Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1631: Bá Vương biến hóa




Cứ tiếp tục thế này Sở Mộ sẽ vẫn bị các Kiếm Vương, dị thú bay truy sát.

Với sức cá nhân đối kháng nhiều cường địch, Sở Mộ tự nhận mình không làm được điều đó, chẳng lẽ phải giao Cửu Chuyển Luyện Thân quả ra sao?

Nếu ném Cửu Chuyển Luyện Thân quả ra ngoài thì Sở Mộ sẽ an toàn trốn thóat, nhưng làm như thế thì những cố gắng trước đó đều uổng phí.

Sở Mộ bỗng cảm giác không gian chiến thú dao động, dao động dần mãnh liệt hơn như có thứ gì sắp đi ra.

Lòng Sở Mộ máy động:

- Hay là Bá Vương phá kén?

Sở Mộ thừa dịp mở không gian chiến thú ra. Hư không trước mắt gợn sóng khuếch tán, một bóng dáng chợt lóe bắn ra từ sóng gợn.

Thân hình vô cùng mạnh mẽ, đường nét toàn thân mượt mà như phù hợp quy luật thiên địa, mỹ cảm tuyệt vời không thể tả.

Đôi cánh giương ra, dài mà sắc bén như hai thanh đao phong tuyệt thế. Khí thế cực kỳ mạnh mẽ phát ra từ thân thể không quá to lớn, dâng trào như núi lửa.

Trong sự ngạc nhiên của Sở Mộ, con dị thú bề ngoài bá đạo, dữ tợn mà ưu mỹ mở miệng nói:

- Để ta mang chủ nhân đi.

Đôi cánh như đao phong vỗ, Sở Mộ ngạc nhiên phát hiện cánh của Bá Vương chấn động với tốc độ tần suất siêu cao, hư không ngoài rìa cánh bị chấn nát.

Sở Mộ bỗng cảm giác mình đã ngồi trên lưng Bá Vương, bay nhanh đi như xé rách không gian, không khí cũng không thể ngăn cản thân thể Bá Vương ngược lại thành lực đẩy nó bay nhanh tựa cực quang.

Chỉ chớp mắt đám Kiếm Vương, dị thú rượt theo Sở Mộ thấy hắn nhanh chóng chạy đi với tốc độ bọn họ không theo kịp. Với ánh mắt sắc bén của họ thấy rõ ngoài Sở Mộ ra còn một bóng dáng, không phải nhân loại. Là thân hình khiến bọn họ kinh diễm đó nháy mắt bộc phát ra tốc độ không gì sánh bằng mang Sở Mộ bay đi xa.

- Đuổi theo!

- Đừng hòng chạy trốn!

Đám Kiếm Vương nổi giận tiếp tục đuổi theo, tuy tốc độ chậm một chút nhưng bọn họ tin tưởng tiếp tục rượt theo sẽ bắt kịp Sở Mộ.

***

Các trưởng lão trên bốn chiếc chiến hạm màu đen rất bất ngờ:

- Không ngờ là một con dị thú kỳ lạ chưa từng thấy.

Với lực lượng linh hồn của bọn họ hoàn toàn bao trùm nguyên vùng đất sát hạch, dù tốc độ của Bá Vương siêu nhanh nhưng không thể trốn thóat lực lượng linh hồn của họ điều tra.

Sở Mộ cưỡi trên lưng Bá Vương, cả người như hợp nhất với nó theo gió vượt sóng, xé rách hư không. Tốc độ đó đã đến cực độ, dù Sở Mộ thi triển Thần Hoang kiếm quyết, Phần Huyết Biến đại thành cũng không thể sánh bằng, chênh lệch từ gấp đôi trở lên.

Gấp đôi, nghe bội số không quá cao nhưng nếu ngẫm kỹ sẽ hiểu sự đáng sợ trong đó. Như gấp một lần vận tốc âm thành và gấp hai chỉ chênh lệch nhau gấp đôi, nhưng khi giải phóng tốc độ, vận tốc âm thanh gấp hai sẽ nháy mắt bỏ rơi vận tốc âm thanh gấp một lần. Theo thời gian trôi qua khoảng cách sẽ càng lúc càng xa hơn.

Bá Vương bùng nổ tốc độ trong khoảnh khắc siêu nhanh, Kiếm Vương tứ tinh cũng không sánh bằng. Có lẽ chỉ Kiếm Vương ngũ tinh hay đẳng cấp cao hơn nữa mới ngang ngửa về mặt tốc độ với Bá Vương.

Khí thế truy kích yếu dần rồi biến mất, Sở Mộ khẽ thở phào, ngừng vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết. Sở Mộ vội móc mấy chục vạn Nguyên Tinh thượng phẩm ra nghiền nát nuốt sạch, phục hồi kiếm nguyên.

