Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1773: Bản chất kiếm pháp (Thượng)




Đao ma luyện ngục giống như hai đao cầm trong tay, triển khai công kích. Thế tấn công liên tục không dừng. Đồng thời mỗi một đao đều hết sức nhanh chóng có lực. Phong quang của đao kia có thể sánh ngang với thánh kiếm trung phẩm. Xem mép đao lóe ra ánh sáng màu xanh lục, còn có mùi hôi thối, Sở Mộ liền kết luận, trên lưỡi đao kia có độc.

Sắc bén, lại có độc. Sở Mộ vô cùng cảnh giác. May là chỉ có một con đao ma luyện ngục này.

Hai chân không ngừng di chuyển. Dưới nửa bước, Sở Mộ không ngừng né tránh, xuất kiếm đón đỡ.

Kiếm bị lưỡi đao bổ trúng. Lực lượng khổng lồ khiến cho sắc mặt Sở Mộ trở nên nghiêm túc. Khí lực của ma thú luyện ngục vốn mạnh mẽ hơn so với kiếm giả. Đao ma luyện ngục này lại là đặc biệt nổi bật trong các ma thú luyện ngục. Khí lực của nó càng mạnh mẽ hơn. Va chạm với lực lượng của nó, cũng không phải là cách làm sáng suốt.

Một con đao ma luyện ngục gây áp lực cho Sở Mộ cao hơn vài phần so với người sói luyện ngục ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư hai. Dưới tình huống đó, vừa ra cánh cửa vòng xoáy gặp phải tập kích, đổi lại thành kiếm giả khác, rất có khả năng sẽ bị mất mạng tại chỗ.

Không phải rất có khả năng, mà là nhất định là như vậy. Bởi vì khóe mắt Sở Mộ thoáng nhìn thấy hai thi thể không còn nguyên vẹn đang nằm cách đó không xa. Thi thể vô cùng thê thảm, bị phân thây thành bảy tám mảnh. Đao ma luyện ngục này không ăn người, có phân thây mới tốt.

Nửa bước, tấc kiếm!

Trong nháy mắt, Sở Mộ chặt đứt một cánh tay đao của đao ma luyện ngục. Hắn lại thi triển nửa bước, trong nháy mắt né tránh. Tấc kiếm lại một lần nữa bạo phát ra. Một cánh tay đao khác cũng bị chém đứt bay lên.

Đầu ngón chân điểm xuống mặt đất. Trong nháy mắt lực lượng bạo phát. Thân hình hắn nhảy vụt lên trời cao. Một kiếm vung ra. Đầu của đao ma luyện ngục bay lên.

Đao ma luyện ngục cao chừng hơn hai thước. Nếu không nhảy lên, căn bản là không có cách nào chặt được đầu.

Nhìn thi thể đao ma luyện ngục ngã xuống, Sở Mộ khẽ thở phào nhẹ nhõm.

- Ma thú luyện ngục tầng thứ năm, so với tầng thứ tư càng cường đại hơn. Vẩy giáp trên thân đao ma luyện ngục còn cứng hơn so với lông trên người của người sói luyện ngục...

Sở Mộ có thể cẩn thận cảm giác được sự khác biệt trong đó.

May là có thánh kiếm mới càng sắc bén hơn, phối hợp với tấc kiếm phát lực, uy lực càng mạnh mẽ hơn.

Sở Mộ xé thi thể đao ma luyện ngục ra, lấy ra một khối tinh nguyên. Tinh nguyên này lớn hơn so với trước đây một vòng. Sau khi dùng xong, thời gian khoảng hai mươi hơi thở, cảm giác cường hóa càng rõ ràng.

Lấy chiếc nhẫn không gian từ trên thân của hai kiếm giả xui xẻo bị đao ma luyện ngục phân thây, thu lại, Sở Mộ liền nhanh chóng rời khỏi đó.

- Nếu không cách nào hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực, tu luyện Vô Kiếm Luyện Ngục chỉ có thể đến tầng thứ sáu đành ngừng lại.

Sở Mộ thầm nghĩ, bảo y trên người bị tàn phá, rách nát. Trông hắn giống như ăn mày.

Thực lực của ma thú luyện ngục của Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, rõ ràng cao hơn so với ma thú luyện ngục tầng thứ năm. Tuy rằng xác suất thu được tinh nguyên đã nâng cao không ít, nhưng mức độ nguy hiểm cũng một đường nâng cao.

Dưới tình huống bình thường, kiếm giả có thể một mình xông đến Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ năm, ở bên ngoài, chí ít cũng là thực lực Kiếm Vương cao cấp. Chỉ có số rất ít là Kiếm Vương trung cấp. Loại Kiếm Vương cấp thấp giống như Sở Mộ, chính là có một không hai.

