Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1445: Bất diệt kiếm ý (Thượng)




Sở Mộ không khỏi cười khổ. Thiên tài Minh Tà này thực đúng là khó giết. Lần trước chém giết một Minh Lạc, trúng Phong Thần Huyết Chú, lần này chém một, không biết lại trúng cái gì nữa.

Trong lúc Sở Mộ bó tay chịu trói, bị biến xảy ra. Kiếm thai trong đan điền đột nhiên run lên, bộc phát ra một cỗ hấp lực mạnh mẽ, lan tràn toàn thân hắn. Lập tức, tất cả oán khí dừng bước, trong phản kháng và cả không cam lòng bị lực lượng của kiếm thai hút lại. Liên tục lao về phía đan điền

Nhìn thấy một màn này, Sở Mộ lập tức thở dài một hơi.

Từng sợi oán khí lâp tức bị thu vào trong đan điền, tiếp đó bị kiếm thai hấp thu vào. Trở thành chất bổ của kiếm thai. Đây là oán khí tinh thuần, hiệu quả so với oán khí trước đó còn tốt hơn. Chỉ thấy kiếm thai kia trong lúc hấp thu oán khí càng thêm mượt mà, sáng bóng, thông suốt, hơn nữa hình thể còn tăng thêm một chút.

khi toàn bộ oán khí bị kiếm thai hấp thu, phanh một tiếng. Trong kiếm thai như có một cỗ lực lượng bắn ra, làm cho toàn thân Sở Mộ chấn động, có cảm giác run rẩy. Kiếm thai đã thành hình...

Lấy ra đan dược phục dụng, bổ sung tinh huyết đã tiêu hao. Tay trái Sở Mộ mang theo Vô Hồi kiếm, tay phải vươn ra, năm ngón tay uốn lượn rồi nắm chặt trong không khí, tựa như nắm một thanh kiếm vậy.

- Đi ra.

Quát khẽ một tiếng, người bên ngoài không nghe được. Khí huyết trong cơ thể Sở Mộ quay cuồng, có tiếng sấm ầm ầm rung động. Kiếm thai trong đan điền đột nhiên run lên, phát ra một tiếng kêu, chợt hóa thành một đạo lưu quang màu bạc, tựa như lưu tinh xé rách không trung, từ kinh mạch đi tới tay phải của Sở Mộ.

Ông một tiếng, có tiếng kiếm minh xé rách không trung. Chỉ thấy chỗ tay Sở Mộ có một đạo kiếm quang màu bạc, thuần túy phun ra nuốt vào. Mang theo một tia màu vàng, xuyên thủng không khí phía trước, lập tức bộc phát phong mang, làm cho Sở Mộ có cảm giác run rẩy.

Phong mang chợt lóe lên, tay phải Sở Mộ đã nắm một thanh kiếm khí. Một thanh kiếm khí có ngoại hình tương tự vớ Bát Diện Thiên Hoang kiếm, mũi kiếm là màu bạc thuần túy, thanh kiếm và mũi kiếm có chút màu vàng.

Nắm kiếm trong tay lập tức có cảm giác huyết mạch tương liên. Loại cảm giác huyết mạch tương liên này khác với cầm kiếm như thường ngày.

Thường ngày hắn cầm kiếm có cảm giac huyết mạch tương liên là bởi vì cầm kiếm lâu, đã thành thói quen. Khi đó kiếm giống như biến thành một bộ phận của thân thể, là bộ phận kéo dài của cánh tay, cũng bởi vì lực lượng khống chế không ngừng tăng lên, hiểu sâu cho nên mới đạt tới nhân kiếm hợp nhất.

Mà bây giờ cảm giác huyết mạch tương liên này là huyết mạch tương liên chân chính. Thanh kiếm này sinh ra trong người hắn, giống như lục phủ ngũ tạng, giống như hai chân hai tay vậy, không còn là thứ kéo dài nữa.

Loại cảm giác này thực sự giống như một kiếm trong tay, thiên địa duy ngã.

Dùng thanh keiems này thi triển mấy chiêu kiếm thuật có cảm giác hoàn toàn không giống với trước đó, chính thức đạt tới tùy tâm sở dục. Sở Mộ tin rằng. Coi như trước đó nếu như chiến với Minh Tà dùng thanh kiếm này, hắn có thể rút ngắn thời gian chiến đấu, nhanh chóng chém giết Minh Tà hơn.

Thu hồi Vô Hồi kiếm, ngón tay trên bàn tay trái của Sở Mộ tạo thành chỉ, lướt qua thân thanh kiếm này. Xúc cảm lạnh buốt, cảm giác huyết mạch tương liên khiến cho hắn say mê không thôi.