Bay khoảng mười phút sau tốc độ của Bá Vương bỗng giảm gấp mấy lần, khí thế mạnh mẽ trở nên suy yếu.

Thanh âm chất chứa mệt mỏi vang lên:

- Chủ nhân, đã tới giờ hết bí pháp.

Sở Mộ vỗ lưng Bá Vương:

- Xuống đi.

Bá Vương xoay người vạch đường cong ưu mỹ để lại quỹ tích trong hư không rồi đáp xuống đất.

Sở Mộ nhảy người ra khỏi lưng Bá Vương, đứng dưới đất hắn mới có thời gian cẩn thận đánh giá Bá Vương sau khi lột xác.

Đôi cánh dài mà sắc bén như đao phong tuyệt thế hẹp dài, như có thể cắt bất cứ thứ cứng rắn gì trong thiên địa, bên trong chảy xuôi ánh sáng vàng.

Thân thể mạnh mẽ mà hoàn mỹ, mỗi miếng vảy đều có hình thoi quy tắc hoàn mỹ, rậm rạp mà mượt mà, đường nét suôn mượt kinh người. Nhìn là biết thân thể này chịu lực cản nhỏ nhất, tốc độ sẽ mau đến tột đỉnh.

Một cái đuôi dài trở nên mỏng hơn, cuối phần đuôi sắc nhọn lóe tia lạnh lẽo ám kim.

Nhưng bây giờ vảy của Bá Vương hơi tối màu, chắc là di chứng thi triển bí pháp tiêu hao quá độ.

Bàn về dao động hơi thở thì Bá Vương tương đương với Kiếm Giả Tạo Hóa nhất trọng thiên, sau khi thi triển bí pháp còn hơn Kiếm Vương tứ tinh. Vậy xem ra lúc không thi triển tứ tinh thì Bá Vương nhanh hơn hẳn Kiếm Vương nhị tinh.

Ngay sau đó Sở Mộ thấy cảnh làm mình giật bắn người. Thân thể Bá Vương tỏa sáng lấp lánh như thể mỗi miếng vảy là nguồn sáng, ánh sáng trở nên chói mắt che mất thân thể Bá Vương, co rút nhanh, sau đó xảy ra biến đổi khó tin.

Ánh sáng kéo dài khoảng năm phút, bên trong có tiếng răng rắc như xương gãy, tiếng rôm rốp rợn tóc gáy.

Năm phút sau ánh sáng mờ dần, Bá Vương lại hiện hình. Sở Mộ cực kỳ ngạc nhiên nhìn ngây ngốc, trong phút chốc không phản ứng lại.

Bá Vương biến mất, thay thế là một con người.

Không, nên nói thế này, Bá Vương từ con dị thú hóa thân thành người. Bởi vì dao động hơi thở của người này giống hệt như Bá Vương, nhưng phát ra hơi thở không quá mãnh liệt.

Sau khi biến thành hình người Bá Vương nhìn mình từ trên xuống dưới, nom bộ dáng rất thích thú. Sở Mộ cũng nhìn. Khuôn mặt Bá Vương cho Sở Mộ cảm giác rất quen thuộc, xem kỹ liền hiểu ra, có ba phần giống với mặt hắn.

Chắc đây là vì Bá Vương và hắn thường ở chung nên bị ảnh hưởng.

Nhưng so với Sở Mộ thì sau khi Bá Vương biến hình người trông trẻ hơn vài tuổi, như thanh thiếu niên gần hai mươi.

Bá Vương lấy lại tinh thần, giải thích với Sở Mộ:

- Chủ nhân, đây là một trong các thiên phú sau khi ta lột xác thành vương thú, mới rồi tăng phúc tốc độ là một loại bí pháp huyết mạch của ta.

Bá Vương vốn có trí tuệ bất phàm, cùng với nó trưởng thành trí tuệ dần tăng lên không thua gì nhân loại bình thường.

Sở Mộ nghe thế bật cười.

Lần này cực kỳ nguy hiểm, hắn trở thành kẻ thù của muôn người. May mà Bá Vương kịp lúc phá kén lột xác xong, nếu không Sở Mộ chẳng thể giữ được Cửu Chuyển Luyện Thân quả, có lẽ mạng nhỏ cũng chôn vùi tại đây.

Ba Thiên Hoang kiếm ý tuy mạnh mẽ nhưng đơn nhất, không thể tiêu diệt nhiều cường địch vậy được.

Công nhận hắn thật may mắn.

Vù vù vù vù vù!

Từng tiếng xé gió vang lên chói tai, các bóng sáng mắt thường khó thấy xuyên qua hư không, để lại từng quỹ tích thẳng tắp trong không khí, không có gì không phá.

Từng con dị thú bị đâm thủng đầu, từ trán xuyên qua sau gáy, không có giọt máu nào ứa ra.