Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1924: Song kiếm thuật viên mãn (Thượng)




- Niết Bàn thú cấp thấp điên cuồng, thực lực tăng lên ba thành.

- Niết Bàn thú trung cấp điên cuồng sẽ tăng thực lực lên bốn thành.

Đối mặt với rất nhiều Niết Bàn thú tiến công, Sở Mộ vừa phòng thủ vừa phản kích, hắn cũng lặng lẽ tính toán thực wljc của Niết Bàn tăng lên thế nào.

Sở Mộ không dám ham chiến, cũng không dám chém giết nhiều Niết Bàn thú, tuy hắn cố tình muốn tiến vào top mười tên trên Niết Bàn Thiên Bi, chờ nhận được ban thưởng sau khi Niết Bàn triều tịch qua đi.

Hiện tại lâm vào vòng vây lớp lớp, lại giết chóc Niết Bàn thú điên cuồng không phải lựa chọn tốt, cứ quay về Niết Bàn chi thành rồi tính tiếp, đến lúc đó lại toàn lực chém giết Niết Bàn thú.

Hiện tại thân hãm trong vòng vây, mục tiêu hàng đầu là phải thoát khỏi vòng vây của đám Niết Bàn thú.

Song kiếm vung vẩy như cuồng phong, Chấn Địa Kính bộc phát, mỗi một kiếm đều mang theo chấn động rất cao, Niết Bàn thú bị chém bay ngược ra sau.

Trong nháy mắt Sở Mộ sử dụng song kiếm, phạm vi chung quanh trống trải, chỉ cần hắn nguyện ý bổ một kiếm vào đám Niết Bàn thú trọng thương là có thể chém giết, nhưng hắn không làm như vậy, bởi vì làm thế sẽ bỏ qua cơ hội thoát thân.

Bốn phía đều có Niết Bàn thú, cho dù chỉ bay được mười mét cũng sẽ tao ngộ Niết Bàn thú phi hành tiến công, Sở Mộ có thể ngự kiếm phi hành, thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật đã chuẩn bị tốt, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt bay đi.

Trong nháy mắt Sở Mộ hóa thành kiếm quang, đám Niết Bàn thú bị đánh bay lại tạo thành vòng vây đuổi theo, chúng tấn công Sở Mộ, Niết Bàn thú có cánh như hùng ưng đều dùng móng vuốt ngăn cản Sở Mộ hóa thân kiếm quang.

Đáng tiếc tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, tốc độ khi thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật cũng tăng lên vài lần, trong nháy mắt đã thoát khỏi vòng vây củađaám Niết Bàn thú.

Niết Bàn thú điên cuồng chưa từng có, chúng lao nhanh trên không trung, Niết Bàn thú liên tục tấn công, Sở Mộ né tránh từng công kích đủ hình dáng, nhiều lần hắn phải hiểm lại càng hiểm mới né được công kích sượt qua người.

Năm thần tử khác cũng phải thi triển các thủ đoạn mới có thể thoát khỏi vòng vây của Niết Bàn thú, lúc này đang toàn lực bay về Niết Bàn chi thành.

Ý nghĩa tồn tại của Niết Bàn chi thành không chỉ là một cứ điểm, nó cũng có tác dụng ứng phó Niết Bàn triều tịch.

Có chút Kiếm Vương không kịp thoát thân nên bị rất nhiều Niết Bàn thú tiến công và giết chết, thân hình bị đám Niết Bàn thú tấn công xé nát không còn hình dáng.

Kiếm quang bay vút đi, Sở Mộ dùng tốc độ nhanh nhất tiến về Niết Bàn chi thành, càng ngày càng gần, cùng lúc đó đại quân Niết Bàn thú cũng cách Niết Bàn chi thành càng ngày càng gần.

Trải qua vô số Niết Bàn thú điên cuồng đuổi giết, Sở Mộ thi triển Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật hóa thành kiếm quang, bay thẳng về tường thành Niết Bàn chi thành.

Bởi vì Niết Bàn triều tịch cho nên cánh cửa Niết Bàn chi thành đã đóng lại nhằm ngăn cản Niết Bàn thú.

Rất nhiều Kiếm Vương liên tục đứng trên tường thành Niết Bàn chi thành nhìn cánh đồng bát ngát bên ngoài, nhìn thấy Niết Bàn thú đang chạy tới, chúng giống như sóng biển không ngớt không dứt, uy thế ngập trời như thiên quân vạn mã, khí thế trùng kích đáng sợ có thể nát bấy tất cả, các Kiếm Vương trên tường thành cũng phải kinh hãi.

