Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1668: Sức mạnh dùng mãi không cạn




Thấy những Kiếm Vương khác đã giải quyết xong đối thủ, chỉ có ba Kiếm Vương lợi hại nhất như họ là mãi chưa xử được Kiếm Khí Chi Linh quân vương, ba người La Hoa thầm nôn nóng.

Sở Mộ thì không gấp, hắn ước gì tiếp tục chiến đấu để hắn quan sát, tham ngộ nhiều hơn cho đến không còn gì nữa mới thôi.

Đối diện ba Kiếm Vương cao giai ức chế tu vi lại thi triển bí pháp, Kiếm Khí Chi Linh quân vương biểu hiện tính dẻo kinh người tử chiến không lùi, dũng mãnh không sợ chết.

Ba người La Hoa nôn nóng muốn vào Chân Nguyên đại điện nên càng táo báo hơn.

Vi Xương nghiến răng nói:

- Nghe đây, khi chúng ta cùng lùi lại các ngươi hãy hành động, thi triển kiếm kỹ uy lực mạnh nhất, cố gắng oanh giết con Kiếm Khí Chi Linh này.

Tuy rằng cảm thấy thật mất mặt nhưng Vi Xương biết theo tình huống trước mắt nếu cứ tiếp tục chiến đấu, dù bọn họ chiếm ưu thế cũng phải kịch chiến một thời gian, có lẽ là mười phút, nửa canh giờ mới hạ gục Kiếm Khí Chi Linh quân vương được.

La Hoa, Kỷ Thư Ninh nghe vậy không phản đối.

Đám Kiếm Vương còn sống nghe xong vội vàng súc thế, lực lượng mạnh mẽ ngưng tụ trên kiếm bén.

Một giây, hai giây, ba giây, La Hoa, Vi Xương, Kỷ Thư Ninh đột nhiên bùng nổ chém ra nhát kiếm cực kỳ mạnh, là một chiêu kiếm kỹ cạn chiến. Ba chiêu kiếm kỹ đánh trúng người Kiếm Khí Chi Linh quân vương làm nó run rẩy, nguyên khí phát tán, lực lượng cường đại làm nó cứng người khác.

Cơ hội là đây, ba người bùng nổ tốc độ nhanh nhất lùi về, các Kiếm Vương rút kiếm ra. Kiếm kỹ màu sắc rực rỡ khác nhau từ bốn phương tám hướng đánh hướng Kiếm Khí Chi Linh quân vương, nhấn chìm Kiếm Khí Chi Linh.

Nhiều kiếm kỹ và cực mạnh, ít nhất cỡ kiếm kỹ địa giai nhị phẩm phá địa cấp cùng đánh trúng, Sở Mộ tưởng tượng dù Kiếm Khí Chi Linh quân vương ghê gớm đến mấy cũng không chịu nổi.

Quả nhiên khi dư ba kiếm kỹ tan biến, Kiếm Khí Chi Linh quân vương biến mất, mặt đất gồ ghề tan hoang, nứt rạn li ti như phế tích.

Gần ngàn Kiếm Vương chiến đấu với Kiếm Khí Chi Linh xong còn khoảng sáu trăm người, coi như thương vong thảm trọng. Nhưng sáu trăm Kiếm Vương cùng thi triển ra kiếm kỹ uy lực cường đại đánh vào người Kiếm Khí Chi Linh quân vương, uy lực đó thật sự là khủng bố tuyệt luân.

Kiếm Khí Chi Linh quân vương chết, phong cấm trên cửa Đông điện nhạt dần rồi biến mất.

La Hoa nói:

- Mọi người hồi sức đi.

La Hoa móc đan dược ra ném vào miệng.

Trận chiến này chết hơn ba trăm Kiếm Vương, số khác còn sống cũng kiệt sức, cần phục hồi lại.

Không lâu sau các Kiếm Vương lấy lại sức, đứng dậy đi hướng cửa lớn Đông điện, nối đuôi nhau đi vào.

Trong Đông điện trống trải, chỉ có có một quả cầu sắc sỡ ngũ sắc lơ lửng giữa không trung tỏa ra dao động lực lượng phong cấm.

La Hoa chỉ vào quả cầu sặc sỡ nhiều màu, nói:

- Đó là một trong phong cấm của Chân Nguyên đại điện, phá vỡ nó mới mở Chân Nguyên đại điện ra được.

Phá nguồn phong cấm không nguy hiểm gì, mỗi Kiếm Vương rút kiếm chém.

Từng đòn công kích đánh vào nguồn phong cấm làm nó rung rung.

Nguồn phong cấm cực kỳ cứng rắn, mặc cho đám Kiếm Vương không ngừng chém kiếm thì nó vẫn không sứt mẻ. Mọi người tăng mạnh lực công kích hơn.

Sáu trăm Kiếm Vương liên tục chém năm phút mới nghe tiếng răng rắc, nguồn phong cấm nứt ra cái khe.

