Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2113: Tranh chấp và coi thường (Thượng)




Càng chiến đấu càng cảm giác kiếm pháp của Sở Mộ tinh diệu.

Tạo nghệ kiếm pháp của đối phương cách biệt Sở Mộ quá lớn, lực lượng mạnh đến mấy cũng không thể hoàn toàn ức chế hắn.

Mặc kệ đối phương có sát ý hay không, xuống tay đánh hắn có mục đích gì thì Sở Mộ sẽ không khuất phục.

Sở Mộ thi triển kiếm pháp Thương Cổ, Thương Cổ kiếm khí mạnh mẽ bắn lên trời, khiến đối phương giật nảy mình. Chấn Địa kình bùng nổ, ánh sáng vàng trải rộng trường kiếm rung nhanh, hư không ngăn cản không được để lại từng dấu hằn kéo dài không tán.

Kiếm pháp Thương Cổ có Chấn Địa kình thì cực kỳ đáng sợ, đối phương hoảng hồn, đòn đánh trả bất ngờ khiến y luống cuống tay chân.

Không biết là cố ý che giấu hay kiếm pháp chỉ có bấy nhiêu mà kiếm pháp của đối phương vẫn cứ như vậy, Sở Mộ lấy lại thế yếu.

Một chiêu Phong Khởi Lôi Diệt, lại một chiêu Lôi Cực Phá Ngục đánh bay đối phương hơn mười thước, lôi quang tan biến.

Sở Mộ định chém thêm một kiếm thì đối phương quát to:

- Dừng tay!

Người này là một lão nhân, một lão nhân mặc áo đen, là người lúc trước luôn đi theo Sở Mộ.

Lão nhân cười sang sảng nói:

- Các hạ có kiếm pháp rất giỏi, ta mặc cảm không bằng.

Sở Mộ nhíu mày sau đó giãn ra, Thiên Trảm kiếm rũ xuống, hắn nhìn đối phương hờ hững nói:

- Có chuyện gì cứ nói đi.

Dường như lão nhân cố ý hạn chế tu vi của mình.

- Các hạ dám khiêu chiến uy nghiêm của Lý gia đã khiến ta xem trọng một phần, tu vi Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ giết tám tu luyện giả cùng tu vi, còn giết một cường địch Niết Bàn ngũ trọng thiên càng khiến ta nhìn với cặp mắt khác. Nên mới ra tay thăm dò các hạ một phen, xin đừng trách.

Lão nhân cười toe nói:

- Tuy tu vi của các hạ không cao nhưng kiếm pháp thì lại tinh tế tuyệt luân, có thể nói là tinh diệu vô song, đời ta hiếm thấy.

Sở Mộ phản ứng lạnh nhạt nói:

- Quá khen.

Kiếm pháp của Sở Mộ dù đặt trong bốn tinh vực lớn nhân tộc, trong cùng thế hệ không người sánh kịp, trong Thâm Lam thế giới không chỉ lo tu luyện kiếm thì càng khỏi phải nói.

Nhưng Sở Mộ sẽ không tự mãn, tuy kiếm pháp cao thâm khó dò nhưng tu vi không đủ, cộng thêm tu luyện giả trong Thâm Lam thế giới nắm giữ thuật pháp, uy năng dường như rất mạnh, không thể coi thường.

Sở Mộ tin tưởng lão nhân áo đen cười sáng sủa trước mắt mình cũng biết thuật pháp chẳng qua không dùng.

Lão nhân đổi đề tài:

- Nhưng Lý gia là thế gia ngàn năm, nội tình thâm sâu, bọn họ nhất định sẽ không tha cho các hạ.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.

- Các hạ rất có khí phách!

Lão nhân khen:

- Ta tên Mục Thế Hoa, là phó chưởng tọa của Thừa Thiên học cung. Ta thấy kiếm pháp của các hạ tinh diệu vô song, muốn mời các hạ vào Thừa Thiên học cung của chúng ta đảm nhiệm chức giáo tập kiếm pháp, không biết ý của các hạ thế nào?

Sở Mộ hiểu ra, thì ra mục đích của lão nhân là đây:

- Giáo tập kiếm pháp...

Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển nhanh, thầm tính toán.

Lão nhân nói, chờ quyết định của Sở Mộ:

- Thừa Thiên học cung của ta không thua kém gì Lý gia, nếu các hạ trở thành giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung thì Thừa Thiên học cung sẽ lo ân oán giữa các hạ và Lý gia.

Thương Lan hoàng triều có địa vực bao la, Yến sơn chỉ là một trong số đó, khu vực có Thừa Thiên học cung cũng nằm trong đó.

