Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1927: Độc trảm đại Niết Bàn thú (Thượng)




Tám giây với cao thủ mà nói là thời gian đủ chết cả trăm lần, cho nên Sở Mộ mới phải lui ra phía sau, sợ bị Niết Bàn thú vây quanh.

Thi triển bộ pháp như linh xà lùi ra sau, hắn tránh né Niết Bàn thú và thần trang dần xuất hiện.

Thần trang màu đen bao phủ thân thể, lực lượng bắt đầu tăng phúc, tăng phúc tốc độ, tăng phúc kiếm nguyên... Sở Mộ cảm giác được kiếm cương hộ thể của mình được lực lượng cường đại dung nhập nên gia tăng gấp mấy lần.

Kiếm cương hộ thể gia tăng gấp mười đã có thể bảo vệ bản thân rất tốt, muốn phá vỡ không dễ dàng, cho dù công kích của cấp bậc thần tử cũng yếu đi vài lần.

Nếu là thần trang hắc thiết tăng hệ phòng ngự, tăng phúc kiếm cương hộ thể gấp trăm lần, cho dù là thần tử công kích cũng không dễ dàng phá giải.

Thời gian tám hô hấp, Sở Mộ thành mặc thần trang lên người của mình.

Đáng tiếc Sở Mộ chỉ luyện hóa tiểu thành, chỉ có thể phát huy một nửa uy năng của thần trang mà thôi, lực lượng gấp đôi, tốc độ gấp đôi, các phương diện khác cơ bản đều gấp đôi, mà kiếm cương hộ thể lại gấp mười lần.

Khí lực Sở Mộ đã đạt tới cửu tinh đỉnh phong, tăng phúc lực lượng gấp đôi liền rất rõ ràng, huống chi hắn là kiếm thuật sư, hắn có thể mạnh hơn người khác rất nhiều lần là vì dựa vào kiếm thuật.

Kiếm thuật, đây là kỹ xảo chém giết, kỹ xảo sử dụng kiếm, đồng thời cũng là kỹ xảo sử dụng thể phách, cũng là kỹ xảo sử dụng tốc độ, lực lượng và tốc độ của kiếm thuật sư chưa hẳn mạnh hơn người khác bao nhiêu, ở phương diện vận dụng lực lượng và tốc độ lại hơn xa người thường.

Đối với người bình thường mà nói, có thể phát huy ba thành lực lượng toàn thân, nhưng đối với kiếm thuật sư mà nói, bọn họ không ngững có thể phát huy mười thành lực lượng, thậm chí có thể đạt tới mười hai thành thậm chí mười lăm thành, hiệu quả còn mạnh hơn.

Sở Mộ là kiếm thuật sư, hơn nữa còn là kiếm thuật sư tạo nghệ đại tông sư, hắn vận dụng lực lượng bản thân hơn xa người khác.

Tăng phúc tốc độ và lực lượng lên gấp đôi, đối với Sở Mộ mà nói thực lực đã tăng lên gấp bội, căn bản không thua gì các Kiếm Vương luyện hóa thần trang đại thành.

Hắn lui ra sau để mặc thần trang, lúc này bay thẳng về phía trước, hắn vận dụng lực lượng và tốc độ tăng lên gấp ba lần.

Lúc này kiếm quang chém tới phía trước, vài đầu Niết Bàn thú đang điên cuồng bị kiếm quang chém giết, mấy đạo Niết Bàn chi khí đồng thời bay về phía Sở Mộ và tiến vào không gian giới chỉ của hắn.

Vốn Sở Mộ cần vận dụng Kiếm Lực tam cấp mới có thể tiêu diệt Niết Bàn thú cao cấp, sau khi mặc thần trang liền mạnh hơn trước gấp mấy lần, không cần vận dụng Kiếm Lực tam cấp cũng có thể dễ dàng miểu sát Niết Bàn thú cao cấp điên cuồng.

Kiếm cương hộ thể gấp mười lần đủ để kháng trụ bất cứ Niết Bàn thú cấp thấp nào công kích, cho dù Niết Bàn thú trung cấp công kích cũng có thể ngăn cản trong nháy mắt, đầy đủ giúp Sở Mộ có phản ứng, hơn nữa có thần trang tăng phức kiếm cương hộ thể còn phục hồi nhanh như trước, sau khi bị kiếm cương hộ thể bị đánh nát liền tạo thành phòng ngự hữu hiệu.

Trong tích tắc, Sở Mộ như hổ vào bầy dê, song kiếm trong tay, hắn tàn sát Niết Bàn thú dễ như trở bàn tay.

