Móng tay sắc bén như kiếm phong xẹt qua mu bàn tay, xé rách làn da bên trên. còn chưa thấy máu tươi chảy ra đã thấy quang mang màu xanh lóe lên. Làn da lại hoàn hảo như lúc ban đầu, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
- Năng lực tự lành, tối thiểu cũng tăng lên gấp chục lần.
Sở Mộ thấp giọng nói.
Chợt, Sở Mộ ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn ra bên ngoài thạch lâu, lầm bầm nói:
- Đây là lúc nên đi tìm hiểu kiếm kỹ ngũ phẩm.
Kiếm kỹ ngũ phẩm, uy lực hơn kiếm kỹ tứ phẩm ít nhất gấp chục lần. Độ khó tìm hiểu lại cao hơn gấp trăm ngàn lần. Trước kia Sở Mộ không có đầu mối. Chuyến đi Ngũ hành chi địa lần này khiến cho hắn có chút linh cảm. Nhưng mà muốn tìm hiểu ra không biết phí bao nhiêu năm nữa. Khi đó chỉ sợ người cùng thế hệ đã ném hắn ra sau lưng rất xa.
Muốn tìm hiểu kiếm kỹ ngũ phẩm nhanh hơn, trừ bản thân ra sao, còn cần có ngoại lực tương trợ. Mà ngoại lực này chính là Phi Thiên bích họa.
Năm ngàn điểm Phi Thiên trị, đồng nghĩa với việc Sở Mộ có thể tìm hiểu mười lần. Mười lần tìm hiểu, có thể tìm hiểu ra kiếm kỹ ngũ phẩm hay không, Sở Mộ không có bao nhiêu nắm chắc. Nhưng mà hắn vẫn sẽ cố hết sức để thử. Nếu như không được thì chỉ có thể tạm thời buông tha. Đợi đột phá tới Tạo Hóa cảnh rồi lại nói.
Từ sau khi tìm hiểu được huyền bí của Tạo hóa, coi như không có cố đi tu luyện. Lý giải và nắm giữ về đủ loại áo nghĩa vẫn từng bước một tăng lên. Đạt tới đỉnh phong của mỗi một môn kiếm thuật, sắp đột phá. Tựa như Không Chi áo nghĩa kia, đã đạt tới một cấp độ hoàn toàn mới. Có thể tùy thời đột phá tới Tạo Hóa cảnh, đem lực lượng áo nghĩa lột xác thành lực lượng quy tắc.
Đứng dậy, rời khỏi thạch lâu, tiến về Bích Họa cung.
Các sư đệ gặp hắn liên tục dừng bước lại, hạ kiếm lễ với Sở Mộ. Trong mắt đều hiện lên vẻ chân thành và tôn kính nhất. Lại đưa mắt nhìn Sở Mộ rời đi. Loại cảm giác bất chợt người nào gặp hắn cũng tôn kính như vậy khiến cho hắn có chút bất đắcc dĩ. Hắn thích hiền hòa, hòa ái một chút hơn.
Lần nữa tiến vào Bích Họa cung. Trong Bích Họa cung đang có hơn mười đệ tử Phi Thiên các đang tìm hiểu kiếm thuật, kiếm kỹ và kiếm bí. Khí tức từ trên người bọn hắn phát ra khiến cho Sở Mộ biết rõ, những đệ tử này một phần là Kiếm Vương, là đệ tử Phá Thiên viện.
Chân bước ra, đi về phía bích họa Phi Thiên kiếm kỹ, tìm chỗ còn chưa có người ngồi xuống. Hai mắt nhìn chằm chằm vào trong bích họa kiếm kỹ. Tạm niệm trong đầu giống như thủy triều lui bước, chỉ còn lại một mảnh không minh.
Bắt đầu tìm hiểu bích họa kiếm kỹ, tìm hiểu kiếm kỹ.
Trên bích họa kiếm kỹ có từng vết cắt, so với bích họa kiếm thuật thì vết cắt còn càng thêm phức tạp hơn. Bởi vì vết cắt trên bích họa kiếm thuật, nếu như cẩn thận phân biệt còn có thể phát hiện ra được từng đạo dài ngắn khác nhau. Vết cắt giữa các loại kiếm thuật sẽ khác nhau, không lẫn vào nhau được.
Nhưng mà trên bích họa kiếm kỹ này, vết cắt lại lộn xộn, giăng khắp nơi, chồng chất lên nhau, rắc rối, phức tạp.
Kiếm kỹ vốn dĩ so với kiếm thuật càng thêm phức tạp, đó là thăng hoa của kiếm thuật. Là vận dụng đủ loại lực lượng, vận dụng tới đỉnh phong, là sát chiêu tuyệt cường dung nhập lực lượng thiên địa.
