Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1303: Thủ thắng




Trưởng lão nội cung đều là cường giả cường đại Kiếm Vương cấp, có thực lực cường đại, có thể ngăn chặn xảy ra tử vong không đáng có.

Là người đứng thứ nhất trong giai đoạn đầu tiên, Nam Vô có quyền ưu tiên lựa chọn. Hắn có thể chọn một người trong chín trăm chí mươi chín người còn lại làm đối thủ của hắn.

Là đệ nhất nhân Ngoại cung danh xứng với thực, hai mắt Nam Vô lạnh nhạt đảo qua mọi người. Các đệ tử bị hắn nhìn qua biến sắc, toàn thân căng cứng, ai cũng không muốn bị hắn chọn lấy. Bởi vì những người này biết rõ mình không phải là đối thủ của Nam Vô.

- Số một ngàn.

Nam Vô tùy ý mở miệng nói, đệ tử xếp thứ một ngàn kia lập tức biến sắc, vẻ mặt uể oải, đứng trên mặt đất, bộ dáng giống như xụi lơ vậy.

- Ta nhận thua.

Đệ tử đứng thứ một ngàn kia phất tay nói. Nhận thua là đúng, đối mặt với khiêu chiến của Nam Vô, hắn lựa chọn nhận thua không có mất mặt một chút nào. Hắn biết rõ mình hoàn toàn không phải là đối thủ của người ta. Thậm chí ngay cả một kiếm cũng không thể ngạnh kháng. Nếu như còn đi lên đánh một hồi không những là lãng phí thời gian của người khác, cũng là tự mình tìm đau khổ.

Nam Vô không cần ra tay đã chiến thắng, tới phiên người thứ hai là Xi Tiếu.

- Chín trăm.

Xi Tiếu cũng không nhìn ai khác mà nói thẳng. Hắn nói vậy lập tức khiến cho đệ tử đứng thứ chín trăm kia suy sụp, cũng giơ tay lên, dở khóc dở cười nói:

- Ta nhận thua.

Bí Hổ đứng thứ ba kia cũng thuận tiện hô một con số, đối phương cũng trực tiếp nhận thua.

Người thứ năm là Đoạn Ngọc Long, Sở Mộ nhận ra hắn. Là tên trước kia ở kiếm thuật bị hắn đánh bại, không ngờ đối phương lại đứng thứ năm, quả thực vượt quá dự kiến của Sở Mộ.

Đoạn Ngọc Long này cũng nhận ra Sở Mộ, khẽ cười cười với Sở Mộ rồi dùng kiếm khí truyền âm nói:

- Trận chiến của chúng ta ở đằng sau, hi vọng ngươi có thể kiên trì được.

- Như ngươi mong muốn.

Sở Mộ đáp lại.

Từng người lên tiếng, tới phiên Nhiếp Vân Kiệt. Nếu là trước kia Nhiếp Vân Kiệt sẽ bộc phát thực lực đánh bại Sở Mộ. Hwans cũng nhìn thấy Sở Mộ, bất quá trong mắt lại hiện lên vẻ khinh thường. Hắn nhìn về phía những người khác, lựa chọn bọn họ.

Rất nhanh mười đệ tử top mười đều lựa chọn đối thủ của mình xong, đối thủ của bọn họ đều nhận thua. Chuyện này kỳ thực cũng không phải là bắt nạt kẻ yếu, mong chóng đào thải một đám đệ tử yếu xuống, chỉ để lại đối thủ cường đại, tranh tài một hồi, đây mới là mục đích chính.

Người trong top mười đều là mười người tuyệt đối cường đại nhất trỏng đám đệ tử Ngoại cung, tuy rằng thực lực giữa bọn họ, trước mắt còn không có cách nào đưa ra bình luận cao thấp, nhưng mà so với đệ tử khác cường đại hơn, không thể nghi ngờ.

Đệ tử đứng top một trăm tuyệt đại đa số đều là thực lực đạt được, số ít vận khí tương đối tốt. Đương nhiên nói không chừng ngoài top một răm cũng có ẩn giấu cao thủ.

- Ngươi chỉ có một lần cơ hội xuất kiếm.

Tên đệ tử đứng thứ bảy mươi lạnh lùng nói với đối thủ của hắn. Đối thủ của hắn là một đệ tử đứng thứ chín trăm năm mươi.

- Chém.

Đối phương quát rồi xuất kiếm. Cả ngườin hảy lên, một kiếm này giống như muốn bổ cẩ thế giới ra, chém về phía đối phương.

