Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1466: Trấn nhỏ biên giới (Thượng)




Kiếm quang lập loè, kiếm của Phí Hậu như linh xà, linh xà bay múa vô cùng linh động, đám người nhìn thấy trong keimes của Sở Mộ đang thai nghén ra sinh mệnh gì đó.

Đây không phải là sinh mạng thật, chỉ là cảm giác, cũng là cảnh giới.

Bỗng nhiên nội tâm bọn họ suy nghĩ, trong kiếm của Sở Mộ thai nghén thứ kia thành hình, hắn kiếm thuật sẽ càng đáng sợ hơn trước.

Hai canh giờ trôi qua, kiếm trong tay Phí Hậu trở nên nặng nề, hắn muốn chiến đấu tiếp cũng khó khăn, không thể không ngưng chiến.

- Tiếp theo ta sẽ bế quan.

Sở Mộ nói với Phí Hậu, ý nói trong thời gian kế tiếp hắn sẽ không chiến đấu.

Phí Hậu khẽ giật mình, hắn hiểu ý của Sở Mộ, ý nghĩa Sở Mộ có lĩnh ngộ.

- Yêu nghiệt ah, ngộ tính đáng sợ.

Phí Hậu âm thầm thở dài, hắn có thể tu hành kiếm thuật đến cấp độ này, trừ bản thân hắn có thiên phú kiếm thuật ra, hắn cũng có kỳ ngộ, hắn phải dùng thời gian vài chục năm mới đạt tới, không ngờ Sở Mộ chỉ giao thủ với hắn trong hai tháng lại có lĩnh ngộ.

- Những ngày qua ta chiến đấu với ngươi có thu hoạch rất lớn, cảm tạ!

Phí Hậu nói với Sở Mộ, vẻ mặt nghiêm túc.

- Ta cũng cảm tạ ngươi.

Sở Mộ nói.

Về sau, Phí Hậu rời đi, hắn trở về tiêu hóa thu hoạch của trận đấu hôm nay, mọi người rời đi, đi tiêu hóa những gì đạt được, Sở Mộ cũng rời đi, hắn muốn bế quan.

- Hình thể thần, ta đã sớm đạt tới thể, lúc trước đạt tới đỉnh phong, trải qua chiến đấu kiếm thuật trong hai tháng qua, tăng thêm mỗi ngày không ngừng hấp thu lĩnh ngộ, rốt cục ta đạt tới nửa bước hình.

- Qua vài ngày kế tiếp, ta toàn lực bế quan tìm hiểu, trước khi phi hạm tới nơi, ta phải lĩnh ngộ ra hình.

Có mục tiêu rõ ràng liền có động lực, Sở Mộ không xuất hiện trong thời gian gần đây, mọi người cảm thấy thất vọng, bọn họ hi vọng xem Sở Mộ chiến đấu với Phí Hậu cỡ nào, không chỉ đặc sắc, hơn nữa còn có thể lĩnh ngộ tăng tiến kiếm thuật bản thân.

Dần dần, theo thời gian trôi qua, ba tháng qua đi, tốc độ phi hành của Thiên Phong phi hạm giảm xuống, qua một phút sau liền đáp xuống.

Biên giới Tây Hổ đại vực có rất nhiều kiếm giả vãng lai, dần dần hình thành căn cứ là một trấn nhỏ.

Ở bên ngoài trấn nhỏ biên giới có từng chiếc phi hạm lớn nhỏ đáp xuống, ở nơi xa xa còn có không ít đang bay tới.

Trên bong phi hạm, hơn mười hộ vệ Lý Thừa Long và đám người Lăng Vân tổng giáo tập đều có mặt, trước mặt bọn họ, chính là Sở Mộ và Giang Thiên Mạc cùng với Hải Vô Nhai Vương Đạo Tư Không Chiến.

- Chúng ta chỉ có thể tiễn các ngươi tới đây, con đường tiếp theo phải do chính các ngươi đi rồi.

Lăng Vân tổng giáo tập nhìn mọi người, cuối cùng vẫn nhìn lên gương mặt Sở Mộ.

- Tiến vào thế lực gì, lấy được thành tựu gì đều xem cố gắng của các ngươi, đừng quên, các ngươi từng là đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung, đệ tử kiệt xuất nhất, cho dù tiến vào thế lực nào cũng phải cố gắng hết sức.

- Vâng, tổng giáo tập.

Đám người Giang Thiên Mạc trả lời, Sở Mộ tương đối bình tĩnh.

- Đi thôi.

Lăng Vân tổng giáo tập phất phất tay, đột nhiên hắn cảm thấy không có tư vị, không bỏ, chờ mong, rất nhiều rất nhiều, rất phức tạp.

Nói xong Lăng Vân tổng giáo tập quay người đi vào khoang thuyền.

