Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1913: Tinh Nguyên điện (Thượng)




Hắn hoàn toàn không cần lo lắng Thanh Mi Kiếm Thánh ở nơi nào, nói chung chỉ có thời điểm hắn rời đi, lúc ra ngoài sẽ có Thanh Mi Kiếm Thánh xuất hiện, hơn nữa sẽ đi theo.

Tiến vào Luyện Kiếm Điện, hắn rút kiếm tu luyện kiếm pháp.

Sở Mộ chủ tu Tiểu Phá Hư Bát Thức, tuy hắn đã nắm giữ tinh túy của môn kiếm pháp àny nhưng tiếp tục tu luyện và tăng cao uy lực của nó, đồng thời cũng có thể phụ trợ rèn luyện không gian quy tắc, tăng cấp độ của nó lên, nhất cử lưỡng tiện.

Trong Luyện Kiếm Điện còn có thí kiếm thạch (đá lưu vết chém) cao hơn người, có hình người, nó đứng sừng sững lẻ loi trong Luyện Kiếm Điện, nó có màu đen kịt, là thứ chuyên dùng thử nghiệm uy lực của kiếm pháp, ngay cả kiếm của Kiếm Thánh cũng không thể chặt đứt, hơn nữa còn có năng lực tự động khôi phục.

Trong Luyện Kiếm Điện có bóng kiếm màu trắng bạc vạch phá hư không, mũi nhọn của nó đủ sức làm nhiều người khiếp sợ.

Kiếm quang màu trắng bạc chém vào thí kiếm thạch, ngay sau đó từng vết chém nhàn nhạt lưu lại chừng mười giây mới chậm rãi biến mát, thí kiếm thạch cũng khôi phục nguyên trạng.

Có thí kiếm thạch này, lúc tu hành kiếm thuật cứ chém thỏa thích, cũng có thể phát huy uy lực không kiêng nể gì, từ đó có hiệu quả luyện kiếm rất tốt.

Hơn nữa thí kiếm thạch có thể ngăn cản kiếm của Kiếm Thánh và tự động khôi phục, giá trị của nó không cách nào đánh giá.

Sau khi luyện kiếm pháp, Sở Mộ lại tu luyện Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật, từng đạo kiếm quang tại bắn ra theo sự khống chế của hắn, không ngừng bắn ra ở tất cả góc độ, hoặc đâm, trảm và bổ công kích thí kiếm thạch.

Về sau hắn tiến vào Tu Luyện Điện tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết, về phần công pháp Tinh Thần Kiếp phải đột phá khí lực tới Niết Bàn Cảnh mới có thể tu hành tầng thứ hai.

Nhưng muốn đột phá đến Niết Bàn Cảnh không dễ dàng như vậy, nếu như đội trưởng kiếm phong thứ tám cũng chỉ đạt tới cửu tinh đỉnh phong, không ngừng tích lũy cuối cùng bế quan trùng kích mới có thể đột phá.

- Thuộc hạ Giang Đào...

- Thuộc hạ Phùng Tử Mộc...

...

- Tham kiến thần tử thứ mười điện hạ.

Trong đại điện Chấn Thiên điện, Sở Mộ ngồi ở chủ vị nhìn xuống phía dưới, bên dưới có một đám người đứng ngay ngắn, có hai người cầm đầu, một là lão giả, một là trung niên, sau lưng hai người còn có một đám người.

Tổng số hai mươi sáu người.

- Xin đứng lên.

Thân cư địa vị cao, hắn từ trên cao nhìn xuống hai mươi sáu người, Sở Mộ biết rõ mình đã khống chế vận mệnh của bọn họ, sống hay chết đều là một lời của hắn.

- Tạ thần tử điện hạ!

Dường như trải qua vô số lần huấn luyện, thanh âm cao thấp chỉnh tề nhất trí, khí phách cuồn cuộn kinh người.

- Giới thiệu chính các ngươi một chút!

Sở Mộ nói ra, những người này tới đây không làm hắn kinh ngạc, bởi vì lúc trước Tả Dật cũng đã nói qua với hắn, trừ hộ đạo ra còn có một đám người chuyên môn hầu hạ hắn, hoặc có thể nói là người phục vụ cho hắn.

Do Giang Đào bắt đầu giới thiệu trước.

Hai mươi sáu người này phân thành hai đội, phân biệt dùng Giang Đào và Phùng Tử Mộc cầm đầu, phân chia đơn giản từ trong ra ngoài.

Đội ngũ Giang Đào chủ nội, đội ngũ Phùng Tử Mộc chủ ngoại!

