Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1398: Kiếm Phách Phân Thần (Hạ)




Kiếm thai của Thần Hoang Chủng Kiếm Thuật cần tài liệu vô cùng trân quý, tổng cộng cần chín mươi chín loại, Sở Mộ thống kê mình chỉ có năm mươi loại mà thôi, mà năm mươi loại này trong tổng số chín mươi chín loại chỉ là tài liệu cấp thấp.

Còn phải thu thập bốn mươi chín loại tài liệu vô cùng trân quý khác mới có thể bắt đầu tu luyện Thần Hoang Chủng Kiếm Thuật, dựa theo tình hình trước mắt, kế hoạch tu hành bị mắc cạn.

Tạm thời không thể tu luyện Thần Hoang Chủng Kiếm Thuật, như vậy hắn không thể tu hành bí pháp Đồ Lục Thần Binh.

Còn lại Sở Mộ đặt mục tiêu vào bí pháp khác: Kiếm Phách Phân Thần Đại Pháp.

Mục đích tu hành bí pháp này là phải phân kiếm phách bản thân thành hai, thành tựu hai đại kiếm phách, ngay từ đầu không cảm nhận được chỗ tốt trong đó, chỉ có sau này mới hiểu rõ sự lợi hại của hai kiếm phách.

Sở Mộ bắt đầu tốn hao thời gian nghiên cứu bí pháp.

Độ khó khi tìm hiểu Kiếm PHách Phân Thần Đại Pháp không bằng Thần Hoang Kiếm Quyết, chỉ tốn thời gian hai ngày, Sở Mộ đã có thể hiểu rõ, hắn cau màu vì độ khó của bí pháp này còn cao hơn Thần Hoang Kiếm Quyết gấp bội.

Kiếm Phách Phân Thần Đại Pháp, Kiếm Phách Phân Thần, tên như ý nghĩa, nó tách kiếm phách thành hai, cũng là hành động cực kỳ nguy hiểm, cũng rất thống khổ, không cẩn thận sẽ làm kiếm phách tán loạn.

Kiếm phách là một thứ trọng yếu với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, một khi tán loạn, căn cơ của kiếm giả Thần Ngưng Cảnh khó khôi phục, tương đương bị phế.

Mặc dù rất thống khổ, biết rõ nguy hiểm trong đó nhưng Sở Mộ vẫn quyết định tu hành Kiếm Phách Phân Thần Đại Pháp.

Thống khổ?

Từ khi bắt đầu luyện kiếm tới bây giờ, hắn đã thừa nhận rất nhiều thống khổ, có thêm một chút cũng không có gì.

Tổn hại căn cơ?

Việc này không xem vào đâu, muốn có thu hoạch phải gánh chịu nguy hiểm tương đương, trên đời này không có cơm trưa miễn phí, đạo lý giống nhau, thu hoạch càng lớn, cần trả giá càng lớn.

Thân là kiếm giả nên có tâm lý như vậy, phải thừa nhận khiêu chiến khó khăn, dùng mũi nhọn của bản thân cắt nát tất cả.

Tìm hiểu hoàn tất, bắt đầu tu luyện, tập trung tinh thần, điều động toàn bộ thần niệm chi lực, cũng rút kiếm ý chín chuyển cực hạn ra khỏi kiếm phách.

Kiếm ý màu vàng sinh ra hào quang sắc bén vô hạn, sau khi bay ra khỏi kiếm phách chẳng khác gì lưỡi kiếm ra khỏi vỏ, tiếng kiếm minh vang lên, vang vọng thế giới tinh thần.

Sở Mộ cũng sinh ra hàn ý khi đối diện với kiếm ý.

Thần niệm chi lực hóa thành một bàn tay nắm lấy chuôi của kiếm ý chín chuyển cực hạn.

Kiếm phách ngay “Trước mặt”.

Tu luyện Kiếm Phách Phân Thần Đại Pháp hơi bạo lực, đó là lợi dụng kiếm ý bản thân và thần niệm chi lực hóa thành một thanh bảo kiếm tuyệt thế, một kiếm cắt kiếm phách thành hai nửa.

Một kiếm, chỉ có thể chém một kiếm chém kiếm phách thành hai nửa, bằng không sẽ gây tổn thương lên kiếm phách.

Tập trung tâm thần, hắn không dám qua loa chủ quan khi chém một kiếm này, Sở Mộ dùng toàn bộ tạo nghệ kiếm thuật bản thân chém xuống.;.

Đây là một kiếm đỉnh phong, một kiếm ẩn chứa tu vi kiếm đạo của hắn, một kiếm chưa từng có, kiếm này còn mang theo tín niệm quyết thắng, cho dù là thiên địa cũng bị chém vỡ.