Tìm hiểu kiếm kỹ so với tìm hiểu kiếm thuật, độ khó cao hơn rất nhiều. Nhất là kiếm kỹ phẩm cấp rất cao, độ khó không ngừng tăng lên.
Tìm hiểu bích họa kiếm kỹ cũng không phải nói ngồi xuống là có thể trực tiếp tìm hiểu. Trước tiên vẫn cần tìm điểm phù hợp.
Vết cắt trên bích họa kiếm kỹ, nếu như cẩn thận quan sát, phân biệt, kỳ thực cũng không phải hoàn toàn rắc rối, phức tạp. Ít nhất dần dần Sở Mộ cũng chải chuốt, phân biệt được một chút.
Những vết cắt kiếm kỹ này tạo thành từng mảnh, từng mảnh nguyên vẹn. Mảnh sau ở gần mảnh trước. Bởi vậy mới xem như là chồng chất lên nhau.
Mỗi một mảnh vết cắt đại biểu cho một loại kiếm kỹ.
Nếu như tiến hành phân chia những vết cắt kiếm kỹ này, có đơn giản đại biểu cho kiếm kỹ nhất phẩm. Theo trình độ phức tạp, huyền ảo tăng lên là kiếm kỹ nhị phẩm, kiếm kỹ tam phẩm, kiếm kỹ tứ phẩm. Sở Mộ cũng tìm được vết cắt của kiếm kỹ ngũ phẩm.
Trong đó vết cắt của kiếm kỹ nhất phẩm là nhiều nhất. Theo phẩm cấp kiếm kỹ tăng lên, vết cắt kiếm kỹ dần dần giảm bớt. Khi tới kiếm kỹ ngũ phẩm, vết cắt kiếm kỹ kia đã rất ít. So với vết cắt của kiếm kỹ nhất phẩm, quả thực là trong trăm có một.
Thậm chí trong vô số bích họa kiếm kỹ, Sở Mộ còn phát hiện ra mảnh bích họa kiếm kỹ hết sức phức tạp mà huyền ảo. So với kiếm kỹ ngũ paharm còn phức tạp hơn nhiều. Có lẽ là kiếm kỹ lục phẩm.
Những bích họa kiếm kỹ này, bên trên nó cũng không phải ẩn chứa kiếm kỹ chính thức. Mà là tinh túy của kiếm kỹ, tìm hiểu nó, ngươi không có cách nào trực tiếp tìm hiểu ra một chiêu kiếm kỹ nguyên vẹn. Chỉ có thể dựa vào tinh túy của kiếm kỹ, rồi sau đó dùng ngộ tính và năng lực của mình, lại dung hợp tích lũy của bản thân để thử. Cuối cùng mới sáng tạo ra kiếm kỹ thích hợp với mình.
Đây cũng là tôn chỉ của Phi Thiên các, cũng là nguyên nhân vì sao Phi Thiên các khi tuyển chọn đệ tử lại chú ý tới ngộ tính như vậy.
Như đệ tử thế lực khác, tu luyện kiếm kỹ, trừ bản thân lĩnh ngộ sáng tạo ra, còn có trực tiếp tu luyện kiếm kỹ tiền nhân lưu lại. Tuy rằng cũng có thể luyện thành, tuy rằng cũng có thể khiến cho thực lực tăng lên, trở nên cường đại. Nhưng mà chung quy không có cách nào bằng tự mình sáng tạo ra một kiếm kỹ có tiềm lực.
Đương nhiên, so sánh giữa hai loại, cũng không thể nói loại nào ưu tú hơn loại nào. Cũng không có nói được loại nào cường đại hơn. Tất cả đều phải dựa vào bản thân người sử dụng nó.
Ngộ tính của Sở Mộ có thể nói là yêu nghiệt, hắn không cần tu luyện kiếm kỹ tiền nhân lưu lại. Thứ hắn cần chỉ là một chỉ dẫn, chỉ dẫn hắn phương hướng tiến lên, đẩy mây mù, nhìn trăng sáng.
Kiếm kỹ mà chính bản thân sáng tạo ra mới là kiếm kỹ thích hợp với bản thân mình nhất. Từ trước tới nay Sở Mộ đều cho rằng như vậy.
Đám Kiếm giả tìm hiểu không ai lên tiếng, cũng không ai quấy rầy người khác. Coi như tìm hiểu xong cũng im lặng đứng dậy. Sau đó lặng lẽ không một tiếng động quay người rời khỏi Bích họa cung.
Quấy rầy người khác lĩnh ngộ, tìm hiểu là tội lớn. Thậm chí còn kết thù hận khó hiểu, thậm chí còn có thể phân sinh tử.
Sở Mộ hoàn toàn đắm chìm trong tham ngộ, ánh mắt tập trung vào một mảnh bích họa kiếm kỹ ngũ phẩm. Mắt không nháy lấy một cái, ngay cả hai mắt mỏi nhừ, sống mũi cay cay cũng không có cảm giác.