Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1268: Hồng Nhạn Huyễn Không Tam liên trảm (Thượng)




Không sai, hiện tại trong lòng hắn rất là sảng khoái.

Phải biết rằng, thời gian trongThiên Phong Kiếm Cung. Sở Mộ từ một kẻ vô danh không có ai biết tới, trổ hết tài năng, vượt qua các đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung khác, trở thành đệ tử tinh anh. Mà sau khi hắn trở thành đệ tử tinh anh. Sở Mộ lại một đường vượt xa lên đầu, không ngờ lại trở thành kiếm giả có thể chém giết Nguyên Cực Cảnh và Thần Ngưng Cảnh.

Nếu nói không ước ao không đố kị đó là gạt người. Nhưng mà Lưu Hưng Thành cũng biết, bản thân hắn cùng Sở Mộ chênh lệch tới nhường nào. Khi hắn biết được Sở Mộ trúng Phong Thần Huyết Chú của Minh Thần Tộc, kiếm ý cùng áo nghĩa bị phong ấn viễn viễn. Khi đó, trong lòng hắn sảng khoái không thôi. Có cảm giác như là cười trên nỗi đau của người khác vậy.

Không ngờ tới, Sở Mộ lại là người có Thiên Hoang Kiếm Lệnh như hắn. Giống như hắn, cùng đi tới Thiên Hoang giới này. Đồng thời cũng xảo hợp trở thành đệ tử Thiên Hoang Địa Cung.

Chỉ có khác biệt đó là Sở Mộ này trở thành đệ tử ngoại cung. Mà hắn lại trở thành đệ tử nội cung, đó là độ cao mà bao nhiêu đệ tử ngoại cung nỗ lực cả đời cũng không thể nào làm được.

Thoáng cái ngay địa vị cao hơn Sở Mộ. Lần này, hắn mang thực lực tới đánh bại Sở Mộ. Từ khi thực lực mạnh hơn Sở Mộ, hắn luôn muốn biến giấc mộng trong lòng mình trước kia trở thành sự thực.

Đệ tử ngoại cung bốn phía trợn mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, giống như phát hiện ra bí mật trọng đại nào đó vậy.

Hâm mộ, ghen ghét, oán hận.

Chính là vì loại tâm tính này, lại thấy bây giờ kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ bị Phong Thần Huyết Chú phong ấn, không có cách nà ovajan dụng, thực lực hạ thấp một mảng lớn. Cho nên mới nhân cơ hội này đánh bại Sở Mộ, thỏa mãn dục vọng vặn vẹo trong lòng.

- Sở Mộ, ngươi yên tâm đi. Nói như thế nào ta cũng là đệ tử nội cung. Là sư huynh của ngươi, ta sẽ hạ thủ lưu tình.

Lưu Hưng Thành tiếp tục nói, trong lòng càng đắc ý, có cảm giác sảng khoái biến thái.

Có gì sảng khoái hơn việc đem một người trước kia bản thân chỉ có thể nhìn lên giẫm nát dưới chân, càng khiến cho người ta hưng phấn nha. GIống như khiến cho nữ thần cao cao tại thượng không thèm ngó tới bản thân lại hầu hạ dưới háng vậy, sảng khoái không gì sánh nổi.

Nhất là lúc ấy, Chấn Thiên chiến đội không có vừa ý hắn khi thu nhận đội viên. Đây là sai lầm của đám người này, tuy rằng lúc ấy hắn cũng không nói xin gia nhập chiến đội.

Dù sao hiện tại Lưu Hưng Thành cảm thấy, tất cả mọi thứ đều để cho hắn đánh bại Sở Mộ, ở trước mặt mọi người đánh bại Sở Mộ này.

- Đến đây.

Sở Mộ chỉ lạnh nhạt nói.

Tâm tính của đối phương hắn biết rõ, cho nên trong lòng rất là khinh thường, đồng thời cũng không sợ hãi mà lùi bước.

- Kiếm ý của ta là tam chuyển đỉnh phong, áo nghĩa cũng tam chuyển đỉnh phong. Lực lượng khống chế là tầng trung nhập cảnh.

Lưu Hưng Thành không có sốt ruột động thủ, hắn còn chưa nói đủ.

- Giống như ngươi vậy, sau khi ta đi vào Thiên Hoang địa cung mới tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm thuật, cho nên ta không bắt nạt ngươi. Lấy Thiên Hoang kiếm thuật phân cao thấp với ngươi.

