Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1625: Giết chóc sinh tử




Ba tháng thật ra rất ngắn ngủi, nếu không cố gắng có lẽ sẽ không kiếm được mười khối lệnh bài nên phải giành giật từng giây.

Còn về trong vùng đất sát hạch sẽ có nguy hiểm gì thì chờ tự mình đối mặt mới biết. Binh đến tướng đỡ, nước tới đất ngăn, chỉ có cách này.

Nhưng không ai ngờ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Khi Kiếm Vương thứ nhất lao ra phế tích cung điện thì giữa hư không xẹt qua tia sáng lạnh chói mắt cắt rách không gian để lại một đen mờ, vô cùng sắc bén khiến người hoảng loạn.

Kiếm Vương còn chưa phản ứng lại đã bị chém ngang eo, máu loãng nội tạng phun ra.

Cảnh tượng này làm đám Kiếm Vương ngẩn ngơ, cực kỳ giật mình.

Đao quang sắc bén chói mắt xẹt qua rồi biến mất như chưa từng xuất hiện, nếu không phải trong không khí còn đọng lại chút mùi máu, dưới đất là bãi máu đỏ chói mắt, cái xác bị chém ngang eo thì mọi người còn tưởng đao quang cực kỳ sắc bén kia chỉ là ảo giác.

Kiếm Vương bị giết là Kiếm Vương nhất tinh, một Kiếm Vương nhất tinh bình thường, thuộc tầng dưới chót trong cả nhóm

Dù vậy Kiếm Vương nháy mắt không kịp phản ứng bị giết vẫn khiến mọi người tim rớt cái bịch, cảnh giác cao độ, có hiểu biết trực quan hơn về hung hiểm trong vùng đất sát hạch.

Liễu Bạch Dạ hừ mạnh, sải bước đi ra ngoài phế tích cung điện. Liễu Bạch Dạ hành động liền có vài Kiếm Vương đi theo, đều lấy gã dẫn đầu.

Liễu Bạch Dạ tu vi đến Tạo Hóa tam trọng thiên, có thực lực mạnh mẽ vượt qua Kiếm Vương tứ tinh bình thường. Có thể nói ở trong lòng mọi người cho rằng Liễu Bạch Dạ mạnh nhất trong tất cả Kiếm Vương có mặt. Nếu Tạo Hóa cũng không ra được phế tích cung điện thì người khác đừng mơ qua thử thách.

Mặt Liễu Bạch Dạ lạnh băng, mắt lóe tia sáng lạnh sải bước đi, tốc độ càng lúc càng nhanh, giây sau gã nhấc chân bước qua cái xác Kiếm Vương dưới đất, vươn tay định chộp lấy không gian giới chỉ của Kiếm Vương bất hạnh.

Ngay lúc này đao quang chói mắt sắc bén lại thoáng hiện, cắt ngang hư không tựa như cực quang.

Liễu Bạch Dạ đã sớm đề phòng, đao quang chói mắt sắc bén vừa xuất hiện gã liền thụt lùi, né qua đao quang âm lạnh trong đường tơ kẽ tóc. Liễu Bạch Dạ rút kiếm khỏi vỏ, nhát kiếm như cực quang giữa ban ngày, xé rách hắc ám, xuyên qua hư vô, nghiền nát chân không.

Một kiếm với uy năng hùng hồn.

Kiếm của Liễu Bạch Dạ đâm vào khoảng không nhưng có tiếng phập, tiếng hú chói tai thê lương. Ngay sau đó một thân hình hiện ra dưới kiếm của Liễu Bạch Dạ.

Thân thể màu nâu xám, mọi người cơ mặt cứng ngắc thấy một con dị thú, con dị thú hình dạng bọ ngựa, cao cỡ một người, có hai cánh tay như đao, lưỡi dao lóe ánh sáng xanh ngắt mông lung, mũi nhọn kinh người.

Kiếm của Liễu Bạch Dạ đâm vào cái đầu hình tam giác của dị thú bọ ngựa, xoay tròn nghiền nát làm máu màu xanh đen phun ra. Liễu Bạch Dạ rút kiếm ra, máu xanh đen tuôn ào ạt như suối.

Cơ thể dị thú bọ ngựa ngã ra sau, co giật chết.

Liễu Bạch Dạ hất mũi kiếm, không gian giới chỉ của Kiếm Vương đã chết bay lên, rơi vào tay gã. Giây sau Liễu Bạch Dạ đá bay xác dị thú bọ ngựa, lại hất kiếm, một tấm lệnh bài hình kiếm bay lên rơi vào bàn tay gã. Mọi người thấy rõ hình dạng lệnh bài, đã thầm hiểu.

Sở Mộ hiểu ra:

- Con dị thú bọ ngựa không phải biết tàng hình mà là nương hoàn cảnh xung quanh, hòa vào bốn phía như con tắc kè hoa, khiến người khó đề phòng.