Thần trang cũng được xem là át chủ bài, là đòn sát thủ, sẽ không dễ dàng sử dụng, bởi vì vận dụng thần trang sẽ tiêu hao lực lượng bản thân.

Khí lực chi lực, kiếm nguyên chi lực, thần niệm chi lực đồng thời tiêu hao, thế cho nên Kiếm Vương bình thường có được thần trang, cho dù sử dụng cũng phải hảo hảo nghĩ kĩ, bằng không một khi khống chế không tốt, không có hình thành trợ giúp hữu hiệu, ngược lại chỉ làm lực lượng tiêu hao không còn.

Cho nên nói thần trang không phải là vật Kiếm Vương sử dụng.

Kiếm Vương thiên tài cũng phải suy nghĩ kỹ mới sử dụng, một khi sử dụng không khác vì vào chỗ không người, không ai địch nổi, điên cuồng chém giết như nghiền áp tất cả.

Các Kiếm Vương vận dụng thần trang, thực lực tăng phúc hơn xa Niết Bàn thú lâm vào điên cuồng.

Không biết Niết Bàn triều tịch bắt đầu bao lâu, Sở Mộ đã thay đổi, hắn đã tám lần thay thế thánh kiếm bị gãy, bảy lần trước là mười bốn thanh thánh kiếm thượng phẩm bị thay thế.

Chiến đấu cường độ cao không nghỉ ngơi, tiêu hao lực lượng tới trình độ nhất định chỉ có thể thông qua đan dược khôi phục.

Khí lực Sở Mộ cường đại, sức chịu đựng kinh người, tốc độ khôi phục của hắn nhanh không tưởng tượng nổi, đến bây giờ còn chưa phục dụng đan dược.

Niết Bàn thú bị giết chết sẽ biến mất, nếu không cả vùng đất đã bị thi thể phủ kín, mặc dù không có thi thể Niết Bàn thú nhưng lại có một ít thi thể Kiếm Vương bị phá thành mảnh nhỏ.

Song kiếm của Sở Mộ chém giết hai con Niết Bàn thú cao cấp, trên Niết Bàn Thiên Bi nhảy lên lần nữa, nhảy lên vị trí thứ hai, thứ hia là Tô Minh Ngọc, Lý Duyệt đã đạt vị trí đứng đầu.

Hiện tại cái tên Sở Mộ nhảy lên vị trí thứ hai, lập tức đẩy Tô Minh Ngọc xuống dưới.

Nếu như Tô Minh Ngọc biết rõ sẽ cảm thấy thế nào?

Cũng chính bởi vì không biết cho nên các Kiếm Vương mới điên cuồng chém giết Niết Bàn thú, cố gắng thu hoạch chiến tích, tận khả năng tăng thứ tự của mình lên, không biế là sợ hãi lớn nâất, cũng là động lực lớn nhất.

Bỗng nhiên ngân quang rét lạnh xuất hiện phía trước, nó giống như một đạo hào quang xuyên qua không gian.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt làm mi tâm Sở Mộ nhảy lên, tốc độ của hào quang màu bạc nhanh không tưởng tượng nổi, dường như vượt qua cả tư duy của hắn, trong nháy mắt đã tới gần.

Không kịp suy nghĩ, dựa vào phản ứng bản năng được tôi luyện qua vô số lần chém giết sinh tử, hắn thi triển Thốn Bộ thuấn di sang bên cạnh, chỉ trong gang tấc hào quang màu bạc bay vút qua. Ngay sau đó kiếm cương hộ thể được tăng phúc gấp mười lần bị xé rách như tờ giấy mỏng, ngay sau đó có tiếng thét vang lên bên tai Sở Mộ.

Không tâấy thân ảnh, cũng không thấy bóng dáng, song kiếm Sở Mộ hóa thành hai đạo kiếm quang màu bạc hình chữ thập chém tới.

Kiếm quang thất bại, tinh thần hắn tập trung cao đột chỉ phát hiện hào quang màu bạc mơ hồ lóe lên.

Hắn liên tục thi triển Thốn Bộ không cần suy nghĩ, bởi vì không cần suy nghĩ nên chỉ dựa vào phản ứng bản năng phản kích ngay lập tức.

Chiến đấu quá quỷ dị, Sở Mộ lần lượt né tia sáng màu bạc công kích, song kiếm công kích lần lượt thất bại.

Trong nháy mắt Sở Mộ bắt đầu dùng quan kiếm, thính kiếm và xúc kiếm để cảm giác chung quanh.

Tình hình bốn phía biến thành rõ ràng, Sở Mộ cũng cảm giác đơợc thân ảnh tập kích hắn.