Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1686: Xem mưa ngộ kiếm (Hạ)




Sở Mộ bất giác chìm đắp trong đó, hắn chắp hai tay sau lưng ngửa đầu nhìn trời, đôi mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vô số sóng gợn trên phong cấm, hắn như hóa thành tượng đá.

Hơi thở huyền diệu khó giải thích phát ra từ người Sở Mộ xoay quanh bốn phía. Vài Kiếm Vương ở gần đó mắt sáng rực nhìn Sở Mộ, rất hâm mộ hắn. Sở Mộ lúc này đang tiến vào trạng thái kỳ lạ, loại trạng thái này gọi là ngộ đạo.

Ngộ đạo chỉ ngộ chứ không thể cầu, một số Kiếm Giả cả đời chỉ có vài lần hiếm hoi ngộ đạo. Một vài Kiếm Giả thường xuyên ngộ đạo, mỗi lần ngộ đạo dù thực lực không tiến bộ rõ rệt cũng có ích lợi lớn. Lợi ích đôi khi thể hiện trực tiếp, đôi khi ẩn tính từ từ hiện ra.

Tóm lại ngộ đạo rất hiếm có, không thể quấy rầy nếu không sẽ gây thù lớn.

Không ai muốn khi không kết thù với người khác, đặc biệt trong tình huống không xung đột ích lợi gì. Cho nên các Kiếm Giả tản ra, chỉ có hai Kiếm Vương nhìn rõ khuôn mặt Sở Mộ thì tự động đứng hai bên thủ hộ.

Nhiều Kiếm Giả ngước nhìn vô số sóng gợn, hy vọng mình cũng vào trạng thái ngộ đạo như Sở Mộ. Nhưng ngộ đạo chỉ gặp chứ không thể cầu.

Đôi mắt Sở Mộ sâu thẳm bí ẩn, tĩnh lặng như hồ nước không chút sóng gợn, như hợp nhất với phong cấm trên chiến hạm.

Giây sau từng tầng sóng gợn dập dờn trong mắt Sở Mộ, từ từ khuếch tán, những giọt mưa như rơi xuống con ngươi của hắn.

Các tia lĩnh ngộ dâng lên trong đầu Sở Mộ.

Mọi thứ trước mắt Sở Mộ dường như thay đổi.

Mây đen đầy trời biến thành quân đội, mặc áo giáp đen, tay cầm trường kiếm đen, kỷ luật nghiêm ngặt rèn luyện kỹ càng, quân thiện chiến đánh đâu thắng đó. Bọn họ sẵn sàng trận địa đón quân địch, chuẩn bị công phạt hết thảy, không ai ngăn được.

Ra lệnh một tiếng, trường kiếm màu đen ra khỏi vỏ chém ra, từng đường kiếm hóa thành các giọt mưa từ trên trời giáng xuống. Sở Mộ cảm giác như mình đối mặt vô số công kích, vô cùng vô tận kiếm thuật thi triển ra muốn giết hắn.

Sở Mộ một mình một người cầm kiếm bén đứng trên trời, đối diện thiên quân vạn mã, đối diện vô số kiếm thuật tấn công. Trong lòng Sở Mộ không chút sợ hãi ngược lại dâng lên hào tình đâm thẳng trời mây, tay cầm kiếm bén.

Sở Mộ lắc cổ tay, thân kiếm hú dài như đang hưng phấn.

Tuy ngàn vạn người nhưng ngô không sợ.

Kiếm ý bay lên trời, kiếm bén chém ra, bằng phẳng không mang theo khói lửa nhưng rạch phá bóng tối, rạch bầu trời. Một kiếm đánh nát các giọt mưa vụn vỡ.

Những giọt mưa vô cùng vô tận, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau, càng lúc càng sắc bén hơn. Giọt mưa không ngừng rơi, kiếm thuật tấn công càng tinh diệu.

Sở Mộ ở trên trời cầm kiếm mưa, chặt chém tước đâm đập hất, hắn thi triển các loại kiếm thuật, đối mặt áp lực càng lúc càng lớn. Bên ngoài thì người Sở Mộ không húc nhích, phát ra hơi thở đôi khi nhanh có khi chậm lúc thì dồn dập khi thì từ từ có lúc bàng bạc thỉnh thoảng mỏng manh, đủ loại khác nhau.

Vô số giọt mưa từng đợt bị đánh nát, vô số kiếm thuật bị phá giải từng chiêu. Sở Mộ như vị thần kiếm thuật, không chiêu nào đến gần hắn được.

Bất giác trong đầu Sở Mộ nổi lên kiếm thuật của Kiếm Khí Chi Linh hắn đã thấy mỗi lần đánh nhau trong Chân Nguyên bí cảnh, từ Kiếm Khí Chi Linh nhất giai bình thường nhất đến nhị giai, Kiếm Khí Chi Linh tam giai, Kiếm Khí Chi Linh tam giai thống lĩnh, Kiếm Khí Chi Linh tam giai quân vương, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng.