Thấy có cơ may, mọi người mừng rỡ tiếp tục chém kiếm.

Mỗi đòn công kích khe nứt trên nguồn phong cấm mở rộng ra, hơn mười giây sau nguyên nguồn phong cấm vỡ nát. Đông điện rung rung, dường như sắp xảy ra chuyện gì.

La Hoa nói:

- Đi, đi Chân Nguyên đại điện.

La Hoa dẫn đầu lao ra khỏi Đông điện lao nhanh hướng Chân Nguyên đại điện.

Cùng lúc đó, nguồn phong cấm trong ba tiểu điện tây, nam, bắc cũng bị phá.

Mấy người lao ra Đông điện đi Chân Nguyên đại điện thì thấy bên ngoài Chân Nguyên đại điện cao ngàn thước, phong cấm sặc sỡ nhiều màu dao động như mặt hồ bị gió thổi gợn sóng lăn tăn.

Vô số phong cấm nhạt dần, các Kiếm Vương tụ tập ngoài Chân Nguyên đại điện, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm cánh cửa khép chặt, chờ phong cấm biến mất.

Mỗi giây dài như một ngày, một tháng, tốc độ phong cấm biến mất khiến người sốt ruột.

Mười phút mà dài như mấy năm, đám Kiếm Vương chờ đợi sắp nổi điên. Cuối cùng phong cấm biến mất.

Mười mấy Kiếm Vương cao giai lập tức lao lên, phá mở cửa lớn dày nặng củ Chân Nguyên đại điện, lao vào trong Chân Nguyên đại điện.

Kiếm Vương khác không cam lòng tụt hậu, họ bộc phát tốc độ nhanh nhất như mưa sao sa vụt qua không trung lao hướng cửa lớn Chân Nguyên đại điện.

Sở Mộ lẩn trong đám đông, Bá Vương theo sát hắn cùng vào cửa Chân Nguyên đại điện.

Bước qua cử lớn Sở Mộ bỗng rùng minh, cảm giác rất khó tả.

Các Kiếm Vương khác cũng rùng mình như Sở Mộ, bọn họ khẽ rên, có vẻ rất sướng.

Một Kiếm Vương kinh kêu:

- Nguyên khí thiên địa đậm đặc tinh thuần quá!

Kiếm Vương khác kêu lên:

- Lần đầu tiên ta cảm nhận nguyên khí thiên địa đậm đặc nhất, tinh thuần nhất, gần như sắp hóa thành nguyên dịch.

Chỗ này rất trống trải, chắc là tiền điện, trừ vách tường ra không có vật gì khác.

Nhưng trong không khí lơ lửng vô số sắc trắng như dải lụa, nhưng không thể chạm vào, có thể cảm nhận bên trong ẩn chứa dao động lực lượng tinh thuần kinh người. Các Kiếm Vương rất quen thuộc với nó, vì mỗi ngày bọn họ đều tiếp xúc, từng giây từng phút tiếp xúc, nhưng không đậm đặc như vậy.

Nguyên khí, mức độ đậm đặc, tinh thuần vô cùng kinh người của nguyên khí thiên địa. Kiếm Vương kia nói đúng, nguyên khí nơi này đúng là đậm đặc, tinh thuần gần như sắp hóa thành nguyên dịch.

Nguyên dịch là cái gì?

Đó là từ Nguyên Tinh cực phẩm mới rút ra được, một vạn khối Nguyên Tinh cực phẩm mới rút được một cân nguyên dịch. Xem nguyên khí gần như hóa lỏng trôi nổi trong phạm vi mấy vạn thước, cao vài trăm thước nếu hình thành nguyên dịch sẽ là bao nhiêu cân?

Một vạn cân?

Mười vạn cân?

Hay nhiều hơn thế? Không thể tưởng tượng.

Một Kiếm Vương kích động đến quên chú ý, quên mất trong Chân Nguyên bí cảnh tu vi không thể vượt qua Tạo Hóa tam trọng thiên:

- Ta muốn tu luyện tại đây!

Kiếm Vương ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp tu luyện thử. Nguyên khí gần như hóa lỏng bị lôi kéo chui vào cơ thể Kiếm Vương, nhưng năm phút sau gã nhăn mặt đau đớn, người run cầm cập. Kiếm Vương cưỡng ép ngừng tu luyện, khẽ rên phun ra ngụm máu.

Kiếm Vương vừa lau máu dính bên môi vừa nói:

- Quá đậm, kinh mạch không chịu nổi, suýt nữa nổ tan xác rồi.

Người nghe thầm buồn cười, rồi tim rớt cái bịch.

Sở Mộ mắt lóe tia sáng, vì hắn nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng, hắn sốt ruột muốn thử nghiệm. Nếu thành công nghĩa là ở trong Chân Nguyên đại điện kiếm nguyên của hắn sẽ dùng mãi không bao giờ cạn kiệt.