Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1238: Giết không tha (Hạ)




Tinh thần ý niệm của Sở Mộ tản mát ra, ngưng tu thành từng đám một, trực tiếp lan tràn ra khoảng cách hai vạn trượng. Dưới sự khống chế của hắn, những tinh thần ý niệm này quét ngang qua. Tất cảm mọi thứ trong hai vạn trượng đều bị hắn nhận biết rõ ràng, rất rõ ràng.

Nếu như sáu khỏa ý niệm chi tinh không có bị phong ấn, tinh thần ý niệm mà Sở Mộ có thể vận dụng càng thêm kinh khủng. Phạm vi bao trùm cũng càng lớn, hiệu suất tìm hiểu gia tăng gấp bội.

Cũng may Biên Hoan thành chỉ là một tòa thành trì cấp thấp, diện tích cũng không quá lớn. Dùng khoảng cách hai vạn trượng, nhanh chóng quét ngang, bao phủ, tìm tòi. Tốc độ cực nhanh, lại phối hợp với thân pháp cao siêu, nhanh chóng của Sở Mộ. Không bao lâu đã tra xét qua toàn bộ Biên Hoang thành một lần.

Một bên nhanh chóng bay đi, một mặt suy nghĩ.

Dùng tập tích mà Vũ Văn Vô Thiên kia biểu hiện ra ngoài, nếu như còn ở lại trong Biên Hoang thành, có khả năng rất lớn ở lại trong tửu điếm, khách điếm ở Biên Hoang thành. Đương nhiên, không bài trừ những tình huống đặc biệt nào.

Cho nên, trên đường đi tinh thần ý niệm của Sở Mộ không bỏ sót một chút nào.

Cả Biên Hoang thành, không có một người nào thực lực có thể so với Sở Mộ được. Cho nên không có ai có thể cảm nhận được tinh thần ý niệm của Sở Mộ.

Trong quá trình càn quét Biên Hoang thành, tinh thần ý niệm của Sở Mộ khẽ quét qua, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.

...

- Sát thủ của Thứ Huyết lâu sao còn chưa tới?

Trong một căn phòng cao cấp, xa hoa nhất của một tửu điếm ở Biên Hoang thành, Vũ Văn Vô Thiên đi tới đi lui, có chút sốt ruột nói.

Trong lòng hắn, Sở Mộ đã khắc một ấn tượng đáng sợ, mà gần đây hắn không chịu thiệt thòi, cũng không muốn cứ như vậy xám xịt rời đi. Cho nên hắn mới động thủ, vung ra một số tiền rất lớn, mời Kim bài sát thủ của Thứ Huyết lâu ra tay.

Bốn kiếm vệ, tôi tớ và lão giả hộ vệ của hắn đều có mặt. Thương thế của lão giả kia đã khôi phục.

Một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên, phảng phất như trả lời câu nói của Vũ Văn Vô Thiên, ngay sau đó, tiếng xé gió vang lên, có cái gì trực tiếp từ cửa sổ phóng vào.

Thân thể lão giả kia khẽ động, quét ra một chưởng, lập tức đánh trúng vật kia. Vật kia rơi xuống đất, là một cỗ thi thể mặc y phục dạ hành, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

- Không tốt, thiếu gia, đi mau.

Sắc mặt lão giả này đại biến, vội vàng quát. Ngăn trước người Vũ Văn Vô Thiên. Bốn kiếm vệ cũng lập tức hành động, bảo vệ Vũ Văn Vô Thiên rời khỏi nơi này.

Vũ Văn Vô Thiên cũng không ngốc, kịp phản ứng, lập tức lồm cồm bò dậy, muốn rời đi. Một đạo kiếm quang từ bên ngoài cửa sổ bay vụt tới, lập tức khiến cho mọi người trong phòng sinh ra cảm giác không thể né tránh. Phảng phất như một đạo kiếm quang này nhằm vào bản thân hắn vậy.

Hoảng sợ vô cùng, không thể né tránh, bóng ma tử vong bao phủ trong lòng.

Một kiếm này giống như từ thiên ngoại tới, mang theo ý tuyệt sát hàng lâm.

Trong mơ hồ, mọi người chứng kiến một đạo kiếm quang đâm về phía mình. Tốc độ kia dường như rất chậm, nhưng mà tư duy, phản ứng của bọn họ lại không kịp, càng không có cách nào né tránh, ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm quang tới gần.