Dương Liệt mời:

- Sở huynh, chúng ta cùng nhau hành động không?

Sở Mộ lắc đầu nói:

- Ta thích đi một mình hơn.

Dương Liệt thẳng thắn chân thành, không giận khi bị Sở Mộ từ chối, gã cười nói:

- Cũng được, ta xin chúc Sở huynh đắc thắng trở về, thành công qua sát hạch.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Cũng vậy.

Có Liễu Bạch Dạ đi trước, còn một kiếm giết dị thú bọ ngựa, đám Kiếm Vương cảnh giác cao độ hoặc đi một mình hoặc kết đội rời khỏi phế tích cung điện.

Liễu Bạch Dạ đi đầu đã được một tấm lệnh bài, bọn họ cũng phải cố gắng.

***

Địa hình vùng đất sát hạch rất hỗn loạn, chỗ này là đất đá vụn, bước tiếp theo có lẽ là nước chảy hoặc rừng núi, chẳng có một chút quy luật, khiến người cảm giác thác loạn. Hơn nữa khí lưu vùng đất sát hạch cực kỳ hỗn loạn, thường là khí đoàn ập đến, có lớn có nhỏ. Khí đoàn nhỏ thì không lâu sẽ biến mất, loại lớn rất có thể nguy hiểm mạng sống của Kiếm Vương.

Nói ngắn gọn là môi trường vùng đất sát hạch cực kỳ khắc nghiệt.

Kiếm như sấm sét chín tầng trời rạch phá hư không, nghiền nát vạn vật. Dưới kiếm chia sinh tử, một con dị thú thằn lằn bị Sở Mộ nổ nát đầu, ngã xuống đất bỏ mình.

Không có thời gian nghỉ ngơi dành cho Sở Mộ, vì mấy chục đòn công kích cùng lúc từ bốn phương tám hướng bắn tới.

Những con dị thú thằn lằn đứng như người, đầu lưỡi đỏ rực thè ra rụt vào như rắn độc. Con ngươi màu vàng hình thoi lạnh băng âm trầm không chút tình cảm, tràn ngập sát khí.

Móng vuốt của dị thú thằn lằn cực kỳ sắc bén, có thể dễ dàng cắt đứt kiếm khí hoàng phẩm, siêu khủng bố.

Những con dị thú thằn lằn nếu một mình thì thực lực cỡ Kiếm Vương nhất tinh, nhưng nếu chúng nó tụ thành đàn, thường cỡ trăm con là một tộc quần, mỗi con dị thú thằn lằn nắm giữ một loại lực lượng quy tắc. Khi dị thú thằn lằn ra tay uy lực siêu mạnh cỡ kiếm kỹ địa giai nhất phẩm cao cấp, rất đáng sợ.

Mấy chục luồng sáng kiếm kỹ địa giai nhất phẩm cao cấp oanh kích gần như muốn nghiền nát Sở Mộ.

Đối diện đòn công kích cường đại rậm rạp, biểu tình hắn nghiêm nghị không dám lơ là, người lượn lờ, không chi quy tắc dung nhập thân mình, mơ hồ vô thường. Sở Mộ nhanh chóng né tránh mấy chục đòn công kích, lại rút kiếm.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Kiếm quang chợt lóe, liên tiếp hai chiêu đánh ra. Luồng gió xanh xoay quanh bắn ra từ Cuồng Đình thánh kiếm, lưỡi kiếm xanh dài một thước dày đặc tia chớp trắng tăng uy lực Phá Phong gấp mấy lần.

Đường kiếm thế hai là một tia chớp trắng xuyên suốt chân không đánh ra.

Kiếm kỹ Phá Phong, kiếm kỹ Cuồng Lôi Phá uy lực càng mạnh hơn. Hai chiêu kiếm kỹ chém đứt người dị thú thằn lằn, nổ nát cơ thể, một đường xuyên suốt.

Dường như dị thú thằn lằn không biết cái gì gọi là sợ, chúng nó không ngừng chết dưới kiếm của Sở Mộ. Máu và xác chết của đồng bạn kích thích chúng nó hung dữ hơn, dị thú thằn lằn càng tàn bạo không sợ chết, điên cuồng tấn công muốn lôi Sở Mộ chết chung.

Khuôn mặt Sở Mộ bình tĩnh, vẻ mặt lạnh băng âm trầm.

Sở Mộ không bị bên ngoài làm dao động, hắn siết chặt Cuồng Đình thánh kiếm, từng nhát kiếm giết chóc dị thú thằn lằn không chút nhân từ.

Nếu lúc này dao động một chút thôi, hơi nương hay, hơi sợ thì chiến cuộc sẽ đảo ngược cực kỳ tồi tệ cho Sở Mộ.