Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1557: Tinh túy bất diện. Kiếm ý trường tồn (Thượng)




Một chiêu đánh ra, lý giải về Không Chi áo nghĩa trong đầu lại một lần nữa bộc phát lớn.

Trong tích tắc, ngộ tính của Sở Mộ bộc phát, tiến vào trạng thái tìm hiểu trước nay chưa từng có. Nhanh chóng vận chuyển. Kiếm trong tay chỉ dừng lại một chút rồi lại lần nữa chém ra. Từng kiếm chiêu càng thêm mạnh mẽ được thi triển ra.

Chiêu thứ tám của Không Chi kiếm thuật.

Chiêu thứ tám được thi triển ra, không chút trở ngại. Lý giải về Không Chi áo nghĩa trong đầu lại lần nữa sâu sắc hơn một chút. Lập tức, kiếm dừng lại sau ba tức, chiêu thứ chín của Không Chi kiếm thuật cũng được Sở Mộ thi triển ra.

Chiêu thứ chín là chiêu cuối cùng, cũng là chiêu cường đại nhất, thâm ảo nhất. Sở Mộ thi triển nó ra, không có thông thuận như lúc thi triển chiêu thứ tám, có chút trì trệ. Nhưng mà cuối cùng vẫn có thể thi triển một cách nguyên vẹn.

Chỉ là kiếm quang của chiêu thứ chín có chút bất ổn. Sau khi chém ra, lập lòe chừng ba tức rồi lập tức tiêu tán trong bóng tối hỗn độn. Tiếp đó, từng đạo kiếm quang trở nên phai nhạt, tản ra.

Kiếm quang màu trắng biến mất, tất cả lại trở về bóng tối hỗn độn.

Có thể nói, lần thứ nhất mở bóng tối hỗn độn, thất bại, thất bại chẳng khác nào tìm hiểu huyền bí của Tạo hóa thất bại. Bất quá đối với Sở Mộ mà nói, đây không phải là chấm dứt mà chỉ là bắt đầu mà thôi.

Không có chút uể oải nào, trong lòng bình tĩnh vô cùng, như mây trôi nước chảy, không gợn sóng, không sợ hãi. Tay cầm Tạo Hóa chi kiếm, phảng phất như dung hợp vào làm một thể với Tạo Hóa chi kiếm.

Dần dần một tia bóng tối lan tràn tới, bao phủ trên người Sở Mộ, giống như vô số dây leo lan tràn, muốn thôn phệ Sở Mộ. Tính cả Tạo Hóa chi kiếm tỏng tay hắn cũng bị bóng tối thôn phệ từng chút một. Quang mang màu trắng bên trên ngày càng yếu.

Cuối cùng, Sở Mộ biến mất, chỉ có một thanh kiếm màu trắng tản mát ra quang mang màu bạc ảm đạm. Giống như giãy dụa, cũng không có cách nào trốn tránh kết cục bị bóng tối thôn phệ.

Biến mất, thân thể Sở Mộ biến mất. Tạo Hóa chi kiếm trong tay tản ra quang mang màu trắng cũng biến mất. Bị bóng tối hỗn độn thôn phệ, bị bóng tối đồng hóa, biến thành một phần của bóng tối hỗn độn.

Nếu như có người chứng kiến mà nói, tuyệt đối sẽ vô cùng khiếp sợ, thất vọng. Bởi vì tới bước này đồng nghĩa với việc tìm hiểu Tạo hóa đã thất bại.

Trong lịch sử, lúc Tạo Hóa thiên thai mở ra, Kiếm giả tiến vào trong tìm hiểu huyền bí, cũng không phải lần nào cũng có thể thành công. Vẫn xuất hiện một ít ví dụ thất bại.

Thất bại có một cái giá lớn. Đó chính là sau khi thất bại, muốn tìm hiểu huyền bí của tạo hóa, so với trước độ khó tăng lên ba thành.

Ba thành, đó là trí mạng. Dưới rất nhiều tình huống, đủ để trở thành một cái rãnh trời, đủ để cho Kiếm giả kinh tài tuyệt diễm không có cách nào đột phá, tấn chức.

Hiện tại Sở Mộ đang lâm vào trong khốn cảnh, một khốn cảnh mà chính hắn cũng không có cách nào tưởng tượng nổi.

Khi Sở Mộ lĩnh ngộ được phải làm thế nào mới mở được bóng tối hỗn độn, tìm hiểu được huyền bí của tạo hóa thì những người khác vẫn còn trong mê man, lục lọi, tìm kiếm. Coi như là Long Tôn cũng chỉ nhanh hơn chín mươi tám Kiếm giả kia một chút. Không bằng được Sở Mộ.

Nhưng lúc này Sở Mộ bị bóng tối hỗn độn đồng hóa, Long Tôn đã lĩnh ngộ ra, bắt đầu mở bóng tối hỗn độn.