Có chút Kiếm Vương sợ hãi, bọn họ khiếp sợ trước uy thế của đại quân Niết Bàn thú điên cuồng, thậm chí có một ít sợ sệt không dám chiến.

- Niết Bàn thú nhiều hơn nữa, cuối cùng cũng trở thành Niết Bàn chi khí trợ giúp chúng ta đột phá Niết Bàn cảnh mà thôi.

Một gã Kiếm Vương lớn tiếng nói ra, hai mắt bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, hắn giơ kiếm và kiếm nguyên sôi trào, quanh người hắn sinh ra từng đạo khí xoáy, khí thế không ngừng tăng lên, càng ngày càng cường thịnh, vận sức chờ phát động, chuẩn bị đợi đại quân Niết Bàn tới gần thì bộc phát một kích cường đại.

Dường như được khích lệ, cũng có không ít Kiếm Vương liên tục rút kiếm, ngưng tụ khí thế, chuẩn bị một kiếm cường đại.

- Ta sẽ có một vị trí trong top mười Niết Bàn Thiên Bi.

Trừ Sở Mộ ra, năm thần tử khác cũng liên tục thi triển thủ đoạn thoát ly đại quân Niết Bàn thú, đi vào Niết Bàn chi thành.

- Ngũ đệ, Lục đệ, Bát đệ, Cửu đệ và Thập đệ, không bằng chúng ta xem ai săn giết nhiều Niết Bàn thú hơn...

Lý Duyệt truyền âm nói.

- Tốt.

- Không thành vấn đề.

Mọi người không ngừngđaáp ứng, không có ai nói ai sẽ giết nhiều giết ít, bởi vì mỗi người bọn họ đều có lòng tin có thể tiến vào top mười Niết Bàn Thiên Bi.

Giết được nhiều thì thứ tự càng ở phía trước.

Nếu không tiến vào top mười thì quá mất mặt.

Thân là thần tử Nhân tộc, chính là thiên tài đỉnh cấp xuất sắc nhất thế hệ trẻ của Nhân tộc, có lẽ có người có thể so sánh bọn họ một hai, nhưng muốn hơn bọn họ là chuyện không có khả năng.

Sáu vị thần tử, phân biệt đứng ở các vị trí khác nhau trên tường thành, khí thế trên người ngưng tụ và tăng lên một chút, không khác gì phong bạo vô hình đang hội tụ, không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác được, người ta sẽ cảm thấy trầm trọng từ tâm hồn, các Kiếm Vương chung quanh cả kinh, không tự giác lui về phía sau, bằng không sẽ cảm thấy áp lực.

Đại quân Niết Bàn thú càng ngày càng gần, khí thế chúng hội tụ vô cùng khủng bố cũng càng ngày càng mãnh liệt, dường như muốn hủy diệt tường thành.

- Không được để Niết Bàn thú công kích tường thành.

Có người quát.

Một khi để Niết Bàn thú công kích tường thành, cho dù tường thành cứng hơn nữa cũng không cách nào ngăn cản đại quân Niết Bàn thú tấn công điên cuồng.

Tiếng xé gió vang lên, thân ảnh bay lên sau đó rút kiếm phản xạ hào quang rét lạnh, lúc này chém thẳng vào trong mây mù.

Sát!

Một đám Kiếm Vương đáp xuống, lăng không huy kiếm thi triển kiếm pháp kiếm chiêu, phong lôi vũ điện, sấm sét vang dội, quần tinh càn quét, hồng thủy ngập trời...

Trong nháy mắt tấn công đám Niết Bàn thú đầu tiên, chúng bị chém giết liên tục, đám Niết Bàn thú này đều là Niết Bàn thú cấp thấp, cho dù bởi vì Niết Bàn triều tịch mà điên cuồng nhưng thực lực cũng chỉ tăng lên ba thành mà thôi, vẫn không cách nào so sánh với Niết Bàn thú trung cấp, cho nên dễ dàng chết dưới kiếm chiêu của Kiếm Vương.

Mỗi Kiếm Vương đều là Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong, hơn nữa cũng không phải Kiếm Vương cửu tinh đỉnh phong bình thường, ai cũng có thiên phú phi phàm thực lực cường đại.

Sở Mộ và các thần tử khác cũng bay xuống, song kiếm Sở Mộ xoáy vũ đánh ra các đạo kiếm quang màu trắng bạc đầy trời, lúc này kiếm quang màu bạc chém giết đám Niết Bàn cấp thấp cụt tay đứt chân.