Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1637: Cuộc chiến phong hào (Hạ)




Quý Du đang tìm cơ hội, cố gắng một kiếm đánh bại Sở Mộ.

Đây là lý do Sở Mộ tự tin sẽ đánh bại Quý Du, vì nếu gã thi triển một chiêu kiếm kỹ chiêu địa giai tứ phẩm phá địa cấp bao trùm Đấu Kiếm đài làm hắn không có đường trốn, hắn sẽ bị đánh bại ngay lập tức không cần quyết đấu làm gì.

Trường kiếm nằm trong tay thoải mái tự nhiên, một kiếm sắc bén, một kiếm tuyệt sát, một kiếm phá không. Kiếm ở trong tay, người kiếm hợp nhất, sát khí bén nhọn không chút nương tình.

Áp lực lớn khiến Sở Mộ nghẹt thở, cũng trong áp lực hắn cảm giác trạng thái chiến đấu chưa từng có, các loại hiểu ra dâng lên trong lòng. Nếu có thời gian Sở Mộ sẽ tĩnh tọa cẩn thận tham ngộ, tiếc rằng đang trong lúc chiến đấu, còn là cuộc chiến cường độ siêu cao.

Quý Du là đối thủ mạnh thực lực cực kỳ đáng sợ.

Phải áp sát đối phương, đánh gần thân mới có hy vọng thắng.

Quý Du vẫn giữ công kích cường độ cao, mỗi kiếm như sấm sét nhưng không phải kiếm kỹ nên tiêu hao không nhiều, thần niệm của gã đủ sức chống đỡ. Tu vi của Quý Du bị áp chế, lực lượng thần niệm cũng chịu ảnh hưởng nhưng vẫn rất cường đại, mạnh hơn Kiếm Vương Tạo Hóa nhất trọng thiên bình thường rất nhiều.

Sở Mộ đang tìm cơ hội áp sát, Quý Du cũng tìm cơ hội.

Quý Du thầm nhủ:

- Nếu ngươi cứ muốn tìm đủ cách đến gần ta vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này!

Quý Du không biết tại sao Sở Mộ cố gắng muốn đến gần mình, nhưng gã đoán là hắn cảm thấy đến gần đánh xáp lá cà mới có cơ hội thắng. Đánh gần người đa phần dựa vào kiếm thuật, số ít mới dùng kiếm kỹ.

Quý Du tu luyện đến đẳng cấp Kiếm Vương thất tinh, đã luyện kiếm hơn một trăm năm, gã tự nhận kiếm thuật cũng không kém, ít nhất cao hơn Sở Mộ. Cộng thêm Quý Du cũng giỏi về kiếm kỹ cận chiến, kết hợp lại chắc chắn có thể đánh bại Sở Mộ.

Nghĩ đến đây Quý Du thu kịp, nhích chân dung nhập lôi chi quy tắc vào, hai chân như đạp trên tia chớp, có tiếng xèo xèo vang lên. Quý Du như hợp nhất với sấm sét, tựa tia chớp phá không chém vào Sở Mộ.

Kiếm giơ lên, tia chớp mãnh liệt nhảy nhót trên thân kiếm.

Thánh kiếm trong tay Quý Du là hạ phẩm, vì tu vi bị áp chế nên gã chỉ có thể dùng thánh kiếm hạ phẩm, phẩm chất của kiếm không bằng Cuồng Đình thánh kiếm của Sở Mộ.

Chợt lóe, trước mắt mọi người như có tia chớp xé rách không trung, kiếm giơ cao dung nhập lực lượng lôi chi quy tắc mãnh liệt giáng xuống đâm hướng Sở Mộ. Sở Mộ thấy tia chớp vụt qua trước mắt, bóng dáng Quý Du biến mất chỉ còn lại sấm sét tím chém tới.

Sắc bén mà bá đạo tuyệt luân.

Sở Mộ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đánh xáp lá cà chọt trúng chỗ ngứa của hắn. Nếu đánh gần thân mà vẫn không thể hạ gục Quý Du tức là Sở Mộ bây giờ chưa thể đấu lại gã, dù hắn không cam lòng thì đành nhường phong hào lại cho gã.

Còn về thi triển bí pháp, Phần Huyết Biến đại thành hao tổn tinh huyết, Quý Du cũng có bí pháp chắc chắn không thua gì Phần Huyết Biến đại thành, Sở Mộ không chiếm ưu thế. Thần Hoang kiếm quyết thì cần mười giây, chiến đấu cường độ cao như vậy một giây biến hóa, đừng nói mười giây, dù là một giây Sở Mộ cũng khó xoay sở.

Bằng vào thực lực chiến một trận đi.

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng, Cuồng Đình thánh kiếm chém ra như tia chớp trắng rạch phá không trung để lại quỹ tích vô cùng rực rỡ, khiến người kinh dị.

