Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 173: Thượng nguyên kiếm khí quyết. Song kiếm thuật (1)




Tổng cộng chín người lúc này mới nhanh chóng rời khỏi sơn cốc nhỏ, dọc theo đường núi gập ghềnh, rất nhanh rời đi. Nhanh chóng trở về Thanh Phong kiếm phái, chuyến đi Thanh Lan hư cảnh này cuối cùng cũng chấm dứt, tất cả lại lặng lẽ trở về như bình thường.

Thanh Phong kiếm phái, trong Thanh Phong chủ điện.

- Chưởng giáo, Thanh Lan kiếm phái này thực sự quá càn rỡ, dám trái với ước hẹn ba phái, để cho một đệ tử thập đoạn đỉnh phong giả trang thành đệ tử tinh anh cửu đoạn tiến vào trong Thanh Lan hư cảnh. Lúc ấy nếu không phải có Sở Mộ ở đó, chỉ sợ toàn bộ đệ tử tinh anh của bổn phái sẽ chết trong Thanh Lan hư cảnh a.

La trưởng lão sau khi nghe Sở Mộ báo cáo xong, lúc này giận dữ, một tay liên tục vỗ xuống bàn, đột nhiên đứng dậy quát, mái tóc đen bay tán loạn.

Lần này là do hắn cầm đầu, lĩnh đội, nếu như hai mươi đệ tử tinh anh toàn bộ đều chết trong Thanh Lan hư cảnh, mặc kệ kiếm phái có trừng phạt hắn hya không, trong lòng hắn khó mà bình yên được, sẽ có tâm ma. Một khi có tâm ma, cũng đồng nghĩa với việc sau này hắn không có khả năng tiến bộ, thậm chí còn có khả năng vì vậy mà chán chường, xuống dốc.

Ba vị chưởng viện và chư vị trưởng lão khác cũng vẻ mặt phẫn nộ, tinh mang trong mắt lập lòe, phát ra khí tức tràn ngập chủ điện, giống như có kiếm quang tràn ngập, khiến cho Sở Mộ thân là người ở trong đó cảm thấy áp lực khó chịu, không thể không tonaf lực vận chuyển kiếm khí mới miễn cưỡng kiên trì được.

- Được rồi, thu liễm khí tức của các ngươi đi.

Chưởng giác La Thiên Hùng nói, tự nhiên có một cỗ uy thế bá đạo, chư vị trưởng lão lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng thu liễm khí thế sát cơ, làm cho Sở Mộ thở dài một hơi.

- Sở Mộ, lần này ta đại biểu Thanh Phong kiếm phái cảm tạ ngươi.

Nói xong La Thiên Hùng đứng lên, không ngờ lại hạ kiếm lễ với Sở Mộ, làm cho trong lòng Sở Mộ chấn động.

- Chưởng giáo, ta cũng là đệ tử Thanh Phong kiếm phái.

Sở Mộ nghiêm túc, nghiêm mặt nói, hành kiếm lễ lại với La Thiên Hùng.

- Bất kể thế nào, Thanh Phong kiếm phái có ngươi chính là vinh hạnh lớn lao.

La Thiên Hùng lần nữa ngồi xuống, nhìn qua Sở Mộ, vẻ mặt vui mừng:

- Từ hư cảnh trở về chắc hẳn ngươi cũng rất mệt mỏi a. Như vậy đi, chuyện còn lại sẽ do ta và chư vị chưởng viện, trưởng lão xử lý. Có lẽ nên lấy lại công đạo, coi như là khai chiến với Thanh Lan kiếm phái cũng nhất định phải đòi lại, ngươi hãy đi về nghỉ ngơi thật tốt, chờ đợi kết quả. Sau này còn có khiêu chiến càng thêm lớn hơn chờ đợi ngươi.

- Được, chưởng giáo, các vị chưởng viện và trửng lão, Sở Mộ xin được cáo lui trước.

Sở Mộ gật đầu, chậm rãi nói, sau khi hành kiếm lễ với chưởng giáo, chưởng viện và chư vị trưởng lão, hắn quay người đi ra khỏi Thanh Phong chủ điện, đi tới khu vực của đệ tử tinh anh.

Về phần đám người Lý Dật, sau khi trở về kiếm phái bọn họ đã trở về lầu các của mình nghỉ ngơi.

Chuyến đi Thanh Lan hư cảnh này tuy rằng thu hoạch rất lớn, thực lực bản thân rõ ràng có tăng lên, nhưng mà thần kinh luôn căn cứng, hiện tại bình tĩnh lại hắn cũng cảm thấy mỏi mệt không thôi, cho nên thả lỏng người nghỉ ngơi là phương thức điều trị tốt nhất.

Kiếm giả tu luyện, tất cả phương diện kết hợp với nhau thì mới có thể tiến bộ và đột phá lớn hơn, bộ mặt căng cứng cũng chỉ tạo thành bất lợi với mình.

...

- Sư huynh, người trở về rồi...