- Sở lão đệ, còn có mấy vị lão đệ, các ngươi cần phải cố gắng, nên giương cao thanh danh Thiên Phong Kiếm Cung.

Lý Thừa Long đi tới vỗ vai mọi người.

- Đúng thế, những thiên tài của Tây Hổ đại vực mắt cao hơn đầu, căn bản xem thường người xuất thân tiểu thế lực như chúng ta, Sở Mộ, nên cho bọn chúng biết lợi hại.

Phí Hậu nói:

- chúng ta tin tưởng, ngươi có thực lực như vậy.

Đúng thế, bọn họ hiểu kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ đều rèn luyện tới tám chuyển cực hạn, đây là việc bọn họ hiểu rõ, tầng thứ tối cao chính là chín chuyển, cũng là truyền thuyết.

Kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ đã không kém hơn thiên tài đỉnh cấp của Tây Hổ đại vực, luận kiếm thuật, đấu kiếm với Sở Mộ hơn hai tháng qua giúp Phí Hậu hiểu thêm nhiều. Sáng sớm hôm nay đấu với Sở Mộ một trận, kết quả hắn đã bị Sở Mộ dùng ba kiếm đánh bại.

Phí Hậu hiểu ra, lúc trước Sở Mộ thu liễm thực lực đấu với mình. Mục, đại khái lĩnh ngộ kiếm thuật cấp độ sâu hơn, hiện tại hắn có lĩnh ngộ cho nên không cần thu liễm.

Hắn còn không biết, ba kiếm là kết quả Sở Mộ thu liễm thực lực, bằng không chỉ một kiếm là đủ rồi.

- Sẽ!

Sở Mộ gật gật đầu, hắn cười nói.

- Đi thôi, hi vọng về sau gặp lại ngươi đã vượt qua chúng ta.

Lý Thừa Long cười nói.

Năm người Sở Mộ đúng ở mép thuyền, thả người nhảy ra khỏi phi hạm, lúc bọn họ nhảy ra ngoài, phi hạm bay lên không trung, chậm rãi thay đổi phương hướng sau đó hai cột sáng động cơ xuất hiện, tốc độ tăng dần và quay về.

Từng chiếc từng chiếc phi hạm đáp xuống, từng chiếc từng chiếc phi hạm bay lên không, không ngừng có người nhảy ra khỏi phi hạm. Nhiều thậm chí đạt tới hơn mười người, ít thì năm sáu người giống đám người Sở Mộ.

Càng ngày càng nhiều người tụ tập ở chỗ này, tụ tập bên ngoài trấn nhỏ biên giới.

Thời điểm này có một chiếc phi hạm xa hoa bay tới, lúc đáp xuống sinh ra áp khí đáng sợ, có phong bạo càn quét chung quanh, bụi mù tung bay đầy trời, quần áo mọi người bồng bềnh.

Phi hạm xa hoa đáp xuống, bụi mù biến mất, mọi người nhìn thấy trên phi hạm có bóng người đáp xuống, thậm chí có hơn trăm người, một đạo hào quang hơn vạn trượng đáp xuống, hơn trăm người vây một người vào giữa giống như ông sao vờn trăng.

Vừa nhìn đã biết là thế lực gia tộc cự phách nào đó, không thể trêu chọc.

Trừ chiếc phi hạm xa hoa này ra, Sở Mộ còn nhìn thấy hai chiếc phi hạm khác cũng xa hoa không kém xuất hiện, phía trên cũng có hơn trăm người nhảy xuống, cũng có hào quang vạn trượng, hơn trăm người vây quanh.

Đây là ba phương thế lực cường đại, hơn trăm người hạo hạo đãng đãng tiến vào trấn nhỏ biên giới, ba phương thế lực gặp nhau tại cửa ra vào trấn nhỏ, dường như có dấu hiệu bộc phát xung đột.

- Hạ Hầu Sơn, bại tướng dưới tay, còn không ngoan ngoãn nhường đường.

- Long Tôn, ngươi chỉ may mắn chiếm được một tia tiện nghi, bàn gì bại tướng dưới tay, mau mau tránh ra cho ta.

- Hai vị, muốn đấu còn không bằng tiến vào Tây Hổ đại vực nói sau.

Có người lên tiếng điều đình, ba phương không bộc phát đại chiến, bọn họ cùng tiến vào trấn nhỏ biên giới.

- Chúng ta đi vào thôi.

Sở Mộ nói.

Năm người bọn họ, Sở Mộ thực lực cường đại nhất cho nên mọi người vô ý thức xem Sở Mộ là người cầm đầu.

Trấn nhỏ biên giới là cửa ải đầu tiên khi tiến vào Tây Hổ đại vực, tiến vào trong đó tìm hiểu tin tức sau đó đi thành Tây Hổ trong Tây Hổ đại vực, tới đó là lúc các thế lực lớn mở sơn môn thu đệ tử.