Cặp mắt to thần quang tĩnh lặng, hung quang sắc bén như hai bóng đèn to lớn bắn tới, người lá gan nhỏ, khí thế hơi yếu nếu bị đôi mắt như vậy nhìn thì khí thế càng yếu hơn, người run cầm cập, tứ chi tê cứng căng thẳng, không thể đối kháng lại.
Khí thế khủng bố như cơn lũ xâm nhập, như nước trên chín tầng trời đảo ngược, vì sao dập nát. Sở Mộ cảm giác bị lạc trong đó, kiếm ý càng cô đọng nhưng bỗng có cảm giác sắp bị nghiền nát bấy.
Sở Mộ tập trung tinh thần, cô đọng ý chí, trong lòng không hề sợ hãi, hắn dốc sức đối kháng. Sở Mộ chống cự khí thế hủy diệt như cơn lũ đáng sợ tràn về, cứng rắn chống đỡ như bắt lấy cọng rơm trong bão lũ, gian nan vùng vẫy cầu sinh, chỉ dựa vào một chút linh quang kia.
Tựa như cố chống đỡ trăm ngàn dặm dài nhưng thật ra chỉ vài giây ngắn ngủi, bên tai Sở Mộ có tiếng vỏ trứng bể. Khí thế khủng bố của Liệt Địa Chiến Hổ Vương làm kiếm ý nứt rạn sắp nát.
Sở Mộ gầm lên:
- Ngưng cho ta!
Lợi của Sở Mộ chảy máu, mắt trợn to, trán nổi gân xanh, hắn dốc hết sức ra quyết không lùi bước, cô đọng kiếm ý.
Kiếm ý nứt ra rồi cô đọng, lại nứt, cô đọng nữa, quá trình lặp lại nhiều lần, Liệt Địa Chiến Hổ Vương đến ngày càng gần.
Thân thể Liệt Địa Chiến Hổ Vương cao lớn khổng lồ hơn Sở Mộ gấp mười lần, thân hình hắn thật nhỏ bé, dường như nó chỉ thổi một hơi là hắn sẽ thành mảnh vụn.
Phá rồi lập, dồn vào đường chết rồi sống lại.
Liệt Địa Chiến Hổ Vương ngày càng gần, khí thế càng lúc càng mãnh liệt, bạo liệt hơn. Khí thế hủy diệt tất cả càng rõ ràng, nó sắp xé rách người Sở Mộ ra, máu không thể chảy xuôi, tứ chi như bị điện giật.
Răng rắc!
Trong khí thế ngày càng khủng bố kiếm ý đã nứt rạn li ti vỡ tan tành.
Sở Mộ biến sắc mặt, người run rẩy há mồm hộc máu hóa thành huyết vụ tản ra.
Sở Mộ gầm lên:
- Ngưng!
Tiếng gầm như đổ dồn tất cả lực lượng, khiến không khí chấn động. Sở Mộ dốc hết sức bộc phát ra, không chút giữ lại lực lượng tinh thần muốn ngưng tụ lại kiếm ý vỡ nát.
Liệt Địa Chiến Hổ Vương đã gần trong gang tấc, khí thế khủng bố ngay trước mặt Sở Mộ, không thể nhìn thẳng mắt, sinh ra các bóng chồng.
Kiếm ý lại ngưng tụ, phá rồi lập, lực lượng hoàn toàn mới càng mạnh mẽ, cứng cỏi, có mũi nhọn sắc hơn, cô đọng hơn đối kháng với khí thế khủng bố của Liệt Địa Chiến Hổ Vương, tất cả ảo giác tan biến.
Thanh âm mơ hồ vang lên:
- Lĩnh ngộ kiếm ý tiểu thành, được năm ngàn điểm thiên tài.
Lĩnh ngộ kiếm ý nhập môn được một ngàn điểm thiên tài, đưa kiếm ý từ nhập môn tăng lên tới tiểu thành thì được năm ngàn điểm thiên tài, tăng gấp năm lần. Đây là vì kiếm ý tiểu thành mạnh mẽ hơn kiếm ý nhập môn rất nhiều, càng khó lĩnh ngộ hơn, mức độ khó khăn ít nhất tăng gấp mười lần.
Điểm thiên tài của Sở Mộ từ 33000 tăng lên tới 38000.
Trên bảng Đăng Thiên, cái tên của Sở Mộ lóe sáng nhảy lên, chen tên của Tần Ngạo Tiên xuống, giữ hạng hai.
Các trưởng lão Tổng Thần Điện run giọng nói:
- Hạng hai...
Sở Mộ xông lên hạng hai, đám Đại Đế quá ngạc nhiên, càng chú ý hắn hơn.
Sau đó tên của Tần Ngạo Tiên lóe sáng lại vọt lên đá tên Sở Mộ xuống cướp lại hạng hai, điểm thiên tài: 39000.
