ nào. Mục Thế Hoa biết thực lực của Sở Mộ, tam trọng thiên mà giết ngũ trọng thiên dễ như chơi.

Lúc trước Mục Thế Hoa đã nói học cung sẽ gánh ân oán với Lý gia giùm hắn, bởi vậy mới có cảnh này.

Mục Thế Hoa không định nói cho Sở Mộ biết, sau này ngẫm nghĩ cảm thấy hắn nên biết chuyện.

Sở Mộ nói:

- Đa tạ Mục phó chưởng tọa.

- Vốn nên làm thôi.

Mục Thế Hoa nói:

- Nói cho ngươi biết là để ngươi nâng cao cảnh giác. Lần này Lý gia đến tìm thẳng bị ta cứng rắn từ chối, ta nghĩ bọn họ sẽ không bỏ qua nên ngươi rất có thể sẽ bị ám sát, hãy cẩn thận chút.

Sở Mộ nói:

- Ta sẽ chú ý.

Người Lý gia không đến thì thôi, nếu có người ám sát thì hắn tuyệt đối sẽ cho bọn họ có đến mà không có về.

Ngũ trưởng lão Lý gia nhiệm vụ thất bại, mặt đen như nhọ nồi, mắt đỏ ngầu rất đáng sợ. Mười Thiên Vệ cực kỳ tức giận.

Một Thiên Vệ hỏi:

- Ngũ trưởng lão, giờ nên làm sao đây?

Ngũ trưởng lão đang sùng, không trả lời.

Thiên Vệ khác mở miệng nói:

- Chúng ta về gia tộc báo việc này hay...?

Thiên Vệ thứ ba đề nghị:

- Theo ta thấy tạm đừng trở về gia tộc, tại đây tìm cơ hội thích hợp lẻn vào Thừa Thiên học cung đánh lén Sở Mộ, bắt sống hắn cho rồi.

Ngũ trưởng lão dần đè nén lửa giận, nghe các Thiên Vệ đối thoại thì thầm suy nghĩ.

Tính cách ngũ trưởng lão nóng nảy, nói chuyện không hợp liền đánh nhau. Nhưng làm trưởng lão mười mấy năm, ngũ trưởng lão đã học được biết dùng đầu óc suy nghĩ. Đây là nhiệm vụ của ngũ trưởng lão, lần thứ nhất không hoàn thành đã rất khó chịu, nếu lần thứ hai vẫn không xong thì tạm không nói gia tộc thấy sao, chính gã cũng rất bất mãn.

Ngũ trưởng lão ngẫm nghĩ rồi quyết định tạm không về gia tộc, bắt Sở Mộ rồi đem về Lý gia xét xử.

Quyết định xong ngũ trưởng lão chỉ huy các Thiên Vệ đi tìm hiểu tin tức, tìm tòi địa hình Thừa Thiên học cung. Quan trọng nhất là tìm hiểu Sở Mộ ở đâu, quy luật bình thường thế nào để tiện hành động.

Vì tránh cho đánh rắn động cỏ khiến Sở Mộ cảnh giác, Thừa Thiên học cung chú ý nên lúc hỏi thăm tin tức tốt nhất là bí ẩn chút, đừng tự mình lẻn vào. Vì thế mất rất nhiều thời gian, nhưng để bắt được Sở Mộ thì mọi thứ đáng giá.

Sở Mộ không biết ý đồ của ngũ trưởng lão Lý gia, nhưng sau khi được Mục Thế Hoa nhắc nhở bình thường hắn càng cảnh giác hơn. Với lục cảm, thực lực của Sở Mộ thì không dễ đối phó hắn.

Sở Mộ vừa đi về chỗ ở vừa thầm nghĩ:

- Ta đã xem hết điển tịch tầng dưới Bộ Điển Tàng, hiểu biết Thâm Lam thế giới sâu hơn nhiều nhưng không tìm được tin tức gì liên quan đến Thế Giới Chi Linh.

Sở Mộ không thấy chán nản, nơi ở của Thế Giới Chi Linh rất bí ẩn, đẳng cấp không đủ thì không thể nào biết được.

Sở Mộ suy tư:

- Hiện tại hoặc là lên tầng trên Bộ Điển Tàng hoặc rời khỏi Thừa Thiên học cung đi chỗ khác tìm tin tức.

Sở Mộ quyết định trước tiên tìm cách vào tầng trên Bộ Điển Tàng, vì bây giờ rời đi không biết kiếm từ đâu nữa.

Vấn đề quan trọng nhất là Thế Giới Chi Linh rất bí ẩn.

Từng ngày trôi, đám người ngũ trưởng lão Vạn Cổ cảnh đã mò rõ chỗ ở của Sở Mộ, thời gian hoạt động vân vân, chuẩn bị bắt đầu hành động.

