Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1316: Kiếm ý phá phong ấn (Hạ)




Hiện tại Sở Mộ lại có được kiếm ý, hơn nữa lại đạt tới cực hạn lục chuyển. Hơn nữa phương diện cường độ còn hơn hắn một bậc. Không biết thực lực của Sở Mộ này hiện tại đáng sợ như thế nào nữa.

Tức giận từ trong lòng bộc phát ra, lan tràn trên mặt. Cao Vọng rất là phẫn nộ, không phải là phẫn nộ Sở Mộ, mà là phẫn nộ nội tâm mình, không ngờ lại xuất hiện chút sợ hãi.

Kiếm ý dâng trào, một chút sợ hãi kia trực tiếp bị chém giết, nghiền nát.

- cho dù ngươi có được kiếm ý cũng không phải là đối thủ của ta. Hôm nay trước mắt bao nhiêu người ta sẽ đánh bại ngươi. Cho ngươi thua một cách tâm phục khẩu phục.

Cao Vọng nhìn qua rồi quát, hắn đang khích lệ chính bản thân hắn.

Lúc này ánh mắt Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ giống như hổ giấy đang giương nanh múa vuốt. Sở Mộ nhếch miệng mỉm cười, cũng không có nói lời nào. Hắn muốn dùng hành động thực tế chứng minh hết thảy.

- kẻ này không phải trúng Phong Thần Huyết Chú của Minh Thần tộc sao?

Tam cung chủ lần nữa ngồi xuống, thấp giọng nói.

- Đúng vậy, hắn phá giải Phong Thần Huyết Chú như thế nào vậy?

Một trưởng lão Chân cung dùng thanh âm có chút nghi hoặc nói.

- Sở Mộ trúng Phong Thần Huyết Chú của Minh thần tộc là sự thực. Mà bây giờ hắn có thể vận dụng kiếm ý tỏ vẻ hắn đã phá giải Phong Thần Huyết Chú, nếu như hắn có biện pháp phá giải Phong Thần Huyết Chú mà nói..

Lời này vừa nói ra, lập tức toàn thân Tam cung chủ và các vị trưởng lão Chân cung chấn động, lại lần nữa thất thố.

- Đợi khi thi đấu xong, gọi Sở Mộ tới hỏi một chút. Nếu như hắn thực sự có thể phá giải Phong Thần Huyết Chú mà nói.

Trong thanh âm của Tam cung chủ có chút run rẩy, bởi vì kích động.

- Nếu như... Nếu như Sở Mộ này có thể... phá giải Phong Thần Huyết Chú...

- Như vậy... Thái thượng trưởng lão có thể...

Tam cung chủ và mỗi một trưởng lão Chân cung đều kích động không thôi.

MỘt lúc lâu sau bọn hắn mới bình tĩnh trở lại.

- Không đúng, nếu như kiếm ý của Sở Mộ chỉ đạt tới cực hạn lục chuyển, không có đạo lý nào khiến cho Minh thần tộc vận dụng Phong Thần Huyết Chú đi đối phó với hắn.

- Không rõ ràng lắm, bất quá Sở Mộ này ta nhìn không thấu. Trên người hắn giống như có tầng sương mù bao phủ.

...

- Ta muốn bằng vào thực lực mạnh mẽ đánh bại ngươi. Cho ngươi hiểu rõ, không có kiếm ý, không có áo nghĩa cũng không được.

Cao Vọng thấp giọng quát, một mặt xuất kiếm.

Lúc này đối mặt với Sở Mộ hắn không dám có chút giữ lại nào, toàn lực bộc phát ra. Kiếm quang cuồng bạo, liên miên không dứt, giống như nước sông, chảy róc rách không thôi, không có chút khe hỏ nào.

So với lần đầu tiên chiến đấu, kiếm của Cao vọng càng thêm mạnh mẽ gấp vài lần, tốc độ cũng nhanh hơn mấy thành.

Trên đấu kiếm đài, thân ảnh của Cao Vọng nhìn qua trộn lẫn với kiếm quang một chỗ, tuy hai mà một, không ngừng tấn công liên miên. Đây là phong cách chiến đấu của Cao Vọng này. Liên miên không dứt, không đánh bại đối thủ sẽ không dừng tay.

Hắn bỏ qua tát cả né tránh và phòng ngự, tất cả hóa thành công kích, dùng công kích cường đại nhất, công kích mạnh mẽ nhất, nhanh nhất, thay thế tất cả.

Công kích cuồng bạo, công kích liên miên không dứt, công kích giống như mưa to gió lớn.