Sở Mộ thực sự cao hứng, cao hứng phát ra từ tận trong lòng. Hắn không biết hình dung sự vui sướng của mình lúc này như thế nào.

Đồng thời Sở Mộ cũng có chút tiếc hận. Bởi vì tuy rằng kiếm thai đã thành hình, nhưng mà từ giờ cho tới lúc trở thành thần kiếm chính thức còn một đoạn đường rất xa nữa.

Kiếm khí có phân chia phẩm cấp thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Về sau mới là vương phẩm, hoàng phẩm... Trong mỗi một phẩm cấp cũng có cao có thấp.

Nếu như dựa theo phân chia phẩm cấp kiếm khí mà nói, kiếm thai vừa mới thành hình lúc này tương đương với kiếm khí hạ phẩm đỉnh phong. Đưng nhiên bởi vì nó là do đủ loại tài liệu trân quý, lại dùng Thần Hoang chủng kiếm thuật tạo thành, cho nên so với kiếm khí hạ phẩm đỉnh phong càng thêm cứng cỏi, sắc bén hơn. Đủ để so với kiếm khí trung phẩm.

Nhưng mà như vậy còn xa không đủ, tối thiểu thanh kiếm này phải đạt tới phẩm chất vương phẩm đỉnh phong. Tốt nhất là đạt tới cấp độ hoàng phẩm. Như vậy Sở Mộ mới có thể vận dụng nó trong chiến đấu. Nếu không một khi hư hao, muốn chữa trị cũng tương đối phiền phức.

Sau khi đùa nghịch mấy kiếm, mang theo một tia tiếc hận, Sở Mộ thu hồi thanh kiếm này. Chỉ thấy nó hóa thành một đạo ngân quang chui vào trong bàn tay Sở Mộ, trở về đan điền, biến thành một thanh kiếm nho nhỏ.

Muốn tăng phẩm chất của kiếm lên còn cần bí pháp thần binh Đồ Lục.

Lấy ra Vô Hồi kiếm, Sở Mộ liếc mắt nhìn mặt đất và vách tường bởi vì chiến đấu kịch liệt mà bị phá hư không chịu nổi. Hắn cười cười, cầm giới chỉ không gian của Minh Tà, lại đi về phia thi thể của hai thiên tài khác trong Minh thần tộc.

Bí pháp thần binh Đồ lục vận chuyển, hai đạo khí tức màu xám thuần túy từ trong cơ thể bọn họ bay ra, lập tức bị Sở Mộ hút vào trong. Kiếm thai thành hình, lực hút càng thêm mạnh mẽ. Hai sợi khí tức màu xám kia lập tức bị hút vào trong thân kiếm. Thân kiếm run lên, tiếng kiếm minh non nớt chứng minh nó rất dễ chịu.

Giống như là một đầu tính mạng vậy, khiến cho trong lòng Sở Mộ có một loại tình cảm không rõ, cảm thấy trong lòng mềm đi.

Sau khi vơ vét một phen, Sở Mộ thiêu đốt thi thể rồi tiếp tục xâm nhập vào trong thạch mộ.

Tòa thạch mộ này kỳ thực rất lớn, ở trong lòng đất Huyết Sắc hoang nguyên. Thông đạo lại quanh co khúc khuỷu, bởi vậy Sở Mộ chiến một trận với thiên tài Minh Thần tộc cũng không có ảnh hưởng tới người khác. Khi Sở Mộ rời khỏi thông đạo không lâu có một ít người đi qua. Nhìn thấy mặt đất, vách tường bị phá hủy thành như vậy, vẻ mặt cả đám sợ hãi.

Rốt cuộc là loại lực lượng gì mới có thể tạo thành lực phá hoại như vậy? Những thiên tài bình thường này không có cách nào tưởng tượng được.

...

Thăm dò nhiều năm, thạch mộ này trên cơ bản đều bị khai phá hết. Sở Mộ chỉ có thể một đường đi về phía trước, theo thông đạo uấn lượn tiến lên, tìm kiếm huyệt mộ chưa bị khai phá.

Dần dần vào sâu, Sở Mộ dừng bước. Phía trước hắn có một tòa huyệt mộ, trừ huyết ra không còn đường rẽ, dường như là tận cùng.

- Chẳng lẽ ta chạy tới trung tâm thạch mộ?

Trong đầu Sở Mộ không khỏi hiện lên suy nghĩ này.

Huyệt mộ phía trước chưa từng mở ra, có một đạo năng lượng chiếm cứ, chỉ cần tới gần cũng cảm giác được một loại áp lực lớn lao.