Ba giây sau, điểm thiên tài của Cổ Loạn Không tăng lên 44000 điểm.
Biến đổi quá nhanh, cạnh tranh dữ dội.
Điểm thiên tài của Dương Chiến Thiên nhanh chóng đuổi theo, đến 37000 điểm, tới gần Sở Mộ hơn, dường như muốn cướp lại thứ hạng của mình.
Kiếm ý tiểu thành cho Sở Mộ tư cách ngay mặt đối kháng với khí thế khủng bố của Liệt Địa Chiến Hổ Vương. Nhưng Sở Mộ chưa dám cứng rắn đỡ một kích đầy khí thế của Liệt Địa Chiến Hổ Vương, hắn nhanh chóng né sang bên cạnh.
Gió rít xẹt qua bên người, bão tố ập đến, lực lượng đáng sợ thổi người Sở Mộ ngã sang bên cạnh, lảo đảo hai bên lùi ra xa. Sở Mộ gồng sức điều chỉnh vài lần mới ổn định thân hình. Sở Mộ vừa đứng vững thì cái đuôi của Liệt Địa Chiến Hổ Vương như roi thép quất nát không trung ập đến, không khí tan nát, bóng roi vắt ngang, quất cái bốp như muốn quất người Sở Mộ thành hai khúc.
Sở Mộ không kịp né, hắn vội phát động Thiết Tích Giới Chỉ, Thiết Tích Quang Giáp. Trong khoảnh khắc ánh sáng xanh thẫm với tốc độ siêu nhanh từ ngón tay lan tràn đến toàn thân Sở Mộ, cho hắn phòng ngự mạnh nhất.
Cùng lúc đó, Nguyệt Quang kiếm xuất hiện trong tay trái của Sở Mộ, giao nhau với Xích Huyết kiếm che trước mặt hắn cứng rắn đỡ cái đuôi của Liệt Địa Chiến Hổ Vương quất qua.
Bùm!
Người Sở Mộ run rẩy như đạn pháo bay ngược ra, hai kiếm rung bần bật không ngớt, cổ tay đau nhức, hai tay tê rần. Quang giáp xanh thẫm trên người Sở Mộ vỡ nát như pha lê, bị trùng kích nổ nát, hắn thấy ngực khó chịu nghẹt thở, khóe môi tràn máu.
Sở Mộ một hơi bay xa mấy chục thước mới rớt xuống đất rồi lại lùi nhanh ba bước để đứng vững.
Một kích khủng bố, lực lượng kinh khủng, nếu không có Thiết Tích Giới Chỉ, Thiết Tích Quang Giáp thì một kích kia sẽ làm Sở Mộ bị thương nặng, khiến hắn mất phần lớn sức chiến đấu.
Một kích thành công Liệt Địa Chiến Hổ Vương lại gầm rống, sóng âm từng tầng trùng kích, cát bay đá chạy. Liệt Địa Chiến Hổ Vương đột nhiên nhảy lên, nó nhảy lên trời cao mấy chục thước, thân thể cao lớn che lấp bầu trời, khí thế khủng bố rít gào như sóng dữ biển gầm, như thiên thạch từ trên trời rơi xuống, khí thế khiến Sở Mộ nghẹt thở nữa.
Sở Mộ biến sắc mặt, hắn dốc hết tất cả lực lượng rót vào hai chân, khoảnh khắc bạo phát lùi nhanh ra sau.
Bảng thiên tài tinh hệ!
Sở Mộ với điểm thiên tài 38000 chễm chệ ở đầu bảng, Bắc Thần Liệt xếp hạng hai điểm thiên tài đến 24000, Trần Cương hạng ba điểm thiên tài bắt kịp 24000.
Bắc Thần Liệt và Trần Cương một lần đánh nhau không phân cao thấp, cạnh tranh trên bảng thiên tài tinh hệ cũng không chia cao thấp. Đôi khi Trần Cương ở trên, đôi khi Bắc Thần Liệt lên trên, hai người đổi tới đổi lui nhưng mãi không cách nào bắt kịp.
Chu Thiên Đồng bị lấn xuống hạng bốn rất bức bối, gã vốn ở đầu bảng nhưng nhiều lần bị rớt thứ hạng, bây giờ rơi xuống hạng bốn, chênh lệch với hạng hai, ba là mấy ngàn điểm thiên tài. Đáng tiếc rằng Chu Thiên Đồng không được kỳ ngộ gì.
Chu Thiên Đồng quyết định rời khỏi đoàn đội, hành động một mình.
Sở Mộ hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ, hạng ba bảng Đăng Thiên trở thành niềm tự hào của Ngũ Hành kiếm tông, là tượng trưng, là đại biểu. Hướng Dạ một trong phó tông chủ Dạ Minh kiếm tông gần như bị tát sưng mặt. Hướng Dạ rời khỏi Ngũ Hành kiếm tông, gã không còn mặt mũi tiếp tục ở lại.