- Thua cho ta.

Tên đệ tử đứng thứ bảy mươi kia khẽ quát, hắn nắm chắt cơ hội rồi chém ra một kiếm. Kiếm quang giống như một đạo quang mang trong không trung, không có tiếng kim loại va chạm vang lên. Đối phương đã bị một kiếm này đánh bại, bị thua.

Đến phiên đệ tử đứng thứ bảy mươi mốt lựa chọn đối thủ.

Từ bề ngoài cũng có thể thấy được tầm quan trọng của việc ưu tiên chọn lựa đối thủ. Đặc biệt là đối với những Kiếm giả thực lực yếu kém mà nói, có được quyền ưu tiên chọn lựa, có thể chọn lựa đối thủ yếu hơn mình, chiến thắng, tiếp tục tiến vào vòng trong.

Bất quá Kiếm giả thực lực yếu kém, rất khó có thể đạt được thứ tự tốt trong giai đoạn thứ nhất này, thực lực luôn là hàng đầu.

- Ta lựa chọn người đứng thứ tám trăm tám mươi tám.

Một đệ tử dự chi nói tên đối thủ của hắn.

- Ngươi chọn nhầm người rồi.

Tên đệ tử đứng thứ tám trăm tám mươi tám này đứng dậy, chỉ nói một câu rồi đi lên Đấu kiếm đài.

- Hi vọng sau khi ngươi bị ta đánh bại còn có thể tự tin như vậy.

Đệ tử đứng thứ một trăm lạnh lùng cười nói.

Song phương rút kiếm.

Trong nháy mắt phóng tới đối phương, kiếm quang hoặc là một đường thẳng tắp, hoặc là tạo thành một đường vòng cung, lập tức giao thoa với nhau.

Hai đạo thân ảnh cách xa nhau hai thước, đưa lưng về phía nhau, cầm kiếm đứng đó. Đột nhiên hai mát của tên đệ tử đứng thứ một trăm hóp lại, vẻ mặt thống khổ. Kiếm trên tay rơi xuống đất, năm ngón tay uốn lượn, bộ dáng vô cùng đau đớn.

Đệ tử đứng thứ một trăm bị đệ tử đứng thứ tám trăm tám mươi tám đánh bại, chênh lệch cực lớn, vượt quá dự đoán của mọi người, khiến cho mọi người giật mình không thôi.

Mà ghế của đối phương cũng xảy ra biến hóa, trao đổi lẫn nhau.

Trong tích tắc khi song phương giao thủ, Sở Mộ và một số người khác nhìn thấy rất rõ. Tên đệ tử đứng thứ tám trăm tám mươi tám kia dùng kiếm bổ vào mu bàn tay cầm kiếm của tên đệ tử đứng thứ một trăm kia. Từ đó có thể thấy được tạo nghệ kiếm thuật cao siêu của hắn và kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Không được coi là hắc mã, bất quá là người thứ nhất ngoài dự đoán của mọi người. Vì vậy tên hắn cũng được mọi người biết rõ: Đồ Kinh Hồng.

Trận đấu cũng không có bởi vậy mà tạm dừng, tiếp tục, khiêu chiến vẫn tiếp tục như trước.

Có Đồ Kinh Hồng làm vì dụ, khiến cho các đệ tử lựa chọn đối thủ dự thi càng thêm cảnh giác. Thứ tự của bọn hắn là hơn một trăm, nói không chừng sẽ bị đệ tử có vị trí thấp hơn bọn họ đánh bại. Bởi vì bên trong nhất định sẽ có một ít tồn tại cường đại hơn bọn hắn, vì vậy bọn hắn không khỏi không cẩn thận đối phó.

Sau khi có bất ngờ vừa rồi, về sau kết quả vẫn nằm trong dự đoán. Dù sao Đồ Kinh Hồng chỉ là một trong số rất ít người.

Rất nhanh đã tới phiên Sở Mộ, lúc này top đệ tử từ tám trăm tới một ngàn đã bị chọn xong. Hắn chỉ có thể lựa chọn những người còn lại.

- Thứ sáu trăm.

Sở Mộ không có suy nghĩ gì nhiều mà nói.

Bởi vì hắn đối với những người còn lại không có hiểu biết gì, bởi vậy thực lực đối phương cao hay là thấp hắn cũng không có biết gì. Coi như cẩn thận quan sát cũng vậy, cũng không nhìn thấu được gì. Còn không bằng dựa vào trực giác phán đoán thì hơn.

- Vị trí của ngươi chính là của ta.