Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1974: Lửa đang cháy, Xích Huyết kiếm (Thượng)




Khoảnh khắc mũi kiếm tiếp xúc với giữa trán Xích Nhãn Lang Vương, lực cản mạnh mẽ làm thân kiếm hơi cong. Sở Mộ lắc cổ tay, lực lượng lại bùng nổ khiến thân kiếm băng thẳng. Có tiếng vỡ nát chói tai. Xương sọ siêu cứng của Xích Nhãn Lang Vương bị xé rách đâm thủng, thân kiếm xuyên nhanh ma sát với sọ não cứng rắn, nhiệt độ cao tràn ngập, một mảnh khét đen.

Lực lượng đáng sợ bộc phát trong đầu Xích Nhãn Lang Vương, xoắn nát bấy não nó.

Xích Nhãn Lang Vương trợn to mắt, đôi mắt như có lửa cháy lại chậm rãi tắt, tối tăm. Xích Nhãn Lang Vương khó khăn vươn móng vuốt ra vẫn muốn cào chết Sở Mộ, nhưng cách hắn một tấc thì bất lực rũ xuống.

Rầm!

Xích Nhãn Lang Vương cao to mạnh mẽ ngã xuống đất, bụi bặm bay lên. Nhìn Xích Nhãn Lang Vương đã chết Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm, hắn cảm giác toàn thân đau nhức, đặc biệt hai bắp chân như bị xé rách, toàn thân kiệt sức, hắn ngồi bệch xuống đất.

Tuy Xích Nhãn Lang Vương chết nhưng Sở Mộ cũng tiêu hao hết sức mạnh, còn bị thương đôi chút, may mắn không có Xích Nhãn Lang nào khác ở bên cạnh không thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Tà dương như máu nhuộm đỏ nửa bầu trời, áng mây như bị đốt cháy, sắc trời đỏ máu. Có gió lạnh từ từ thổi tới lay động sợi tóc, bất giác không khí ùa về với cát bụi tràn ngập.

Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc lâu mới cảm thấy lấy lại sức khỏe một chút. Trong xác chết Xích Nhãn Lang Vương gần đó bay lên vài thứ, có hư khí, có đoàn sáng.

Sở Mộ nhìn, nở nụ cười:

- Hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm, thu hoạch không tệ.

Xích Nhãn Chiến Lang tối đa chỉ có sáu hư khí nhất phẩm, Xích Nhãn Lang Vương có hai mươi hư khí nhất phẩm cộng một hư khí nhị phẩm, tính ra tương đương với ba mươi hư khí nhất phẩm. Chỉ tính thu hoạch hư khí đã rất tốt.

Nhưng nếu chỉ có hư khí thì không lời, vì kịch chiến với Lang Vương cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một cái là tiêu đời. Dù giết Lang Vương nhưng Sở Mộ cũng kiệt sức, còn bị thương nhẹ mới được ba mươi hư khí nhất phẩm, còn không bằng giết ba mươi con Xích Nhãn Lang thì nhẹ nhàng hơn.

Thứ thật sự khiến Sở Mộ vui vẻ là hai đoàn sáng.

Một đoàn sáng màu vàng lợt, tỏa từng vầng sáng trông rất hấp dẫn. Một đoàn sáng trong suốt, bên trong chứa thứ gì.

Đoàn sáng màu vàng lợt cách Sở Mộ gần nhất.

Sở Mộ hít sâu, hắn cầm ấm nước lên uổng mấy hớp nước trong giảm bớt cảm giác nóng rực còn đọng trong người. Sở Mộ đứng dậy, bắp chân còn hơi đau.

Sở Mộ đi ra hai bước đến gần xác Xích Nhãn Lang Vương, hắn vươn tay chộp đoàn sáng màu vàng lợt, nháy mắt hấp thu.

- Luyện thể công trung cấp.

Đoàn sáng vàng lợt chui vào người Sở Mộ hóa thành các dòng tin tức rót vào não, lại xuất hiện một thân hình bắt đầu diễn luyện, khiến hắn rất vui mừng.

Luyện thể công trung cấp ở trong tiệm sách có giá một ngàn hư khí nhị phẩm.

So với luyện thể công trung cấp thì hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm hoàn toàn không đáng gì. Sở Mộ nhìn hướng đoàn sáng khác.

Theo kinh nghiệm hai lần của Sở Mộ thì đoàn sáng chắc chắn có thứ tốt, giá trị của nó không phải mấy chục hư khí sánh bằng được.

Khi Sở Mộ vươn tay chộp hướng đoàn sáng trong suốt thì cảm giác nguy hiểm ập đến, tiếng xé gió dày đặc vang lên. Khóe mắt Sở Mộ thấy từng luồng sáng lạnh phá không bắn tới, tốc độ siêu nhanh. Một luồng sáng bắn hướng tay Sở Mộ, ba luồng sáng bắn vào người hắn, cực kỳ tàn nhẫn.