Càng phân chia kỹ càng chính là, Giang Đào chính là quản gia của Chấn Thiên điện phụ trách quản lý, cũng phụ trách điều phối mười hai thủ hạ, mà Phùng Tử Mộc chính là hộ vệ, suất lĩnh mười hai kiếm giả thủ hạ giữ gìn an nguy Chấn Thiên điện, bọn họ phải bài trừ tất cả uy hiếp lên người Sở Mộ.

Luận thực lực, dùng Phùng Tử Mộc làm đội một, Phùng Tử Mộc chính là Niết Bàn bảy lần, đó là tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, thực lực cường đại, được Tổng Thần Điện đào tạo, thực lực của hắn còn mạnh hơn Niết Bàn thất trọng ở bên ngoài rất nhiều.

Mà mười hai đội viên của Phùng Tử Mộc đều có tu vi Niết Bàn lục trọng thiên, thực lựcbọn họ còn mạnh hơn rất nhiều kiếm giả Niết Bàn lục trọng bình thường. Như vậy một chi đội do đội trưởng tu vi Niết Bàn thất trọng thiên cầm đầu, mười hai tên đội viên Niết Bàn lục trọng thiên tổ hợp thành kiếm trận có uy lực cường đại, kỳ thật thực lực thập phần đáng sợ.

Chi đội ngũ như thế, chỉ cần không gặp phỉa Kiếm Thánh, khó có người tiêu diệt bọn họ.

Chức trách của Phùng Tử là suất lĩnh tiểu đội của mình tuần tra Chấn Thiên Huyền Không Đảo của Sở Mộ.

Đương nhiên, phương thức tuần tra không phải đi đi lại lại, mà là dùng thần niệm chi lực cũng có thể.

Tiểu đội của Giang Đào có thực lực không bằng tiểu đội Phùng Tử Mộc, tiểu đội của Phùng Tử Mộc lại có đủ các năng lực.

Tu vi Giang Đào chỉ đạt Niết Bàn ngũ trọng thiên, luận thực lực còn không bằng một tên đội viên trong tiểu đội Phùng Tử Mộc, năng lực của hắn chính là quản lý, hắn quản lý tất cả rõ ràng và ngay ngắn, bình thường nếu có bằng hữu tới tìm Sở Mộ sẽ do hắn chiêu đãi.

Mười hai người trong tiểu đội của Giang Đào, người có tu vi cao nhất là Niết Bàn tam trọng thiên, thấp nhất thì là Niết Bàn nhất trọng thiên.

Nhưng mà mười hai người này lại có năng lực gieo trông và các thiên phú khác, từ gieo trồng linh dược tới thúc dục khoáng thạch... Từ nhỏ bọn họ đã có thiên phú này, hơn nữa lại được đào tạo chuyên sâu, có được tạo nghệ không tầm thường. Bởi vậy linh điền trong Chấn Thiên điện được giao cho bọn họ quản lý.

Có hai người có năng lực liên quan tới khoáng thạch kim loại, chuyện thúc dục quáng thạch kim loại sinh trưởng giao cho bọn họ làm.

Có hai người am hiểu luyện đan, hai người am hiểu và thúc dục linh dược.

Bốn người còn lại, hai người am hiểu trù nghệ, hai người am hiểu nhưỡng rượu.

Tuy sau khi tu hành tới trình độ nhất định có thể không ăn không uống cũng có thể sống sót, nhưng ăn là truy cầu của mỗi người, cũng giống như thời điểm bọn họ là người bình thường đã có truy cầu này, cũng là một loại bản năng.

Cho dù rất nhiều cường giả Thánh cấp, bọn họ cũng không bài xích ăn ngon uống tốt, thậm chí có không ít người yêu thích đạo này.

Hơn nữa nếu có bằng hữu tới dâng mỹ thực rượu ngon chiêu đãi, vừa hưởng dụng vừa nói chuyện với nhau cũng là một chuyện tốt.

Kể từ đó nhân viên các phương diện cơ bản đều có đủ, Sở Mộ cần làm chính là tu luyện, cố gắng tu luyện, cố gắng tăng thực lực và tu vi bản thân mình lên, ngày sau giúp Nhân tộc quật khởi, kính dâng một phần lực lượng của mình.

Nhân tộc suy thoái nhưng cho tới bây giờ chưa bao giờ quên huy hoàng năm đó, vẫn luôn cố gắng quật khởi giành lấy huy hoàng.

- Sau này tiểu đội của các ngươi gọi là Chấn Thiên kiếm vệ.

Sở Mộ nói với đám người Phùng Tử Mộc.

- Dạ, thần tử điện hạ.

Phùng Tử Mộc và đội viên của hắn cùng trả lời.