Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1453: Thiên Cực kiếm trận (Hạ)




Sau ba lượt như vậy, Sở Mộ rốt cuộc đã hiểu rõ trụ cột kiếm trận. Lĩnh ngộ trên phương diện Kiếm trận nhất đạo cũng đạt tới tình trạng tiểu thành.

Đáng tiếc, kế tiếp, kiếm trận trụ cột đã không có tác dụng, muốn tiếp tục tăng lên phải cần tri thức kiếm trận cao siêu hơn.

Ngẫm lại, Sở Mộ lập tức rời khỏi kiếm lâu, tiến về kiếm tàng trong khu vực đệ tử tinh anh. Bây giờ hắn có không ít điểm chiến tích, có thể vào trong kiếm tàng tìm kiếm bí tịch liên quan tới kiếm trận.

Khu kiếm tàng của đệ tử tinh anh nhỏ hơn kiếm tàng ở chỗ đệ tử bình thường một ít. Nhưng mà bí tịch cất chứa bên trong có đẳng cấp rất cao, cũng may lực lượng thần niệm của Sở Mộ so với năm đó càng thêm mạnh mẽ hơn rất nhiều. Khẽ quét ngang qua lập tức chọn lựa ra được ba quyển bí tịch về kiếm trận trong đó.

Mang theo ba bản bí tịch kiếm trận trở về kiếm lâu của mình, Sở Mộ bế quan tìm hiểu.

Có trụ cột kiếm thuật tiểu thành ở đó, tìm hiểu ba bản bí tịch tầng sâu kiếm trận cũng không quá khó khăn.

Sau một tháng, Sở Mộ đã hiểu rõ ba môn kiếm trận, tạo nghệ trên phương diện kiếm trận nhất đạo vẫn ở tiểu thành. Nhưng mà tầm mắt khoáng đạt hơn rất nhiều. Căn cứ vào trụ cột kiếm thuật và ba môn kiếm trận này, cùng với Thiên Cực kiếm thuật hắn tự nghĩ ra. Sở Mộ bắt tay vào sáng tạo kiếm trận.

Thời gian ước định là một tháng, chín đội viên Chấn Thiên chiến đội lại tề tụ, lại một lần nữa giao thủ với Sở Mộ. Sở Mộ cũng lần nữa chỉ ra chỗ chưa đủ của bọn hắn.

Mỗi người đều có đột phá.

Tần Sơn Hà dung hợp sáu thức đầu, những người khác thì dung hợp được bảy thức trước, tiến triển của Cung Phi Vũ là rõ ràng nhất. Hoàn thiện dung hợp mười thức đầu. Cũng bắt đầu thử dung hợp mười một thức đầu.

- Đi khiêu chiến đi.

Sở Mộ suy nghĩ một chút rồi nói.

Đối tượng khiêu chiến tự nhiên là Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Dùng thực lực của bọn hắn bây giờ, đối mặt với Kiếm giả Thần Ngưng cảnh ngang cấp bình thường có thể toàn thắng. Một ít Kiếm giả Thần Ngưng cảnh cao hơn một ít cũng có thể đối kháng, thậm chí là đánh bại đối phương.

Nghe thấy Sở Mộ nói như vậy, bọn hắn vui vẻ không thôi. Ngày đó nhìn thấy Sở Mộ một người một kiếm khiêu chiến tứ đại siêu cấp chiến đội. Trong lòng bọn họ có kích động không nói nên lời. Cho dù biết thực lực của mình xa không có cách nào so với Sở Mộ, nhưng vẫn có một loại xúc động và khát vọng.

Một kiếm liên tục làm cho tổng đội trưởng tứ đại siêu cấp chiến đội bại, cảnh tượng hùng phong tới mức nào chứ?

Nhưng mà bọn hắn cũng biết, thực lực của bọn hắn còn xa không đủ, người mạnh mẽ hơn bọn hắn có vô số.

Lúc này nghe thấy lời nói của Sở Mộ, giống như là nhận được một lời cam đoan. Cả đám hưng phấn như uống máu gà.

- Ta, ta sẽ đi tới đạp cửa Trảm Ma chiến đội.

Đồ Cương quát, tu vi hắn cách lúc đột phá tới Thần Ngưng cảnh tiểu thành chỉ kém một đường.

- Đúng, đi tới Trảm Ma chiến đội đạp cửa.

Những người khác cũng liên tục ồn ào, Sở Mộ cười cười, không để ý.

Thấy Sở Mộ không có phản đối, chúng nhân lập tức quay người rời đi, tiến về quần kiếm lâu của Trảm Ma chiến đội.

- Lần này náo nhiệt rồi.

Sau khi mọi người rời đi, Sở Mộ không khỏi lắc đầu cười nói.