Trên khuôn mặt nhỏ của Lý Vi tràn ngập vẻ kích động.

- Ồ?

Sở Mộ mỉm cười, gật gật đầu, có cảm giác ấm áp nho nhỏ:

- Tu vi ngươi rất nhanh đạt tới lục đoạn đỉnh phong, không tệ, chỉ sợ qua một thời gian ngắn nữa ngươi có thể đột phá tới thất đoạn, trở thành đệ tử nội môn a.

- Sư huynh, coi như là đột phá tới thất đoạn, muội vẫn là kiếm thị của sư huynh.

Lý Vi sau khi thốt ra lời này, khuôn mặt đỏ bừng.

- Ha ha, được rồi...

Sở Mộ lúc này cười phá lên, chợt nói:

- Muội giúp ta lấy một bộ y phục sạch sẽ, ta muốn đi tắm một chút.

- Được, sư huynh.

Lý Vi vội vàng gật đầu, nhanh chóng quay người rời đi, nàng cảm thấy hai má mình nóng rực. Mắc cỡ chết người, sao nàng có thển ói ra loại lời nói như vậy cơ chứ? Trong lúc nhất thời trong lòng Lý Vi rối loạn không thôi.

Trong Thanh Lan hư cảnh, Sở Mộ cũng không có tắm rửa qua lần nào, lúc tu vi đột phá tới cửu đoạn, thể chất bản thân sẽ trải qua một lần tinh lọc, thân thể trở nên thông thuận hơn rất nhiều, thứ hai là không có điều kiện tắm rửa.

Hiện tại tắm rửa, nước ẩm chảy qua toàn thân, loại cảm giác này quả thực vô cùng thoải mái, thoải mái toàn thân. Sau khi tắm xong, Sở Mộ lại đem thân thể ngâm trong bồn nước lớn, bên trong có đầy nước ấm, ngâm qua một lát, thân thể càng thoải mái khó có thể nói nên lời.

Trọn vẹn ngâm người chừng nửa canh giờ, nước lạnh đi thì Sở Mộ mới đứng dậy, sau khi mặc tử tế hắn mới đi tới lầu hai.

- Đúng rồi, sư huynh, vừa rồi La sư tỷ tới tìm huynh.

Lý Vi đã bình tĩnh trở lại, nhìn thấy Sở Mộ, nàng vội vàng nói.

- La sư tỷ sao?

Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ nghi hoặc, chợt giật mình nói:

- nàng có nói tới tìm ta có chuyện gì không?

- Nàng không có nói chuyện gì. Chỉ là nhìn thấy sư huynh vẫn chưa về cho nên nàng đã rời đi.

Lý Vi nói.

- Được, hôm nay ta cần nghỉ ngơi, có người tim ta, nếu như không có chuyện gì quan trọng muội từ chối tất cho ta.

Sở Mộ gật đầu nói.

- Vâng sư huynh.

Lý Vi vội vàng gật đầu đáp ứng, có thể làm một chút chuyện vì sư huynh, tự đáy lòng nàng cảm thấy vui vẻ không thôi.

Lý Vi xuống lầu, Sở Mộ nằm trên giường, đắp kín chăn, chuyện gì cũng không muốn, hắn chậm lâm vào ngủ say, tận sâu trong linh hồn cũng bắt đầu nghỉ ngơi, bắt đầu khôi phục.

Giấc ngủ này Sở Mộ ngủ rất dài, trọn vẹn tới sáng sớm ngày hôm sau mới tỉnh lại. Hắn cảm thấy tinh thần no đủ, sảng khoái không thôi, tất cả mọi sự vật bốn phía dường như càng trở nên rõ ràng, giống như linh hồn hắn cường đại hơn sau một giấc ngủ vậy.

Vung quyền cước một chút, xương cốt toàn thân vang lên tiếng lách cách như rang đậu, gân cốt toàn thân thư giãn. Không bao lâu sau, Sở Mộ lập tức cảm thấy máu trong cơ thể mình lưu chuyển, giống như muốn sôi trào lên. Vừa sáng sớm mà cảm giác lạnh lẽo chung quanh đã bị xua tan đi rất nhiều.

Lần này, thu hoạch trong Thanh Lan hư cảnh đại bộ phận đều nộp lên trên kiemesp hái, hắn chỉ để lại một phần nhỏ. Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà đều là tinh hoa chính thức.

Một môn kiếm khí quyết Hoàng cấp cực phẩm, một môn kiếm khí quyết Hoàng cấp thượng phẩm, một món kiếm thuật cao giai nguyên vẹn. Một cái ngụy kiếm khí, ba khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần, còn có hai khỏa Xích Huyết quả cùng với thứ quan trọng nhất là Thanh Lan thánh quả...

Thanh Phong kiếm phái tự nhiên cũng biết rõ các đệ tử nhất định cũng có chỗ cất giấu, nhưng mà cũng không có muốn các đệ tử giao ra toàn bộ thu hoạch của mình.