Lưu Hưng Thành vô cùng tự tin nói ra những lời này, lập tức khiến cho đám đệ tử ngoại cung bốn phía thầm khinh bỉ hắn không thôi.

Kiếm ý tam chuyển đỉnh phong và áo nghĩa, lại thêm lực lượng khống chế tầng trung Nhập cảnh. Kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ lại bị phong ấn, không có cách nào vận dụng được. Tương đương với việc mất đi hai lực lượng cường đại. Mà lực lượng khống chế, bọn hắn cũng không biết Sở Mộ đã đạt tới trình độ nào.

Nhưng bất kể nói như thế nào, Sở Mộ đều không chiếm được ưu thế gì.

Chiến đấu mà đối phương nói ra, hoàn toàn không có chút công bằng... đơn giản là bắt nạt người khác. Chỉ là Sở Mộ lại đồng ý.

- Tiếp kiếm.

Lưu Hưng Thành hét lớn một tiếng, tựa như sấm sét nổ vang, khiến cho lỗ tai của các đệ tử ngoại cung bốn phía rung rung, đầu váng mắt hoa.

Kiếm quang như sấm đánh ra, áo nghĩa của hắn là Lôi chi áo nghĩa.

Sở Mộ liếc mắt đã nhận ra một kiếm này là thức thứ ba mươi mốt của Thiên Hoang kiếm thuật.

Động tác của Kiếm thuật cơ sở chỉ có hơn mười. Thiên Hoang kiếm thuật có chín mươi chín thức. Bởi vậy một ít kiếm thức trong đó khó tránh khỏi có chút tương tự.

Kiếm ý nội liễm, Lôi Chi áo nghĩa rót vào khiến cho uy lực thức thứ ba mươi mốt của Thiên Hoang kiếm thuật bạo tăng. Xé rách không trung, tựa như sấm sét giá lâm. Bên tai mọi người phảng phất như vang lên tiếng đùng đoàng không dứt.

Trong nháy mắt, kiếm quang như sấm sét đã phóng tới trước mặt Sở Mộ, khiến cho da đầu hắn run lên.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ biết rõ, chênh lệch giữa hắn và đối phương là ở chỗ kiếm ý và áo nghĩa.

Nếu như chỉ là kiếm ý và áo nghĩa nhất chuyển, Sở Mộ còn có thể chính diện đối kháng. Kiếm ý và áo nghĩa nhị chuyển, có thể quần nhau một phen. Nhưng mà kiếm ý và áo nghĩa tam chuyển đỉnh phong, đối với hắn không có cách nào vận chuyển kiếm ý và áo nghĩa mà nói, thực sự quá cường đại.

Mặc dù kiếm thuật của hắn tinh xảo, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, có thể lấy yếu thắng mạnh. Nhưng mà dưới lực lượng tuyệt đối, hắn kém đối phương lớn như vậy. Dùng điều kiện trước mắt muốn đánh bại đối thủ, độ khó rất lớn. Hơn nữa một khi kéo dài thời gian, tình hình đối với hắn vô cùng bất lợi.

Phải biết rằng, đối phương cũng không phải là gà mờ, kinh nghiệm chiến đấu cũng rất là phong phú, hơn nữa lại còn âm hiểm xảo trá.

Ý niệm trong đầu vận chuyển, kiếm so với đối phương còn nhanh hơn gấp bội. Lúc kiếm quang tới trước người, Sở Mộ đã đưa ra quyết định. Bằng tư thế mạnh mẽ, một lần xuất kích đánh bại đối phương.

= Ta sẽ cho ngươi thử một lần uy lực của Hồng Nhạn Huyễn Không Tam Liên trảm.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng.

Thân thể khẽ động, tay giơ kiếm lên cao.

Thân thể Sở Mộ phảng phất như hóa thành một đạo kinh hồng, vô cùng nhẹ nhàng, nghênh đón kiếm quang của Lưu Hưng Thành. Cảnh này khiến cho người ta khó hiểu, đây là hành động giống như tự sát a. Lưu Hưng Thành cũng không biết rõ, nhưng mà hắn lại coi là râu ria. Bởi vì hắn có nắm chắc mười phần đánh bại Sở Mộ.

Thân ảnh trước mắt lóe lên, kiếm lập tức thất bại. Mất đi mục tiêu, Lưu Hưng Thành nao nao, lập tức kịp phản ứng, hắn đã biết rõ Sở Mộ dùng tốc độ cực nhanh tránh né công kích của mình.

Trong dự liệu, bởi vì nếu như bị một kiếm của hắn đánh bại, như vậy cũng không phải là Sở Mộ nữa.