Sau luồng sáng lạnh có bóng người nhanh chóng đến gần.

Sở Mộ vươn tay trái ra lắc một cái né khỏi tia sáng lạnh, hắn chộp đoàn sáng trong suốt. Ngay sau đó Sở Mộ xoay người làm ba luồng sáng lạnh lướt sát người, tay phải chộp kiếm sắt đen ghim giữa trán Xích Nhãn Lang Vương, tay gồng sức rút ra thuận thế chém một nhát.

Kiếm quang màu đỏ vàng phá không, phập một tiếng mũi kiếm đâm vào thịt, có tiếng hét thảm.

Cùng lúc đó ba luồng kiếm quang sắc bén từ góc độ khác nhau chém tới, trong kẽ hở kiếm quang xen lẫn luồng sáng lạnh cực kỳ sắc bén, góc độ xảo quyệt làm Sở Mộ biến sắc mặt.

Sở Mộ huơ kiếm, kiếm quang đỏ vàng nổ tung đánh ra mấy luồng sáng lạnh rồi lại đánh bật ba luồng kiếm quang. Lực lượng mạnh mẽ trùng kích, tuy Sở Mộ đã giảm bớt phần lớn nhưng hắn chỉ mới lấy lại sức một chút, không cách nào đối kháng. Sở Mộ lùi hai bước, kiếm quang lần thứ hai giết tới.

Ngay sau đó có hai kiếm quang cực kỳ mạnh mẽ thế như chẻ tre chém vào lưng Sở Mộ, hắn linh cảm nguy hiểm mãnh liệt.

Trước sau giáo kích, trên bầu trời xuất hiện một bóng người, vài tia sáng lạnh bắn xuống. Một luồng kiếm quang thê lương như sao băng đuổi theo không trung làm da đầu Sở Mộ tê dại.

Bị vây công như vậy nếu Sở Mộ ở thời kỳ sung sức thì có thể né tránh, đón đỡ, thậm chí phản kích. Nhưng lúc này bắp chân hắn vẫn đau đớn, nội khí chỉ còn lại một lũ, khí lực mới phục hồi một chút, thực lực chỉ bằng mười phần trăm thời kỳ đỉnh cao.

Trong lòng Sở Mộ cực kỳ bình tĩnh, bị vây công là ngoài ý muốn, chỉ nói lên hắn không đủ cảnh giác. Sau khi kiệt sức các mặt đều bị ảnh hưởng, cảm giác cũng suy yếu nhiều nên Sở Mộ mới bị đánh lén.

Mục đích đánh lén hoặc là thấy hơi tiền nổi máu tham, hoặc là người Dạ Minh điện đến báo thù.

Nhưng dù là loại nào thì Sở Mộ biết lần này hắn phải chết một lần.

- Dù phải chết cũng quyết kéo mấy người làm đệm lưng!

Sở Mộ nổi máu tàn nhẫn, hắn không né mà bước lên trước một bước, phát ra khí thế quyết tuyệt. Sở Mộ siết chặt kiếm, dồn chút lực lượng cuối cùng rót vào kiếm ý, lực lượng kim, bộc phát lực lượng chấn động.

Trong tay kiếm thuật sư ưu tú dù chỉ có một chút xíu lực lượng cũng đủ phát huy uy năng kinh người.

Kiếm quang màu đỏ vàng như sao băng rạch phá không trung, vì quyết tuyệt mà có vẻ thê lương thảm liệt. Một kích liều mạng như kim qua thiết mã, bá đạo tuyệt luân, như có thể chém đứt một dãy núi.

Tiếng leng keng vang lên, kiếm gãy, có máu phun ra.

Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác toàn thân đau nhức, mấy thanh kiếm từ sau lưng xuyên thủng người hắn.

Sở Mộ chưa chết, hắn khó khăn nhìn khuôn mặt tràn ngập giễu cợt, trước mắt nhanh chóng chìm trong bóng tối.

Sở Mộ nắm kiếm ngã ngửa ra sau rồi nhanh chóng nhạt dần, biến mất. Đoàn sáng trong suốt bị Sở Mộ nắm trong tay trái rơi xuống đất.

Một người nói:

- Chu sư huynh, Lý sư đệ và Vương sư đệ đều bị giết.

Chu Hành Long thu lại vẻ mặt cười cượt, thản nhiên nói:

- Chết thì chết, lát nữa cho bọn họ chút hư khí lấy lại thực lực.

Chu Hành Long nhanh chóng chộp đoàn sáng trong suốt, hấp thu nó, người gã lấp lánh ánh sáng.