Chỉ thấy trên Đấu kiếm đài, Cao Vọng không ngừng tấn công. Thân thể hắn dung nhập vào trong kiếm quang hóa thành một đạo lưu quang bắn đi. Giống như sóng lớn mãnh liệt.

Nếu như là trước kia, đối mặt với công kích như vậy của Cao Vọng, Sở Mộ đã sớm không chống đỡ nổi mà bị thua. Nhưng mà hiện tại Sở Mộ lại chậm rã=i bước đi, nhìn thấu toàn bộ công kích của Cao Vọng, còn né tránh. Tùy ý để cho công kích của Cao Vọng như mưa to gió lớn. Sở Mộ thì không tổn hao chút lông tóc nào.

Kiếm ý phá vỡ phong ấn, không chỉ là kiếm ý phóng thích phong mang. Cũng làm cho lục giác của Sở Mộ khôi phục rất nhiều. Trở nên càng thêm nhạy cảm. Tốc độ tư duy cũng tăng lên. Tốc độ phản ứng của thân thể cũng tăng lên toàn diện.

Quan trọng nhất chính là, sau khi kiếm ý của Sở Mộ phá tan phong ấn. Cũng không phải đơn giản chỉ là lục chuyển cực hạn như hắn bạo phát ra.

Lúc kiếm ý hắn bị Phong Thần Huyết Chú phong ấn đã đạt tới bát chuyển trung kỳ, vô cùng khủng ố. Đối với lục giác, phản ứng của thân thể và các mặt đều tăng lên rất rõ ràng.

Hôm nay tuy rằng kích động, nhưng mà Sở Mộ cũng không có đắc ý quên mình. Mà là khống chế, khống chế cường độ kiếm ý phát ra, khống chế ở cực hạn lục chuyển mà thôi. Nhưng mà lục giác và các phương diện khác của thân thể hắn tăng lên, lại thực sự đạt tới cấp độ bát chuyển.

Tốc độ công kích của Cao Vọng nhìn nhưu cực nhanh, hơn nữa càng ngày càng thêm cuồng bạo. Nhưng mà Sở Mộ lại có thể nhìn rõ quỹ tích mỗi một kiếm của đối phương, tiếp đó đưa ra hành động né tránh hoặc chống cự một cách nhanh nhất. Làm cho công kích của Cao Vọng thất bại.

Người khác nhìn không rõ ràng lắm, nhưng mà Tam cung chủ và chư vị trưởng lão Chân Cung và các trưởng lão Nội cung thì lại thấy rất rõ ràng. Bởi vậy trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Hiện tại Sở Mộ này quả thực rất đáng sợ.

Nhiều lần không đánh trúng khiến cho Cao Vọng phập phồng không yên.

Sở Mộ lại một lần nữa tránh đi công kích của Cao Vọng. Lúc này sơ hở lóe lên, Sở Mộ lập tức phản ứng, men theo sơ hở kia, đánh ra một kiếm.

Một kiếm này góc độ hoàn mỹ, không chê vào đâu được.

Trong ngàn vạn công kích giống như mưa to gió lớn, Cao Vọng chỉ nhìn thấy một đạo kiếm quang sắc bén như phiêu hốt, phảng phất từ thiên ngoại đánh tới, xuyên thẳng qua cơn lốc kiếm quang của hắn, xâm nhập vào trong.

Không thể né tránh, không có cách nào chống cự. Kiếm kia đánh vào trên trán. Lập tức, thế giới tinh thần của Cao Vọng bị trùng kích, thân thể chấn động, cơn lốc kiếm quang tiêu tán.

Một kiếm này ẩn chứa tinh thần ý niệm trùng kích, lại có kiếm ý cường đại gia trì. Lập tức xông vào trong thế giới tinh thần của Cao Vọng tàn sát bừa bãi một phen. Khiến cho Cao Vọng không thể không đối kháng, động tác trên tay dừng lại một chầu, không có cách nào tiếp tục tấn công, thế công tự nhiên cũng tán loạn.

Kiếm điểm vào mi tâm, Sở Mộ thu kiếm mà đứng. Nếu như hắn nguyện ý, một kiếm kia đủ để lấy tính mạng Cao Vọng.

Khi xua tan tinh thần ý niệm của Sở Mộ, ánh mắt Cao Vọng nhìn qua Sở Mộ mang theo kiêng kỵ nồng đậm. Dù thế nào hắn cũng không ngờ tới, một Kiếm giả Nguyên cực cảnh như Sở Mộ lại có thể giống như Kiếm giả Ngưng Thần cảnh, đem tinh thần ý niệm dung nhập vào trong những thứ khác để công kích.