Kiếm thuật của chúng nó từ thô sơ đơn giản đến ngắn gọn thâm ảo, cao thâm khó dò, từng tầng đẩy lên.

Hôm đó Sở Mộ chiến đấu với nhóm Kiếm Khí Chi Linh, quan sát kiếm thuật của Kiếm Khí Chi Linh quân vương, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng. Nhưng Sở Mộ chỉ hấp thu được một phần, bây giờ đột ngột ngộ đạo khiến hắn như đối diện thiên quân vạn mã, đánh bằng kiếm thuật. Khi Sở Mộ hấp thu trọn vẹn những gì mình quan sát được biến thành thứ của mình thì bình cảnh kiếm thuật bắt đầu lên từ từ.

Sức mạnh cá nhân đối kháng nguyên thiên địa, Sở Mộ đối mặt áp lực to lớn, áp lực đáng sợ từng tầng tăng lên, tiềm lực của hắn dần bị khai phá ra.

Các Kiếm Giả xung quanh kinh ngạc khí thế Sở Mộ phát ra càng lúc càng mạnh mẽ, sắc bén như thần kiếm ra khỏi vỏ, cực kỳ bén nhọn.

- Uy thế mạnh quá!

Tốc độ chiến hạm siêu nhanh, rất nhanh bay qua khu mây đen, ánh mặt trời sáng sủa chiếu xuống, xuyên qua phong cấm rơi trên mặt Sở Mộ, đánh thức hắn.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Đáng tiếc, nếu có thể tham ngộ lâu thêm chút thì kiếm thuật của ta sẽ lại tiến bộ.

Sau đó Sở Mộ mỉm cười, thu hoạch to lớn, kiếm thuật từ Thần Cảnh sơ kỳ tăng lên trung kỳ.

Sở Mộ chắp tay cười nói:

- Đa tạ hai vị huynh đài hộ quan.

Hạ Tử Hùng từ tốn nói:

- Sở huynh nói vậy rất xa lạ, nếu không có Sở huynh thì hai huynh đệ chúng ta đã chết trong Chân Nguyên đại điện.

Hạ Tử Uy gật đầu lia.

Vì họ thủ hộ Sở Mộ nên cả ba quen nhau.

Hạ Tử Hùng, Hạ Tử Uy là huynh đệ, còn là song sinh, khuôn mặt rất giống, mặc trường bào màu khác nhau. Hạ Tử Hùng là huynh trưởng, mặc trường bào màu đỏ rực. Hạ Tử Uy là đệ đệ, mặc trường bào màu lam nhạt.

Tuy khuôn mặt giống y như đúc nhưng khí chất của hai người khác hẳn. Hạ Tử Hùng trầm ổn, Hạ Tử Uy thì nhanh nhạy.

Trò chuyện một lúc sau ba người hiểu biết sơ về nhau.

Hai huynh đệ Hạ Tử Hùng, Hạ Tử Uy đến từ Hạ gia thành Đông Hoa Hỗn Loạn đại vực, là đại thiếu gia và nhị thiếu gia. Hai người không kể tuổi nhưng trông còn khá trẻ, chắc không hơn một trăm, tu vi là Tạo Hóa tam trọng thiên. Lúc trước hai người đi qua Tây Hổ đại vực đến Chân Nguyên bí cảnh, giờ định về Hạ gia thành Đông Hoa Hỗn Loạn đại vực.

Tính ra xem như có duyên.

Hai huynh đệ cá tính hơi ngay thẳng, không phải loại người mưu kế sâu xa gì. Sở Mộ cũng vui vẻ quen biết với nhau.

Hạ Tử Uy cười nói:

- Phải rồi. lần này Sở huynh đi Hỗn Loạn đại vực nếu không có chuyện gì gấp hay là cùng huynh đệ chúng ta đến Hạ gia, khiến chúng ta tận tình chiêu đãi?

- Mục đích ta đến Hỗn Loạn đại vực vì muốn mua chút nguyên dịch.

Sở Mộ ngẫm lại hai huynh đệ Hạ thị là Kiếm Giả sinh ra và lớn lên ở Hỗn Loạn đại vực, hiểu biết Hỗn Loạn đại vực hơn hắn rất nhiều. Tự mình lần mò chẳng bằng nhờ bọn họ chỉ giúp, không chừng tiết kiệm thời gian hơn, cộng thêm mua nguyên dịch chẳng phải là chuyện bí mật gì.

- Mua nguyên dịch? Sở huynh hỏi đúng người rồi.

Hạ Tử Uy cười đắc ý nói:

- Đúng dịp trong thành Đông Hoa có một Đông Hoa lâu, Đông Hoa lâu mua bán các loại, bao gồm nguyên dịch.