Kỳ thực đây cũng là lựa chọn của bản thân Sở Mộ.

Vốn hắn có thể nhanh chóng mở bóng tối hỗn độn hơn. Tìm hiểu ra tinh túy của tạo hóa, rời khỏi Tạo Hóa bí cảnh, đi xuống Tạo Hóa thiên thai, trở thành đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi.

Nhưng hắn lựa chọn dùng Không Chi kiếm thuật đi mở bóng tối hỗn độn.

Khi đó Không Chi kiếm thuật của hắn chỉ tu luyện tới chiêu thứ sáu, lại còn ở cấp độ không có hoàn toàn nắm giữ.

Ném ra bên ngoài, muốn chính thức nắm giữ Không Chi kiếm thuật này tối thiểu còn cần hai năm. cho dù chỉ là thuần thục nắm giữ, thời gian một năm đương nhiên không thể thiếu được. Đây là dưới tình huống Sở Mộ thường xuyên tu luyện. Nếu như bởi vì một ít ngoài ý muốn mà không tiếp tục tu luyện, thời gian sẽ càng dài.

Mà trong Tạo Hóa bí cảnh, hiệu suất tìm hiểu tăng lên gấp mấy chục lần, mấy trăm lần. Đây là cơ hội tuyệt hảo. Nhất định Sở Mộ sẽ không bỏ qua.

Sử dụng Không Chi kiếm thuật mở ra bóng tối hỗn độn, đã có tạo hóa dẫn dắt, là ý trời trong u minh. Cũng có lựa chọn trong lòng hắn. Là lựa chọn của tiềm thức.

Nói một cách đương đối, đám người Long Tôn chỉ tìm hiểu huyền bí của một mình Tạo Hóa. Mà Sở Mộ ngoại trừ tìm hiểu huyền bí của Tạo Hóa ra, còn muốn tìm hiểu Không Chi kiếm thuật, hai bút cùng vẽ. Độ khó bỗng nhiên tăng lên gấp nhiều lần.

Trong bóng tối hỗn độn, nhìn không ra thân ảnh của Sở Mộ, nhưng mà hắn lại thực sự tồn tại.

Trong đầu, chín chiêu của Không Chi kiếm thuật, từng chiêu một được diễn dịch ra, không ngừng thuần tục, gần tới hoàn mỹ.

Mỗi một chiêu đều có một tầng lĩnh ngộ về Không Chi áo nghĩa, không ngừng làm sâu sắc hơn. Cấp độ tăng lên, mãi tới chiêu thứ chín, càng ngày càng thông thuận, càng ngày càng thuần thục, sơ hở càng ngày càng ít.

Trong thế giới tinh thần, hư ảnh Sở Mộ múa kiếm. Tốc độ thi triển kiếm thuật không ngừng tăng lên, càng lúc càng nhanh. Đã khó có thể nhìn thấy thân kiếm, chỉ có kiếm quang mơ hồ, lại dần dần biến mất. Bởi vì tốc độ của kiếm quá mức nhan hchosng.

Bỗng nhiên, sau khi tốc độ của kiếm quang đạt tới mức tận cùng, dừng lại. Cố định ở tư thế thi triển chiêu thứ chín. Sau khi dừng lại mấy hơi rồi chậm rãi thu kiếm.

- Ta... ngộ...

Một đạo thanh âm rất nhỏ và kiên định vô cùng lập tức vang lên. Trong chốc lát hóa thành tiếng gầm cuồn cuộn, trùng kích bóng tối hỗn độn, tiếng vọng vang lên không ngớt.

Trong tích tắc, kiếm quang màu trắng chói mắt tới mức không có cách nào hình dung bỗng nhiên xé rách bóng tối, bắn ra. Ở giữa bóng tối hỗn độn, bóng tối rút lại từng chút một. Thân ảnh Sở Mộ một lần nữa hiện ra.

Kiếm quang động, thi triển kiếm thuật, chiêu thứ nhất của Không Chi kiếm thuật.

Chiêu thứ hai, chiêu thứ ba, chiêu thứ tư, chiêu thứ năm, chiêu thứ sáu... Chiêu thứ bảy... Chiêu thứ tám... Chiêu thứ chín...

Tổng cộng có chín chiêu Không Chi kiếm thuật, được Sở Mộ diễn dịch hoàn mỹ. Kiếm cực nhanh, từng chiêu nối liền nhau. Trong nháy mắt có từng đạo kiếm quang màu trắng bắn ra, xé rách bóng tối hỗn độn, giống như trường tồn từ cổ chí kim.

Kiếm của Sở Mộ không dừng lại, lại bắt đầu thi triển từ chiêu thứ nhất, mãi tới chiêu thứ chín, lại bắt đầu từ chiêu thứ nhất.