Một Kiếm Vương xoe tròn mắt:

- Kiếm nhanh quá!

Mới rồi Sở Mộ chỉ né tránh chứ không rút kiếm phản kích nên bọn họ không biết tốc độ kiếm của hắn nhanh như vậy. Quý Du cũng bất ngờ.

Trong phút chốc hai kiếm đến gần, tiếp xúc, lướt qua nhau chém vào đối phương.

Sở Mộ đạp mặt đất quay quanh một vòng dây dưa với Quý Du. Tốc độ của Quý Du siêu mau, phản ứng nhanh nhẹn, gã thi triển kiếm thuật dung nhập lực lượng lôi chi quy tắc va chạm với Sở Mộ.

Bước chân hai bên bị cố định trong phạm vi cỡ trượng, tiến lui có thứ tự, nhìn như lộn xộn nhưng thật ra là cố ý.

Kiếm khó tránh khỏi va chạm, lực lượng sấm sét mạnh mẽ va vào nhau, nổ tung trong tiếng đì đùng. Vô số tia chớp tím và trắng đan xen vòng quanh thân như hỏa hoa bắn tung ra vô cùng rực rỡ.

Kiếm thuật của Quý Du cực kỳ sắc bén tựa như lôi chi quy tắc, nhanh nhẹn mà bạo liệt, mỗi đường kiếm đơn giản trực tiếp nhưng tràn ngập uy lực đáng sợ, hơi thở hủy diệt ngưng tụ trong đó rồi bùng nổ trùng kích.

Hai kiếm va chạm, Sở Mộ cảm giác quyết tâm mạnh mẽ phá hủy tất cả trong kiếm của Quý Du.

Quý Du mạnh nhưng Sở Mộ không yếu, hắn thậm chí càng mạnh hơn.

Kiếm thuật của Sở Mộ càng bao dung, nhiều biến hơn. Dung nhập thủy chi quy tắc khiến không khí xung quanh như nước chảy róc rách cuốn trôi, làm kiếm thuật nhanh nhẹn bạo liệt của Quý Du bị ảnh hưởng.

Đôi khi dung nhập phong chi quy tắc, kiếm biến siêu nhanh và sắc bén. Đôi khi dung nhập kim chi quy tắc, mũi nhọn cực bén, đôi khi dung nhập lôi chi quy tắc, nhanh nhẹn bạo liệt.

Sở Mộ biết bàn về nắm giữ lực lượng quy tắc thì hắn thua xa Quý Du nên luân phiên dung nhập các loại quy tắc mình sở hữu, biến ảo liên hồi làm Quý Du khó thể chống đỡ, vào lúc thích hợp mới thi triển Chấn Địa kình cố gắng được hiệu suất cao hơn, tốt nhất là một kiếm đánh bại Quý Du giành chiến thắng.

Sở Mộ có tính toán của mình, Quý Du cũng có mưu tính riêng, giao phong kiếm thuật chỉ là sự khởi đầu.

Từ lúc Quý Du bắt đầu cầm kiếm, luyện kiếm đến nay đã hơn một trăm năm, dù gã không cố ý bỏ ra nhiều thời gian tôi luyện kiếm thuật của mình cũng sẽ tự động tinh thâm hơn. Tích lũy hơn một trăm năm cộng thêm thiên phú phi phàm, đủ để kiếm thuật của Quý Du lên đến tạo nghệ siêu cao.

Đặc biệt sau khi hiểu rõ chiến đấu giữa Kiếm Giả, chú trọng kiếm thuật nhiều lần tăng tiến, cố ý tham ngộ tu luyện nên tiến bộ càng rõ ràng hơn.

Nhìn chung các đối thủ trước giờ của Quý Du chưa ai áp đảo gã khi đánh bằng kiếm thuật. Nhưng bây giờ Quý Du giật mình, vì gã phát hiện kiếm thuật đơn giản trực tiếp, sức sát thương kinh người, nhanh nhẹn mà bạo liệt được rèn giũa bao năm thế nhưng không cách nào áp chế Sở Mộ được, ngược lại dần bị hắn nắm giữ tiết tấu, rơi vào thế yếu. Chuyện này cực kỳ khó tin với Quý Du biết bao.

Đám Kiếm Vương bên dưới Đấu Kiếm đài trợn to mắt tràn đầy khó tin, không thể hiểu nổi cảnh tượng trước mắt:

- Kiếm thuật của hắn tinh tế đến vậy sao?

Liễu Bạch Dạ nghiến răng ken két.

Sở Mộ dần dần khống chế tiết tấu chiến đấu, từng chút một chiếm ưu thế khiến Quý Du từ từ bị yếu thế.

Tranh phong kiếm thuật thì Quý Du đã bao giờ sợ ai?