Mấy tháng trước hắn một kiếm đánh mặt Trảm Ma chiến đội, đánh bại tất cả Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của bọn họ. Khiến cho tổng đội trưởng Hải Vô Nhai của Trảm Ma chiến đội thua dưới thân kiếm của hắn. Hôm nay chín đội viên của Chấn Thiên chiến đội lại tới ngăn cửa, chẳng phải quá đặc sắc hay sao?

Còn về phần an nguy của bọn hắn, Sở Mộ không lo lắng một chút nào.

Trong Thiên Phong kiếm cung, các đệ tử được phép khiêu chiến, cũng có bị thương, nhưng không cho phép hạ tử thủ. Nếu không kẻ giết người cũng phải đền mạng, cho nên tối đa chỉ chịu ít tổn thương mà thôi.

Thân là Kiếm giả, muốn tiến lên mà không bị thương là chuyện không thể nào. Sở Mộ có trăm cách để tăng thực lực bọn hắn lên, nhưng mà hắn sẽ không để cho bọn họ là đóa hoa trong nhà ấm. Muốn chính thức cường đại cả nghĩa đen và nghĩa bóng thì bọn hắn phải tự mình đi phấn đấu.

Lại nói, dùng thực lực của bọn hắn bây giờ, dưới tình huống một chọi một. Các trưởng lão Trảm Ma chiến đội không ai có thể đánh bại bọn hắn. Thậm chí rất có thể còn thua dưới thân kiếm của bọn hắn. Về phần Cung Phi Vũ, có lẽ chỉ có Hải Vô Nhai tự mình ra tay mới có thể đánh bại được hắn.

Hải Vô Hai sẽ ra tay đối phó với Cung Phi Vũ sao?

Khả năng này không lớn, tuy rằng hắn ta thu dưới thân kiếm crua Sở Mộ. Nhưng bất kể thế nào hắn ta cũng là tổng đội trưởng của Trảm Ma chiến đội, là người mạnh nhất Trảm Ma chiến đội. Kỳ thực cũng giống như Sở Mộ vậy. Chuyện này đồng nghĩa với việc đối thủ của hắn ta chỉ có thể là Sở Mộ.

đương nhiên nếu như là hai chiến đội đấu sinh tử, Hải Vô Nhai ra tay đối phó với đám người Cung Phi Vũ cũng không có gì đáng trách.

Nhưng mà trong khiêu chiến nếu như Hải Vô Nhai ra tay đối phó đám người Cung Phi Vũ mà nói, như vậy Sở Mộ lại khó trách khỏi lần nữa đi tới Trảm Ma chiến đội.

Bởi vì hiểu rõ điểm này, cho nên Sở Mộ cũng hoàn toàn yên tâm để mọi người đi tới Trảm Ma chiến đội ngăn cửa. Tuy rằng đây là hành vi khiêu khích, nhưng mà thì sao chứ? Mâu thuẫn giữa Chấn Thiên chiến đội và Trảm Ma chiến đội không phải lần một lần hai.

Các đội viên đi khiêu chiến, mục đích là vận dụng Thiên Cực kiếm thuật vào thực chiến. mà Sở Mộ thì tiếp tục nghiên cứu kiếm trận.

Hình thức ban đầu của kiếm trận đã có, kế tiếp là hoàn thiện, tới khi hoàn mỹ còn cần không ít thời gian.

Không bao lâu sau chín người Chấn Thiên chiến đội trở về, vẻ mặt vô cùng hưng phấn, nhìn bộ dáng của bọn hắn, hiển nhiên đều trải qua đại chiến.

- ha ha, thực sự là thoải mái, thực sự là sảng khoái.

Đồ Cương vừa mới trở lại đã cười lớn.

- Thoải mái.

Tần Sơn Hà cũng cười to, nói. Trước đó hắn bị đám người Trảm Ma chiến đội kia bắt nạt không ít, hôm nay thì thoải mái rồi. hả giận, khoai khoái, trong lòng dễ chịu.

- Thực sự là thoải mái, chặn cửa, đánh cho đám người Trảm Ma chiến đội không dám trở ra nha.

Ngô Không cũng cười ha hả nói, những người khác không nói gì, nhưng vẻ mặt vui vẻ của hắn đã nói lên tất cả.

Tất cả đều nằm trong dự liệu của Sở Mộ. Tổng đội trưởng Hải Vô Nhai của Trảm Ma chiến đội không có ra tay. Mà hai Phó tổng đội trưởng một chọi một không thể nào đánh bại được Cung Phi Vũ, bất phân thắng bại. Về phần các trưởng lão tối đa cũng chỉ bất phân thắng bại với mọi người. Những người khác càng không thể nào là đối thủ của bọn họ.