Lão giả Nguyên cực cảnh tiểu thành gầm lên giận dữ, kiếm trong tay ra sức chém ra. Một kiếm này tụ hợp toàn bộ lực lượng của hắn, đáng tiếc, hắn không khống chế được lực lượng. Nếu không uy lực một kiếm này nhất định còn mạnh mẽ hơn.

Chỉ là coi như hắn biết khống chế lực lượng cũng vô dụng, thực lực của hắn kém Sở Mộ quá lớn.

Nháy mắt, kiếm quang bị nghiền nát. Kiếm của Sở Mộ đâm vào cổ họng lão giả này, tinh thần ý niệm mạnh mẽ càng dung nhập vào trong kiếm quang, đánh tan thế giới tinh thần của đối phương.

Ngay sau đó thế giới tinh thần của bốn kiếm vệ và tôi tớ kia cũng bị tinh thần ý niệm mạnh mẽ của Sở Mộ đánh tan. Cuối cùng chỉ còn lại có một mình Vũ Văn Vô Thiên.

- Ngươi có di ngôn gì không?

Sở Mộ đáp xuống trước mặt Vũ Văn Vô Thiên, lạnh nhạt nói.

- Đừng... Đừng giết ta..... Đừng...

Vũ Văn Vô Thiên bị dọa cho sắp hỏng, xụi lơ trên mặt đất. không tự chủ được mà đi tiểu, vẻ mặt vô cùng sợ hãi, liên tục cầu khẩn.

- Nói ra thực lực của Vũ Văn gia tộc.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Vũ Văn Vô Thiên đem toàn bộ những tin tức hắn biết về Vũ Văn gia tộc nói ra, sau khi nói xong hắn còn đau khổ cầu khẩn Sở Mộ không nên giết hắn.

- Không nên giết ta. Ta thề, từ nay về sau sẽ không bao giờ đối nghịch với ngươi nữa. Không tìm ngươi gây bất kỳ phiền phức nào nữa. Cũng không cưới Nạp Lan Phong Hoa kia làm tiểu thiếp.

Vũ Văn Vô Thiên hứa hẹn, cầu xin.

- Lời hứa của ngươi quả thực có thành ý, nhưng mà ta tin tưởng người chết hơn.

Sở Mộ nói, trong ánh mắt tuyệt vọng, không thể nào tin được của Vũ Văn Vô Thiên, hắn bị chặt đầu.

Hủy thi diệt tích, thi thể trong phòng khác biến mất hoàn toàn. Ngay cả vết máu cũng không để lại một giọt.

Chiến đấu quá nhanh chóng, hoàn toàn là đơn phương hành hạ đối thủ tới chết. Cho nên, cũng không có phá hỏng đồ vật chung quanh. Nhìn qua, so với lúc trước khi chiến đấu không có gì là khác biệt cả.

Coi như có người cực kỳ lợi hại, chuyên môn điều tra dấu vết tới đây. Muốn phác họa ra chiến đấu lúc ấy cũng không phải là một chuyện dễ dàng già cả. Như vậy trên phương diện nhất định cũng có thể ngăn chặn Vũ Văn gia tộc sau này điều tra tới. Tránh tạo thành một chút phiền phức không đáng có.

Càng bi kịch là Vũ Văn Vô Thiên liên hệ với sát thủ Thứ Huyết lâu sát thủ là hành động của bản thân hắn. Trừ hắn và nhân thủ đi theo hắn ra, bất luận một ai trong Vũ Văn gia tộc đều không biết được chuyện này. Mà Thứ Huyết lâu cũng sẽ không cung cấp tình báo cho Vũ Văn gia tộc. Điều này khiến cho sau khi Vũ Văn gia tộc biết được tin tức Vũ Văn Vô Thiên tử vong. Khi đó bọn hắn điên cuồng điều tra, muốn tìm ra hung thủ, nhưng không có tìm được manh mối gì. Mãi cho tới lúc cơ duyên xảo hợp, mới biết được tên của hung thủ. Chỉ là chuyện này là chuyện của một năm sau đó.

...

Trừ bản thân Sở Mộ ra, không có người thứ hai biết rõ Vũ Văn Vô Thiên đã chết. Hắn nhanh chóng rời đi, không ở lại bất kỳ dấu vết gì khác. Sau đó hắn trở về phòng của mình, bắt đầu tu luyện và trùng kích Phong Thần Huyết Chú.

Ngày hôm sau, Sở Mộ như thường lệ đi tới Tiểu Đan các, những thứ có thể chuẩn bị, hắn đã sớm chuẩn bị tốt từ lâu.