Kiếm ý cực hạn chém vào kiếm phách cứng rắn, trong nháy mắt chém ra một đường thẳng tắp.

Trong lúc nhất thời, Sở Mộ có cảm giác choáng váng sắp hôn mê.

Hắn dựa vào ý chí kiên cường dẻo dai chèo chống, vội vàng dùng thần niệm chi lực bao phủ hai kiếm phách sau đó ngưng luyện.

Hắn phải thừa nhận cảm giác thống khổ như bị chém nứt đầu, hắn tập trung thần niệm chi lực tập trung ngưng luyện kiếm phách.

Không bao lâu, hai kiếm phách mới đã ngưng luyện thành hình, chúng nhỏ hơn kiếm phách lúc trước một nửa, uy năng cũng suy yếu một nửa, đây là việc không có biện pháp, chỉ có thể chậm rãi tu hành khôi phục, tiếp theo là kiếm ý, hắn phải tách kiếm ý dung nhập vào trong hai kiếm phách.

Thế giới tinh thần, kiếm ý chín chuyển cực hạn phân thành hai nửa bằng nhau, phân biệt tiến vào bên trong hai kiếm phách sau đó tương dung làm một thể.

Kiếm ý phân thành hai nửa đều là chín chuyển cực hạn, độ tinh thuần cũng không chịu ảnh hưởng, chỉ có điều số lượng giảm đi mà thôi, cần phải dùng thời gian chậm rãi điều dưỡng, mới có thể khôi phục, kiếm phách cũng như thế.

Lúc kiếm ý tiến vào trong kiếm phách và tương dung làm một, cả hai quây chung quanh nhanh, tốc độ khôi phục rất nhanh.

Nếu như có khả năng, trước khi khôi phục như ban đầu, tốt nhất không nên sử dụng kiếm ý để tránh ảnh hưởng tiến độ khôi phục.

Sau khi luyện thành Kiếm Phách Phân Thần Đại Pháp, lại tốn hao một ít thời gian củng cố, hắn lại tiếp tục tu hành và lĩnh ngộ, sửa sang suy nghĩ và thu hoạch, Sở Mộ xuất quan.

Đã mười tháng trôi qua, hắn còn tám hạt Thì Chi Sa trung cấp, một trăm ba mươi lăm hạt Thì Chi Sa cấp thấp, mười ba hạt Thì Chi Sa cao cấp còn chưa sử dụng.

Đến bây giờ, Sở Mộ tu luyện tới cấp độ nhất định, hắn chuẩn bị đi xin khảo hạch trở thành đệ tử nội cung.

Xin cũng không khó khăn, hắn dễ dàng nhận được, cũng không có gì phải ngạc nhiên.

Khảo hạch được an bài xong.

Cái gọi là khảo hạch chính là nghiệm chứng xem hắn thật sự đột phá Thần Ngưng Cảnh hay không, tu vi đột phá và ngưng tụ thần niệm chi lực thế nào, Sở Mộ chuẩn bị đầy đủ nên thông qua khảo hạch dễ dàng, trở thành đệ tử nội cung, thân phận cũng sinh ra biến hóa.

Sở Mộ là đệ tử ngoại cung đệ nhất nhân, biểu hiện tư thái kinh tài tuyệt diễm làm rất nhiều người nhớ kỹ hắn, về sau đại trưởng lão chân cung muốn thu hắn làm đồ đệ, bị Sở Mộ cự tuyệt nhưng lực chú ý của các trưởng lão chân cung tăng lên không ít.

Người có ý chí đã bàn giao với cấp dưới, bọn họ phải báo cáo tất cả tình hình của Sở Mộ trong Thiên Hoang Địa Cung.

Lúc Sở Mộ vừa trở thành đệ tử nội cung, còn chưa an bài chỗ ở đã bị một trưởng lão nội cung tìm tới, nói là có trưởng lão chân cung tìm Sở Mộ.

Sở Mộ không hiểu việc gì nhưng vẫn tiến vào chân cung, trưởng lão nội cung dẫn đường chỉ dẫn đường mà thôi, chỉ có thể tới bên ngoài đại điện và rời đi. Do Sở Mộ đi vào đại điện chân cung.

Đây là lần thứ hai Sở Mộ đi tới đại điện chân cung, vừa đi vào đã cảm giác hào khí bên trong biến hóa.

Ở tại nơi này nội tâm hắn không sinh ra nổi tâm tư khác, cảm giác trang nghiêm túc mục và tang thương bao phủ cả đại điện, dường như tạp niệm không dám xuất hiện tại nơi này.

Trong sương mù, Sở Mộ nhìn thấy mười tám tôn trưởng lão chân cung đã tụ tập tại nơi này, tam cung chủ cũng có mặt, Sở Mộ không nhìn thấy dung mạo của bọn họ.