Thừa Thiên học cung mặt hướng sông Thương Lan, lưng dựa Hạ Khô sơn, dựa núi cạnh nước, địa linh nhân kiệt.

Thương Lan hoàng triều lấy hoàng thất là chính, vương hầu, quân tướng, thần binh là phụ. Còn có các tông môn, gia tộc, thế lực lớn nhỏ từ mặt nào đó đều dựa vào Thương Lan hoàng triều, đặt hoàng triều lên trên hết.

Thương Lan hoàng triều có chút tiếng tăm trong Thương Lan hoàng triều, không thua kém gì thế gia ngàn năm Lý gia, còn hơn một chút, hèn gì Mục Thế Hoa dám mở miệng bảo đảm miễn là Sở Mộ đồng ý làm giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung thì học cung sẽ lo ân oán với Lý gia cho.

Tức là Thừa Thiên học cung rất có tự tin, chẳng sợ gì Lý gia, rất có thể còn đè đầu Lý gia.

Lý gia dù sao là thế gia truyền thừa ngàn năm, không giống bình thường, không dễ chọc vào. Mục Thế Hoa làm phó chưởng tọa của Thừa Thiên học cung mà vì một mình Sở Mộ đồng ý gây thù hằn với Thừa Thiên học cung đó là vì nhìn trúng tạo nghệ kiếm pháp của hắn.

Kiếm pháp tinh tế vô song, cao thâm khó dò. Mục Thế Hoa sống hơn trăm năm, làm phó chưởng tọa của Thừa Thiên học cung dĩ nhiên có kiến thức không tầm thường. Mục Thế Hoa đã nhiều lần thấy cao thủ kiếm pháp tự cho là mình siêu phàm, đúng là tinh diệu khiến người kinh thán nhưng so với Sở Mộ thì như con kiến và con voi, như đom đóm và trăng sáng.

Tu vi Niết Bàn tam trọng thiên chỉ bằng vào kiếm pháp đã đánh lại tu luyện giả Niết Bàn bát trọng thiên như lão, không cách nào hình dung.

Mục Thế Hoa làm phó chưởng tọa của Thừa Thiên học cung, ánh mắt rất sắc bén.

Một người chân thành mời, một người có nhu cầu thế là hợp ý nhau, Sở Mộ trở thành giáo tập kiếm pháp của Thừa Thiên học cung.

Ý nghĩ của Sở Mộ là lấy Thừa Thiên học cung làm điểm khởi đầu hòa nhập vào Thâm Lam thế giới. Hơn nữa Thừa Thiên học cung khác với tông phái, gia tộc, Sở Mộ làm giáo tập kiếm pháp lật xem rất nhiều điển tịch, hiểu biết thế giới này sâu hơn.

***

Sở Mộ theo Mục Thế Hoa đi Thừa Thiên học cung, dọc đường lão giới thiệu kỹ về lịch sử, tình hình hiện tại của học cung.

Người sáng lập Thừa Thiên học cung là một cường giả Thánh cấp, phong hào là Thừa Thiên Kiếm Thánh. Thừa Thiên học cung mới thành lập chẳng có danh tiếng gì, nhưng Thừa Thiên Kiếm Thánh cực khổ gầy dựng thì dần phát triển hơn, trải qua mấy trăm năm cuối cùng thành học cung rất có danh vọng trong Thương Lan hoàng triều.

Từ lúc Thừa Thiên học cung chính thức phát triển thì Thừa Thiên Kiếm Thánh đi ra ngoài du lịch, giao học cung cho hai vị phó chưởng tọa quản lý. Mỗi khi phó chưởng tọa đột phá tu vi Niết Bàn cảnh đến Vạn Cổ cảnh sẽ thoái ẩn.

Mục Thế Hoa là phó chưởng tọa đời thứ sáu, phó chưởng tọa tên là Lâm Viễn, cũng là đời thứ sáu nhưng đảm nhiệm sớm hơn Mục Thế Hoa mười năm.

Thừa Thiên học cung chủ yếu có hai phần là Bộ Thuật Pháp và Bộ Kiếm Pháp, còn có bộ nhỏ như Bộ Đan Dược, Bộ Chú kiếm vân vân.

Thuật pháp và kiếm pháp là đạo chiến đấu của nhân tộc Thâm Lam thế giới.

Bình thường tu luyện giả nhân tộc vừa tu thuật pháp cũng luyện kiếm pháp, nhưng có người lấy thuật pháp làm chính, có người chủ yếu tập kiếm pháp. Cũng có một số tu luyện giả chỉ chuyên một đường hoặc thuật pháp hoặc kiếm pháp.