Vào đêm, Sở Mộ tu luyện trong nhà.

Hai bóng đen lặng lẽ lẻn vào Thừa Thiên học cung, âm thầm đi tới chỗ ở của Sở Mộ.

Sở Mộ đang tu luyện chợt có cảm giác không ổn, dường như nguy hiểm ập đến. Sở Mộ ngừng tu luyện, hắn thầm suy nghĩ, cảm thấy rất có thể sắp xảy ra chuyện gì đó.

Có lẽ vì lo sợ quấy nhiễu đến Sở Mộ khiến hắn cảnh giác nên hai người lẻn tới không phát ra lực lượng thần niệm.

Dựa vào cảm giác mạnh hơn người Sở Mộ nắm chắc có hai kẻ đến gần, bọn họ không biết mình đã bị lộ.

Kẻ lẻn vào chỗ ở của Sở Mộ không bị người trong học cung phát hiện.

Mục đích của hai người này là bắt sống Sở Mộ, bọn họ còn tưởng rằng hành động của mình bí ẩn chưa bị hắn biết.

Chợt một luồng sáng chói lòa bừng lên trong bóng tối, như cực quang rạch phá bóng đêm, vô cùng huyễn lệ, rực rỡ vô tận, cực kỳ kinh diễm. Đó là một luồng kiếm quang rạch phá không trung đen đặc, xuyên qua thời không làm hai người ngơ ngẩn.

Trong đó một người phản ứng nhanh, kiếm quang sáng choang nở rộ như mặt trời nóng cháy soi sáng giết hướng Sở Mộ. Một người khác phản ứng chậm hơn chút, mới rút kiếm ra, khoảnh khắc kiếm quang sắp nở rộ thì kiếm của Sở Mộ đã giết tới trước mặt.

Không cách nào né tránh, thậm chí không đỡ được, kiếm giết tới, kiếm quang sáng choang dính một vệt đỏ.

- Chết tiệt!

Tiếng gầm và kiếm quang chói lòa hơn như quả cầu lửa to lớn rơi xuống, như thiên thạch từ trên trời giáng xuống, hơi thở đáng sợ gần như phá nát chỗ ở của Sở Mộ.

Dao động hơi thở mạnh mẽ khuếch tán ra ngoài, kinh động Mục Thế Hoa.

Mục Thế Hoa nhanh chóng chạy tới, lực lượng thần niệm khổng lồ như thủy triều khuếch tán:

- Là ai dám đến học cung giương oai!

Một kiếm chém hụt, kẻ đánh lén cảm nhận thần niệm khổng lồ nghiền áp, biết đã bị lộ, trong một chốc không thể làm gì Sở Mộ. Túng thế tòng quyền, bọn họ nhanh chóng rút đi, mới lao ra khỏi nhà Sở Mộ thì...

Mục Thế Hoa đã chạy tới:

- Đến rồi đừng hòng đi, ngươi thật là không để Thừa Thiên học cung vào mắt!

Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang cực kỳ sắc bén rạch phá không trung như sao băng vụt qua chân trời chém tới.

Kiếm của Mục Thế Hoa rất sắc bén, uy lực mạnh mẽ kinh người, kiếm chém trúng mục tiêu. Kẻ đánh lén bị kiếm chém bay hộc máu, thi triển bí pháp tăng tốc độ gấp mấy lần lao ra ngoài học cung. Mục Thế Hoa đuổi theo gắt gao.

Chốc lát sau Mục Thế Hoa quay về.

Mục Thế Hoa xin lỗi:

- Xin lỗi Sở giáo tập, đối phương đã chạy trốn.

Sở Mộ thản nhiên nói:

- Không sao, Mục phó chưởng tọa đến là ta nên cảm tạ rồi.

Mục Thế Hoa nói:

- Ngươi là giáo tập kiếm pháp của học cung.

Mắt Mục Thế Hoa lóe tia sáng lạnh:

- Tuy không đuổi kịp nhưng ta biết đối phương là ai.

Mục Thế Hoa nhìn khuôn mặt người bị Sở Mộ một kiếm giết, là một trong mười Thiên Vệ đi theo ngũ trưởng lão Lý gia đến, lúc trước lão có gặp.

Mục Thế Hoa nói:

- Sở giáo tập, chuyện này ta sẽ khiến Lý gia cho một giải thích.

Sở Mộ nói:

- Vậy nhờ Mục phó chưởng tọa.

Mục Thế Hoa rời đi, mang theo xác của Thiên Vệ Lý gia. Sở Mộ ở trong nhà mình, ngẫm nghĩ rồi tu luyện tiếp.