Nếu không có nửa bước bên người, đồng thời ở dưới áp lực, một lần nữa đột phá, đạt đến đại thành, Sở Mộ cũng khó có thể ở trong tầng thứ năm tu luyện lâu như vậy. Hắn đồng thời chém giết không ít ma thú luyện ngục, nhận được hơn mười khối tinh nguyên. Khiến cho khí lực của hắn đạt được tình trạng cường độ của Kiếm Vương tam tinh bình thường.

Luận về thành tựu kiếm pháp, Sở Mộ vượt qua rất nhiều kiếm giả. Vấn đề, hắn dùng chỉ là thánh kiếm hạ phẩm. Cho dù xét về mức độ sắc bén cũng là thánh kiếm hạ phẩm. Nếu như không có phương pháp tấc kiếm, ngay cả ma thú luyện ngục tầng thứ năm, chỉ sợ cũng khó có thể giết chết được.

Tiến vào tầng thứ sáu, gặp phải ma thú luyện ngục đi một mình hoặc hai con, dựa vào nửa bước đọ sức, Sở Mộ có thể đứng ở thế bất bại. Nhưng nếu muốn chém giết đối phương, lại hết sức khó khăn. Bình thường đều là một cuộc ác chiến.

Từ sau khi xông qua tầng thứ tư, Sở Mộ đã nắm giữ các loại kiếm pháp bản thân tu luyện đến mức tận cùng. Hắn bắt đầu tìm hiểu bản chất của kiếm pháp. Nhưng trước sau hắn vẫn không bước qua được cánh cửa.

Kiếm pháp là kiếm thuật thăng hoa, lấy kiếm thuật làm căn cơ. Kiếm pháp cùng kiếm thuật khác nhau, chính ở nội dung quan trọng.

Kiếm thuật là căn bản, là cơ sở. Kiếm pháp chú ý tới nội dung quan trọng. Nắm chắc được nội dung quan trọng, lấy nội dung quan trọng làm trụ cột. Về điểm này, Sở Mộ đã sớm hiểu rõ ràng. Nhưng hiểu rõ ràng là một chuyện, hoàn toàn tìm hiểu lại là một chuyện khác.

Từ tầng thứ tư tới tầng thứ sáu, Sở Mộ tối thiểu chém giết hơn một nghìn con ma thú luyện ngục, bị vài lần trọng thương. Hắn không ngừng tìm hiểu, nhưng trước sau có loại cảm giác bị chắn ở ngoài cửa.

Nghỉ ngơi một lát, chờ sau khi thể lực hoàn toàn khôi phục, Sở Mộ quyết định, khoảng thời gian này tiếp tục tu luyện ở tầng thứ sáu. Nếu như vẫn không cách nào tìm hiểu được ản chất của kiếm pháp, nắm giữ được kiếm lực, vậy hắn đành phải tạm thời rời khỏi đây.

Trong thời khắc này thần kinh có trạng thái căng thẳng. Hắn duy trì liên tục quá lâu, cũng không chịu nổi.

Thời điểm ở tầng thứ năm, Sở Mộ ngược lại là muốn đi vào doanh địa Thiên Kiếm nghỉ ngơi. Đáng tiếc, không có ai dẫn đường, hắn cũng không biết nó nằm ở đâu. Hắn căn bản không có tìm được. Hắn bất tri bất giác đánh tới lối vào cánh cửa vòng xoáy tầng thứ sáu, trực tiếp tiến vào tầng thứ sáu.

Ma thú luyện ngục tầng thứ sáu quá mức cường đại. Sở Mộ không thể không cẩn thận từng li từng tí.

Không gặp phải ma thú luyện ngục, hắn lại gặp phải một kiếm giả. Người này mặc trang phục trường bào màu đen, thần sắc lạnh lùng nghiêm túc. Thoạt nhìn bộ dạng khoảng ba bốn mươi tuổi, toàn thân đầy sát khí nồng đậm tới kinh người.

Sở Mộ vào Vô Kiếm Luyện Ngục, chém giết không một vạn cũng phải tới tám nghìn ma thú luyện ngục. Nhưng so với người này, sát khí trên người hắn đơn giản là gặp sư phụ.

Sở Mộ thấy đối phương, đồng thời, đối phương cũng phát hiện ra Sở Mộ. Hắn liếc mắt nhìn qua, không có tinh quang bắn ra bốn phía, nhưng ánh mắt u ám thâm thúy, khiến cho sắc mặt Sở Mộ biến đổi, tóc gáy dựng thẳng.